Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

COI CHỪNG















Thơ vui
Bà xã đẹp nết đẹp người
Bạn bè thường cứ khen tôi nhất rồi
Vênh váo ngửa mặt nhìn trời
Tự hào vì vợ tôi cười ngất ngây
***
Thế nhưng thời gian gần đây
Bà xã khác hẵn những ngày mới yêu
Hay đi xa, tiệc tùng nhiều
Bước chân khỏi cửa ra chiều đắn đo
Trang điểm son phấn bận đồ
Trước gương ngắm nghía ra vô thất thường
Có khi ra đến ngoài đường
Lại quay về đứng trước gương soi hoài
Hay đi công tác đường dài
Có lần còn vắng đến hai ba ngày
Khi về ủ mặt cau mày
Một mình chăn đắp ngủ ngày ngủ đêm
Mới đầu tối, đi ngủ liền
Ăn uống tạm bợ, đỡ tiền sắm sanh
Những ngày bận rộn đã đành
Ngày nghỉ cũng vậy đã thành thói quen
Bỏ cả bữa cơm gia đình
Ai lo thân nấy một mình vợ thôi
Ăn uống qua quýt cho rồi
Từ khi nào nhỉ ?
 Vợ tôi đâm lười !
Ngại việc chỉ thích đi chơi
Ngồi lê mách lẻo mua lời lại qua
***
Tôi 60 tuổi đã già
Vợ tôi 56 vẫn là thanh niên
Tôi thì nhớ nhớ quên quên
Vợ tôi ai điện nhớ liền số kia
Tôi thì cứ thức rõ khuya
Vợ tôi ngủ đẫy nhớ gì đến tôi
Tôi thì nhớ vợ khôn nguôi
Vợ thì quên tịt chẵng lời hỏi han !
Đi đâu chẳng nói chẵng bàn
Không biết đi đứng hay làm gì đây ?
***
Mạnh dạn nói ra chuyện này
Cũng là nhắc cánh mày râu coi chừng 
5/2012

CHÔNG CHÊNH
















Những năm đạn bom
Vắng chồng .
Một mình nuôi con
Sớm, hôm, tần tảo ...
Người thì bằn bặt nơi xa
Kẻ ở quê vất vả
Mà tỉnh tâm
Chẳng sôi động ồn ào
Cái nhớ lặn vào da thịt
  * * *
Các con giờ vắng hết
Nơi xa đô thị phồn hoa
Có đủ cả
Mà thiếu gì đến lạ ?
Nhà nhỏ trống
giờ trở thành rộng quá
Sao thèm nhớ những ngày qua...
 * * *
Một mình ta
Khi vợ vắng nhà
Bần thần - ngơ ngác
Vào ra
vào ra...
Chông chênh
chông chênh
Chống chênh quá...!
     Heo may
    12/10/212

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

RA NGÕ NGẬM NGÙI
















"Ra ngõ ấy mấy trông...ra ngõ mà trông ..."
Nào ai duyên mới có biết không ?
Chị tôi tủi phận, khô nước mắt
Nhớ một ngày xưa thuở má hồng.

Ngày ấy anh về trong gió đông
Ánh mắt anh trao ấm lửa lòng...
Lời mới ngỏ thôi.
Anh đi mãi ...
Chị như hoá đá mỏi  mòn trông !

.."Ra ngõ trông, ra ngõ mà trông..."
Câu ca nghe tan nát cõi lòng
Tình đã chết rồi trong thầm lặng
Chị còn chi nữa để mà trông

Tôi tưởng chị tôi tắt lửa lòng
Thuyền tình bỏ lái, cõi hư không ...
Thế mà đau xé tâm can chị
Thiệp hồng ai đó ...
mỗi sang đông

Cuộc sống vô tư vẫn xuôi dòng
Ai còn chi nhớ một mùa đông...
Chị tôi trầm cảm từ dạo ấy...
Xin đừng qua ngõ ...
chị lại trông ...

