Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

TRỌN NGHĨA VẸN TÌNH











Không ngờ còn được gặp anh     
Giữa Nhà hát Lớn đô thành cờ hoa
Xa nhau mấy chục năm qua
Niềm vui gặp lại vỡ òa như mơ
Chia tay Thành Cổ tới giờ
"Ngỡ đi tất cả ai ngờ còn đây"
Đã qua cuộc chiến tranh này
Lính E48 dạn dày đạn bom
Tưởng rằng cái số chết non
Thế mà dai gớm, vẫn còn tới nay.
Giờ còn gặp lại anh đây
Quá mừng nên mắt cay cay lệ nhoà
***
Bên nhau nhắc chuyện đã qua
Hỏi han đồng đội nơi xa nơi gần
Nặng tình như với người thân
Dẫu tim anh đã bao lần nát tan
Nhận quân rồi lại thiếu quân
Tám mốt ngày ấy bao lần lệ rơi
Gặp nhau xúc động bồi hồi
Vẫn yêu thương lính như hồi xa xôi
Đại tá, hưu chẳng nghỉ ngơi
Cùng tướng Chu Phác tìm nơi bạn nằm
Công việc lặng lẽ âm thầm
Mà ân nghĩa đến hàng trăm gia đình
Cũng là một sự hy sinh
Cả đời trọn nghĩa vẹn tình chiến binh 
6/2916                                                                                                                                         

NẮNG TỪ TÓC MẸ

























Cuộc đời lam lũ mẹ tôi
Ra đồng gà gáy, mặt trời chưa lên
Khi về đường ngõ nhá nhem
Dăng dăng sương muối sáng đèn đầu thôn 
Mồ hôi bạc trắng áo sờn
Nắng từ tóc mẹ đêm còn toả lan
Còng lưng bởi nết lam làm
Hồng hào con, mẹ trán nhăn da  vàng
Vì con mẹ chịu cơ hàn
Vì con mẹ chịu muôn vàn đắng cay
Nắng mưa chai sạn bàn tay
Bão dông để dáng hao gày lưng cong
Giọt mồ hôi mẹ trên đồng
Yêu thương của mẹ vun trồng nên con !
8/3/2012
                                                                                         

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

ƯỚC MONG MỌI BỀ














Một thời chinh chiến ngược xuôi
Nay già bệnh tật nằm nơi tội tình
Xa quê vào đất Tây Ninh
Theo con, đem cả gia đình đi theo
Gian nan trụ lái chống chèo
Cùng con vượt ải, bao nhiêu năm trời
"Tơ Roa" - lính yếu sức rồi (1)
Da cam, chất độc...hại đời chiến binh
Hùm thiêng(2) nằm võng một mình
"Nhớ Rừng", một thuở hiển vinh vẫy vùng...
Nỗi niềm ai biết cho không
Huân chương cửa sổ...
Ươc mong mọi bề...
 Tây Ninh:
12/12/2015
(1) Những chiến binh thành TơRoa
(2)" Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn.."

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

HỐC CẢ RỒI !















Đường như con gái thuở đào hoa
Má phấn môi hồng dáng thướt tha
Chỉ ngắn ngủi thôi
Giờ trơ đá
Hoa khôi thuở ấy, hoá bà già
***
Ôi hốc cả rồi
Đường của ta
Nhấp nhô
lồi lõm
ổ voi gà...
Đã yếu mặt nền bê tông kém
Quá tải nền đường cứ phá ra
***
Con đường đưa ta tới gần xa
Công sức là chung của mọi nhà
Tiền thuế của dân, tiền ngân sách
Xin đừng hốc cả để dân la (1)

22/01/2016

(1) Hốc là loại hố lồi lõm trên mặt đường(Tiếng địa phương) 
Thường bị nhầm là Ăn bẩn !