Tháng10 mùa cưới
  Duyên lỡ chị tôi

THỨ BẢY ĐỢI TRÔNG


























N(ỗi niềm người xa chồng)
Người ơi sao chẳng về gần
Đầu tuần hy vọng, cuối tuần em trông !
Chẵng phải chinh phụ ngóng chồng
Mà sao phai cả má hồng vì mong
Nào biết người có về không
Đường xa rồi bão rồi giông cản đường ?
Rồi thì đột xuất bất thường
Nhưng em vẫn đợi , vẫn thương cháy lòng
Những chiều thứ 7 em trông
Những đêm đơn chiếc buồng không em buồn...
Đợi chờ - đoàn tụ - cô đơn
Đã khô giọt lệ giận hờn  riêng ta
Ước mơ chồng vợ một nhà
Nhỏ nhoi  chỉ  thế ...
nghỉ mà xót xa ...
Xuân qua thêm tuổi, thêm già
Vẫn trong mòn mỏi để mà đợi trông ..
     27/12/2012

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

TRÁI TIM YÊU THƯƠNG






















Kính tặng BS Hiền )
Để có con trên đời
Bố mẹ, mọi người vất vả
Khi giờ đây
Cuộc sống đổi thay tất cả
Độc tố từ thức ăn, nước uống
Môi trường tác động hàng ngày
Sinh nở khó thay
Nên có được con trên đời
Đó là điều may, là có phúc
Trời Phật độ trì
Y học, mẹ cha chăm sóc
Qua cay đắng
Đời cho ta trái ngọt
Mẫu tử tình thâm
Đó là nhân sinh
Là lẽ sống trên đời
   ***
Sông có lúc đầy vơi
Lở bồi
Uốn khúc
Để có con hôm nay
Bác sĩ
Gia đình
Gắng sức ...
Bằng trái tim yêu thương
Bằng trí tuệ tuyệt vời
Đem tương lai cho con
và cho biết bao người
***
Đã lâu rồi, mới lại thấy mẹ cười
Tương lai rạng ngời
Giọt lệ lại cay nơi mắt mẹ...
Mẹ là vậy
Sự hy sinh lặng lẽ
Nhả tơ cho đời
Dẫu đứt ruột, tàn hơi
***
Xin cảm ơn đời
Cảm ơn Bác sĩ Hiền
Cảm ơn Bệnh Viện tim Hà Nội
Đem đến bao người trọn vẹn niềm vui...
  BVT Hà Nội 15/10/215

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

GIA VỊ CUỘC ĐỜI



















Nêm vào đời chút gia vị đi em
Dẫu anh biết, cơm đang lành, canh đang ngọt
Tý gia vị, chỉ ít thôi càng tốt
Sẽ đậm đà sinh động hẵn lên
...
Có sao đâu
Trong hạnh phúc ấm êm
Không thiếu được chút hờn ghen nho nhỏ
Dù khi đó, do chồng hay do vợ
Xin em nhớ
Đó chính là gia vị của tình yêu
...
Chớ vội hờn ghen
Vội đay nghiến một chiều
Hãy tìm hiểu ngọn ngành
Với tấm chân tình chồng vợ
Chút ghen hờn
Đang chỉ là nho nhỏ
Đừng để biến thành nỗi khổ suốt đời ta
6/2012

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

ƯỚC XUÂN CẢ ĐỜI

















(Cụ Rùa Hồ Gươm chết 1/2016)
Mưa rào, sấm chớp giữa trời 
Hân hoan thấp thỏm lòng người ước mong
Thiên Đình đổi phép thần thông
Mưa dông ngay giữa mùa đông khác đời(1)
Thế nhưng, lại thất vọng rồi
Đặc biệt rét, khiến lòng người  tả tơi...


Ngẫm ra mưa nắng việc trời
Còn mong còn ước chỉ người ước mong
Thì ước có phép thần thông
Để cho ta cứu được ông Cụ Rùa (2)
Ước cho nay lại được mùa
Ước cho mưa nắng thuận hoà quanh năm
Ước cho hạnh phúc ta cầm
Ước vui như Tết.
Ước Xuân cả đời...!
    23/2/2016
(1) MB, trung tuần tháng 1/2016 mưa dông, sấm sét như mùa hè và rét tê tái kéo dài
 Hiện tượng này trái cả quy luật.
2) Cụ Rùa Hồ Gươm chết gây dư luận sôi động