CƠ HỘI


(Hình chỉ minh họa )



Được mấy năm vào lính
Đất nước hoà bình
Chụp một hình trên ti vi
Giải phóng đang tiến vào Sài Gòn-Gia Định
Trên xe
Lính nhìn không rõ
Nhận đó là mình
Làm bình phong"chạy thương binh"...
Ưu tiên ngoại quốc học nghề
***
Chọn phu thê
Phải ngành lắm tiền quyền thế
Cho vay, lãi mẹ lãi con
Giàu có rồi
Đi đâu cũng khoe khoang
Nhà cửa
Tư trang
Nội thất
Tiền vàng...
Cảnh sinh hoạt giầu sang
Vào những nhà hàng lộng lẫy
Những chuyến đi Tây
Những ngày du hý
Những là bên Mỹ, bên Anh...
Những địa danh linh thiêng
Những chùa chiền, cầu xin cửa Phật
Những cuộc liên hoan
Những lần gặp mặt
Những tiệc tùng, chén chú chén tôi
Những giáo lý dạy đời
Những lời có cánh...
Những câu chữ lừng danh...
Khoe dâu, con, vọng tộc gia đình…
***
Đất nước này
Biết bao cựu chiến binh
Đi suốt 2 cuộc trường chinh đánh giặc
Và bao người chưa biết danh, còn nằm với đất 
Công lao nào ai biết
Kẻ sống sót về đời thường chân chất
Đời nghèo tiền
Lòng dạ sáng tâm gương
Hy sinh tuổi xuân
Một phần máu xương để lại chiến trường
Hiểu lẽ đời
Khiêm nhường là vậy
Bưng bát cơm đầy
Nhớ dân cày đói bữa
Sống làm việc nghĩa nhân
Chẳng ham cái danh
Để riêng thiên hạ luận bàn…!
***
Hỡi những ai giầu sang
Một lời xin ngỏ
Nhiều tiền của
Hãy giúp người nghèo khó
Hay hơn vạn lần lên FB khoe khoang
     6/2014
Chân dung đầy tớ
 

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

MÙA ĐÔNG ĐAN ÁO
















Sao em không đan áo cho chồng
Để rét nàng Bân kéo dài mùa đông lại
Sao em không như ngày nào mê mãi
Thêu cánh chim hoà bình thương nhớ gửi về ai
***
Phụ nữ quê mình ngôn hạnh công dung
Mềm mại lưng ong
Khéo nuôi con, lại khéo chiều chồng
Trên kính dưới nhường quí chị thương em

Đường kim xưa, em còn nhớ hay quên ?

Em dạy các con thêu thùa may vá
Tý quần rách, một nút bung cúc áo
Lẽ nào nhờ cậy là sao ...
***
Cuộc sống thương trường tấp nập biết bao

Có tất cả - Cần sẽ vào siêu thị
Chỉ duy nhất một điều ta còn thiếu
Bàn tay thêu chỉ hồng, neo giữ một tình yêu.
 Rét nàng Bân
 Tháng 3/2014

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

ANH CÓ VỀ ĐÀ LẠT













(Lê Hoa mến tặng L V V)
Đã lâu rồi Anh không về Đà Lạt
Em như cây thông ngày tháng vẫn đứng chờ
Chiều nhạt nhòa, sương lạnh bâng quơ
Thông thắp nến, nuối Người đi...trở lại.

Đã lâu rồi Anh không về Đà Lạt

Than thở, luôn nhắc nhở thì thầm
Hồ Xuân Hương, mặt nước buồn vời vợi
Hoa Dã quỳ, vàng lối sỏi xưa quen.

Đà Lạt, thành phố của màu xanh

Ẩn trong rừng, rừng chen vào từng ngõ
Mùa mưa về choàng lên mái phố
Nhớ anh, bốn mùa hoa vẫn nở chờ trông

Anh có về thành phố ngàn thông

Để nhạc và thơ
xanh mãi ...
những nốt vần !
HL 07.10.2014













ANH SẼ VỀ ĐÀ LẠT
(Mến tặng lại Lê Hoa )
Đã hứa rồi
Anh sẽ về Đà Lạt em ơi
Xứ của ngàn hoa
của sương rơi
Mong ước từ lâu
Đâu phải đợi mời !
Thông vẫn đợi
Cam li vẫn ngóng
Hoa vẫn chờ
và em vẫn mong
***
Anh sẽ về
Liệu có nhận ra không
Những Bảo Lộc, Di Linh, Đơn Dương, Đức Trọng...
Xưa hoang vu
giờ đây sôi động
Tấp nập
Đông vui
Cuộc sống đổi mới rồi
***
Lâm Hà
Cát Tiên
Bảo Lâm...
Kẻ Bắc người Nam
Miền ngược miền xuôi
Người Kinh
Cơ Ho
Người Mạ, Tày , Nùng...
Dựng xây Lâm Đồng thành một quê chung
***
Anh sẽ về
Niềm vui đến vô cùng...
Xứ Thanh 22/5/2015

VẪN MÀY HẠI TA



Vẫn mày hại ta xưa nay
Nhưng thủ đoạn lại mỗi ngày hiểm sâu.
Ác tâm vốn đã từ lâu
Phá ta tất cả trước sau là Tàu
***
Tuồn hàng lậu, mua móng trâu
Trên cạn lấn mốc, biển sâu lưỡi bò
Đầu độc từ quả từ hoa
Ruột lợn vi rút, vịt, gà thối hư
Đồ ăn, thức uống chẳng từ
Chúng cài những chất ung thư hại người :
Xu chiêng, quần áo, đồ chơi
Đèn lồng, bát đĩa, đến nồi nấu ăn
Phòng khám "bác sĩ không bằng"
Khuynh đảo tài chính nhà băng chúng vào
Chúng chẳng từ thủ đoạn nào
Nhưng thâm độc nhất đánh vào thiếu nhi :
Diệt từ trẻ nhỏ trở đi
Nam thì mất giống, nữ thì vô sinh
Ai biết nhỉ ? Ai làm thinh?
Cá nhân trục lợi, dân tình đắng cay
Chi nhân, chi diện thơm hay
Chi tâm lang sói quan thầy đều hôi
***
Muốn còn nòi giống ai ơi
Tẩy chay tất cả đồ chơi của Tàu !
  17/5/213

TRÀN LAN PHIM TÀU






Truyền hình toàn chiếu phim Tàu
Tích xưa, chuyện cũ
giống nhau một phường :
Từ Hán, Sở đến nhà Đường
Nhà Thanh, nhà Tống, nhà Thương, Chu, Tần...
Như nhau, độc ác muôn phần
Bất nhân ông láng giềng gần trước tiên.
Chiến tranh, cướp bóc triền miên
Giết người bịt khẩu, tiếm quyền, xưng vua ...
Phim Tàu, tối, sáng, chiều, trưa.
Âm mưu thôn tính, hiểu thừa bụng bay
Có Quảng Đông, có Quảng Tây
Phải chăng muốn đặt nước này : Quảng Nam ?
Rõ đồ Tàu, quân gian tham
Truyền đời muốn chiếm Việt Nam bao ngày
Nếu không có kẻ tiếp tay
Dễ đâu có cảnh phim này lấn sang
Tăng cường phim sử Việt Nam
Quản lí đừng để tràn lan phim Tàu .
Chuyện này phê phán từ lâu
Dỗi hơi nói lại vài câu đỡ buồn...
       5/2013

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

LẠI ĐI CHĂM CHÁU













Gieo xong trà mạ chiêm xuân
Mẹ cắp tay nải áo quần ra xe
Mấy tháng ở Hà Nội về
Mãnh vườn thửa ruộng ngõ quê đợi người
Tưởng rằng về một tuần thôi
Nghĩ ngơi công việc ổn rồi lại ra
Rét phải chăm mạ ở nhà
Rồi lo cho cháu vắng bà biếng ăn
Ra vào lòng những băn khoăn
Lại đi chăm cháu vài tuần nữa đây
Cho dù Tết đã cận ngày
Đường xa, trời rét lại say xe đò
Không đi nhớ cháu Thủ Đô
Đi thì mình bố ai lo tuổi già
Đứa chồng gần, đứa chồng xa
Đứa nào cũng bận, lại là cuối năm
Lặng thầm nhớ lặn vào tâm
Đi xa để đón mùa Xuân lại gần
      12/2014
08 tháng Chạp

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016

VỢ BỎ ĐI RỒI...!













Vợ chồng mấy chục năm nay
Vui buồn chia sớt đắng cay bao ngày
Riêng yêu thương vẫn cứ đầy
Thế mà vợ bỏ
Sáng nay đi rồi...
***
Giờ đây còn lại mình tôi
Bà đi trông cháu, xa xôi quê người
Từ khi có cháu chào đời
Quên ông, thuơng chaú bà thời thăm nuôi
Hôm qua tranh thủ về chơi
Mấy ngày mà đã đứng ngồi không yên:
Nhớ con cháu, thương rể hiền...
Rồi bao nhiêu việc phải phiền, phải lo...
Thế là như kẻ hẹn hò
Tinh mơ bà bắt xe đò đi luôn
***
Gần ông bà nhớ cháu con
Khi bên con cháu, nỗi buồn thiếu ông
Trời ơi ! Có khổ hay không?
Con gái sinh cháu là ông...mất bà!
           8/7/212  
        Vợ đi bế cháu

CHỢ CHIỀU




















Chợ chiều kẻ bán người mua
Qua loa chiếu lệ cho vừa lòng nhau
Thời cơ vơ váo cho mau
Nợ nần để lại, khóa sau kệ đời
Chỉ còn đại hội này thôi
Tiền thầy bỏ túi, xong rồi mặc bay
"Năm năm mới bấy nhiêu ngày..."
Chợ chiều là thế...việc này xưa nay...!
21/5/2015

NHẤT HÀNG QUAN THAM
























Bao tiền ông cuỗm vào tay
Mà chưa thoả mãn dạ này tham lam.
Tiền dự án, tiền các quan
Tiền lo việc, kẻ cơ hàn đút cho
Tiền bán chức, ông hời to
Bất nhân ở chỗ đút đưa  dễ dàng
Là quà, tiền bạc hay vàng
Đưa là ông nhận (Hứa han ông lờ )
Người đút, thấp thỏm, đợi chờ
"Khuynh gia", để thắng là nhờ tiền hơn
"Bại sản", thua, ngậm bồ hoàn
Đòi tiền, liệu có bắc thang hỏi trời.
Dân dại tiền mất, quan sơi
Bao người mất của ngậm ngùi đó thôi
Kì này ông sắp nghĩ rồi.
Chợ chiều, bán ghế cho người hám sang
Đô la, tiền Việt, bạc vàng...
Ông ôm về tất, nhất hàng quan tham !
13/6/2014

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

BẠN CŨ





















Một thời cùng là đồng đội
Mê linh, Cổ Định...mấy nơi
Bốn mươi năm rồi gặp lại
Đã thành tóc bạc, da mồi

Thọ Xuân đêm đông không ngủ
Kỹ niệm xưa cũ ùa về
Chiến trường B, C đạn lửa
Vui, buồn xen lẫn tái tê.

Mừng bạn cơ ngơi bề thế
Cây xăng, biệt thự, xịn xe
Đất, nhà, hai, ba nơi khác
Dư thừa, mãn nguyện, hả hê

Bạn lại có thêm vợ bé
Ơn trời được bế con trai
Thiên hạ nói sai, nói phải
Nào ai nói mãi cả đời...

Đang sống lại thời trôi nổi
Phì phò, bạn kéo gỗ rồi
Trăn trở lạ hơi không ngủ
Nằm im, sợ thức bạn tôi

Sáng dậy nhìn nhau cùng cười
- "Đêm qua vừa nằm đã ngáy
- Tao vờ mà mày chẳng hay..."
Lại nhớ trận bom năm ấy
Trúng hầm, chắc ngủ còn say...

Ăn sáng, li rượu chia tay
Rưng rưng hẹn ngày gặp lại
Phơ phơ tóc bạc, gió bay...!

    26/11/2014
Gặp lại đồng đội

SỚM NỞ HOA XOAN














Quê nhà giữa buổi mới lập đông
Mưa dăng lối nhỏ, phủ trắng đồng
Hun hút gió lùa trơ gốc rạ
Cành xoan bên ngõ lại đơm bông
***
Còn cả dài dài một mùa đông
Nàng Bân chưa xong áo cho chồng
Hội Xuân chưa mở, em còn vắng
Hoa vẫn tím mà buồn mênh mông...

  9/11/2014

SƯỚNG QUÁ RỒI





















Phố xá khác xưa, sướng quá rồi
Hết ruộng, thư nhàn tha hồ chơi
Nông nghiệp không làm thì mở quán
Vẫn “vui là chính”, mấy lãi lời

Nôn nóng làm sao sớm đổi đời

Nên tìm mọi cách để giàu thôi
Sớm đến, chiều về dân háo hức
Lô đề phục vụ đến tận nơi

“No cơm ấm cật dậm dật người”

Một loạt nhà nghỉ, thoải mái… ngơi
Nhộn nhịp đêm về xe máy nổ
Tóc hoe, váy ngắn cứ khoe mời

Thôi nhé ! Từ nay thị trấn tôi

“Có nghề riêng tây” sướng quá rồi
Quản lí thế này vui đáo để
“Có khen đến Tết” chẳng hết lời…
5/2014




TẠI MÀY RƯỢU ƠI














Bây giờ phải chịu nằm dài
Tại mình là chính _ Tại ai nữa trời ?
Từ khi sinh ra trên đời
Là bú sữa mẹ, ấm hơi của bà
Lớn lên dưa muối tương cà
(Chứ đâu dê nướng với là rượu bia…)
Thế rồi đến một ngày kia
Về nơi" Đầu não", phê phê cả ngày
Tiệc tùng ai uống, ai say
Nâng lên, hạ xuống chén đầy chén vơi
Có bệnh nên từ chối rồi
Lãnh đạo, hơn tuổi, người thời ép ta
Nể, quen mồm lại cho qua
Rượu nhiều gan hỏng phá ra dạ dày
Huyết áp, vạ gió tai bay
Tại ai ra cảnh thế này hỡi ôi
Nếu mà xứng tấm gương soi
Ngăn ta đâu phải bây giờ nằm đây
Rượu, bia thiệt tấm thân này
Làm gương lớp trẻ từ nay xin đừng
15/4/2012

THẬT VÀ GIẢ




















Có đâu như ở quê tôi
Thương bệnh binh chạy được rồi sướng ghê
Thế nhưng không khí nặng nề
Chia rẽ cũ mới thành phe rõ ràng
Thương binh, bệnh binh, da cam
Trước trong đổi mới rõ ràng khác nhau
Liệt sĩ xác vùi nơi đâu
Thương binh thật nỗi đau muôn vàn
Thật nên chẳng dám phàn nàn
Gỉa thì khoác lác khoe khoang công đầu
Kẻ chiến trường biết gì đâu
Chúc Khi vào quân ngũ mãi sau hòa bình

Đút tiền để được thương binh

Da cam chạy chọt giờ mình bệnh binh

Nhân dân rất không đồng tình

Các nơi cũng thế, đâu mình quê tôi


Giả mà họ sướng thêm rồi .


Thương, bệnh binh thật, quê tôi vẫn nghèo .


18/11/2013





LỖI HỆ THỐNG






























Tôi sắp về hưu, bầu cho tôi xuất sắc
Tôi sắp về hưu, lương cho tôi lên bậc
Tôi sắp về hưu, xin quan tâm cất nhắc:
Làm báo cáo viên
Trên bục cứ thao thao
Nghị quyết nói thế nào cũng trúng
Tôi sắp nghỉ hưu
Con thế vào chỗ đứng
Tôi lão thành mà
Con cháu lại đông
Dẫu rằng
các cháu học lông nhông
Lương, lộc tôi
chúng bòn vét từng đồng
Dẫu tích cóp đã lâu
nhưng phá nhiều cũng hỏng

Tôi sắp về hưu
Chân khuyến học tôi mong
Hay Hội nạn nhân da cam, chất độc
Con gái, con dâu tôi xin vài xuất
Tạp vụ thôi,
Miễn ngồi mát, bát vàng…
Nhanh lên mà 
Lúc Đảng đang chỉnh trang
Mất mát gì đâu
Tiền chùa chi xả láng
Nghị Quyết Đảng
Họ còn làm láng tráng
Coi nhẹ qui trình
Che mắt thế gian thôi !
Thì hãy cho tôi chiếc ghế để tôi ngồi
Có chết ai đâu
Cả đời tôi cầu ghế
***

Ôi bộ máy sao cồng kềnh đến thế
Chức quyền ham
Bám ghế chẳng chịu về
Tham quyền, tiền
Cậy thế
Khổ dân ghê
***
Lỗi hệ thống rồi 
Sửa ngay không thì trễ !
5/5/2012 

CÒN KHỔ TRĂM ĐƯỜNG






















Cái rét cuối đông bám từng cọng rạ
Lạnh bạc thân cây tím từng chiếc lá
Chuẩn bị chiêm xuân em lo gieo mạ
Chân lội bùn rét nứt nẻ làn da
Để được mùa vàng 
Còn bao gian khó nữa ?
Sâu bệnh hạn khô mưa gió khôn lường…
Hạt thóc vào bồ có khi cả tai ương
Nông nghiệp nông dân
còn khổ trăm đường …
***
Mong ai giữa phố phường
Nơi đô hội nhớ quê còn nghèo khó
Ăn bát cơm ngon
chẵng nguôi nỗi nhớ
Thương hạt lúa quê mình
vẫn một nắng hai sương !
Chiêm Xuân 2013


Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

CHIỀU NGÃ BA BÔNG













Chiều về trên Ngã Ba Bông
Hoàng hôn nhuộm đỏ bến sông quê nhà
Nghe đâu đây vẳng tiếng gà
Ngân dài theo sóng la đà mặt sông
Một vùng trời nước Ba Bông
Buồm khoe đủ sắc cánh hồng cánh nâu
Hội lưu sông Mã tách nhau 
Xuôi Đò Lèn đổ biển sâu sớm chiều
Đôi bờ lắng đọng tiếng tiêu
Chuông nhà thờ đổ, sáo diều dắt reo
Cay nồng khói mái tranh nghèo
Nôn nao lòng nhớ buổi chiều Ba Bông
***
Đã qua nhiều những bến sông
Ba Bông vẫn nhớ, trong lòng vẫn mong
Mát chèo thuyền nhẹ xuôi dòng
Mà sao trong dạ trong lòng chẵng an
Thiếu bãi ngô, vắng gió ngàn
Quê người gà gáy tiếng vang sông dài
Binh minh lên môt ngay mai
Phù sa ai để ngấn dài bên sông
Xa nhà đêm nhớ Ba Bông
Phương đông trời đã rạng hồng bình minh!
10/2011

NỖI NHỚ DƯA LÊ



























(Tặng người Yên Định quêThanh)

Bao năm đằng đẵng xa quê


Phồn hoa cát bụi mãi mê xứ người

Nhưng lòng vẫn nhớ khôn nguôi


Mùi dưa Lê mặn đầu môi thuở nào


Đã từng “sơn vị hải hào”


Hương quê vẫn cứ thấm vào trong ta


Nhớ mùa dưa cải quê nhà


Với liêu xiêu bóng mẹ già nơi xa


Chừng này ngồng cải đã hoa


Sáng đêm mẹ muối chắc đà lên men


Trăng khuya sương lạnh ngoài thềm


Hăng hăng mùi cải ngoài đêm vương về


Mùi sông mùi bãi ngoại đê


Quyện vào dưa muối tình quê mặn mà


Con còn mê mãi nơi xa


Mà lòng vẫn nhớ quê nhà dưa Lê


3/2012 

NẮNG HỪNG













Những ngày gió, mưa tầm tả
Rét về như cắt thịt da
Sáng nay vỡ oà nắng ấm
Hân hoan vui đến mọi nhà
***
Mặt trời ngập ngừng như lạ
Khẽ khàng len lỏi xa gần
Người già dẹp chăn bỏ tất
Mắt nheo, tay gậy ra sân
***
Lũ trẻ đùa vui đón nắng
Nắm tay dung dẻ dung dăng
Bên thềm cụ bà móm mém
Còn run hàm lợi không răng
***
Cún vàng chạy quanh bắng nhắng
Gà con bên mẹ quây quần
Nông dân dậy từ rất sớm
Ra đồng chuẩn bị chiêm xuân
      02/01
Ngày nắng hửng

HOÀNH TRÁNG QUÁ













Đơn vị các ông "hoành tráng quá "!
Chuyên tiêu sài "chủ 7 khách 3"
Thành lệ rồi đâu là chuyện lạ
Thế mới vui ! Lãnh đạo cả mà  !

Đơn vị các ông "hoành tráng quá "

Đón chúng tôi rực rỡ cờ hoa
Oách là chính, cần gì quy định
Dẫu tiện đường, Sếp chỉ ghé qua

Đơn vị các ông "hoành tráng quá"

Sơ kết mà mời khắp gần xa
Khoe là chính, ban ngành có cả
Xã láng ăn, về lại có quà !

Đơn vị các ông "hoành tráng quá "!
Công sở toàn biệt thự, vila
Nội thất đến Trung Ương còn lạ
Quy định nào, kinh phí đâu ra ?

Đơn vị các ông "hoành tráng quá "!

Sếp nhiều nhà, không kể gần xa
Riêng xe công, mỗi người mỗi cái
Dùng cứ như là của ...xe nhà !

Đơn vị các ông " hoành tráng quá "!

Cán bộ lương chắc phải gấp ba
Dân tình chắc nhà nhà đều khá
Lo cho dân sướng trước đã mà

Đơn vị các ông "hoành tráng quá " !

Hỏi rằng tiền, kinh phí đâu ra
Đât nông nghiệp sót xa dự án
Hay nợ như Chúa Chổm gần xa?

Đơn vị  các ông " hoành tráng quá"

Có ô rồi ! Cứ thế xa hoa
Không"hoành tráng" có mà chuyện lạ
Của Chùa thôi, nhưng phúc của ta !
***
Thế là rõ ! Tiền là tất cả !
Tốt lễ là "chuyện nhỏ cho qua "
Một bộ phận chức quyền được lợi
Mất thuế dân, mất của Quốc Gia          
   27/6/2012  

THẮP BẠN NÉN NHANG












Thành định kì

Tháng Tư hàng năm
Kẻ sống sót âm thầm về thăm
nơi bạn nằm -Thành Cổ
Người dưới đó
Nhưng không tìm thấy mộ
Thôi đành lòng ...
Thành Cổ nấm mồ chung
***
Người ở lại đây
được gọi Anh hùng
Hài cốt gọi chung là :"Thất lạc"
Kẻ còn sống
nhưng nghèo sơ, nghèo xác
Đen bạc mà.
Còn, mất vẫn đan nhau.

Kẻ anh hùng, xác vùi chặt đất sâu
Chẵng có mồ riêng mình đâu
Vẫn chung nhau nấm mộ
Người còn sống, giờ còn đứng đó
Áo sờn vai và phai bạc mái đầu
***
Kẻ trên đời
Tay trắng, có gì đâu
Chỉ còn lại đói, nghèo
ốm, đau, bệnh tật...
Và mỗi tháng Tư
nhớ người đã khuất
Lần tìm về
thắp bạn nén nhang...
Tháng 4/2012