THAM NHŨNG CHẾT RỒI





















Mừng nay"tham nhũng đã chết rồi"
Tìm hoài nỏ thấy ở hai nơi (1)
Như thế ai người không phấn khởi
Tham nhũng từ nay chết thật rồi..!
 ***
Tham nhũng chạy về nông thôn thôi
Để giờ chúng nó đổi cách chơi
Trưởng, phó, thấp cao mua bán cả
Hợp đồng, tuyển dụng... giá gấp đôi
***
Tiêu cực giờ đây cũng thức thời
Thị trường mua bán ngã giá thôi
Nhưng dù chúng có trăm nghìn kế
Cũng không tránh khỏi bởi lưới trời
 4/3/2013
(1) Hà Nội, Tp HCM báo cáo "không phát hiện ra tham nhũng"

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

GIỮ CHÁU TRÔNG NHÀ















Về hưu giữ cháu, trông nhà 
Ấy là hạnh phúc tuổi già của tôi
***
Nghĩ thương bà xã quá thôi
Vẹo sườn bế cháu mỏi rời chân tay
Cho ăn dễ hết nửa ngày
Nỉ non doạ dẫm còn bày trò chơi
Người dưng kẻ lạ doạ rồi
Rậm râu sâu mắt cháu thời coi khinh
Bữa ăn làm tội làm tình
Mà cả thiên hạ đâu mình cháu tôi

***
Ông làm ngựa để cháu chơi
Bà kể Tấm Cám thị rơi bị bà
Chuyện chú Cuội với cây đa
Ngựa sắt Thánh Gióng với là Thạch Sanh
Chuyện Sơn Tinh, chuyện Thuỷ Tinh
Đại vương Cường Bạo nghĩa tình trước sau
Cóc kiện trời thuộc làu làu 
Vừa kể câu trước câu sau "biết rồi "
Hát hò muốn hết cả hơi
Đã không chịu nín mà thời làm hơn
Cho ăn được nửa bát cơm
Ông bà với cháu mệt hơn đi cày
Kể chuyện kể hết cả ngày
Cười vui một lúc chán ngay lại hờn
***
Nàng Bạch Tuyết, Bảy chú lùn
Chuyện về con cáo với chùm nho xanh
Hòn vọng phu, Ala đanh
Bánh trưng thả lợn thả hành vào trong
Chuyện Cây khế, chuyện Quạ công
Bao chuyện kể hết vãn không hài lòng
***
Già mà trông trẻ chẵng xong
Thật vô tích sự cả ông lẫn bà ! 
     6/2010

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

XIN CHỚ COI THƯỜNG

























Khu công nghiệp Biên Hoà
Tấp nập người qua
Kẻ gần, người  xa
Nam Định, Hải Phòng, Nghệ An,Thanh Hoá...
Vào nam, đi kiếm việc làm
Những khuôn mặt xám vàng . 
Những  bước chân gấp gáp
Thắc thỏm chờ mong và hy vọng
Tìm kế mưu sinh, muốn đổi đời
Cuộc sống ! 

***
                     
Thương thay
Những lao động nhà nông
Rời bỏ ruộng đồng
Muốn khỏi chân bùn tay lấm
Mong được làm công nhân
Ao ước có tiền 
gấp nhiều lần hơn làm ruộng...
Mấy trăm ngàn đồng vay mượn 
Tiêu hết rồi ! 
Giờ tay không túi rỗng
Bụng đói, mong được làm lao động 
Thèm được vào bên trong cái cổng :
Nhật, Đài, Hàn, Trung Quốc , Hồng Công ...
Nhưng trơ khấc lặng không
Lạnh lùng quân nói ngọng 
Và chết lặng trong lòng
Nhìn cái biển to đùng:
"Thanh Hoá, Hải Phòng, Nghệ An...KHÔNG TUYỂN " !
***
Coi thuờng quá 
Cái quân dở Tàu, Tây, Ưng, Khuyển..
Túi nặng tiền với  suy nghĩ loạn điên
Mua rẻ nhân công, dám phân biệt vùng,  miền ?
Chỉ vì mỗi lí do : người xứ này truyền thống
Dám đấu tranh cho lợi quyền lao động
Nên chúng khùng, chúng sợ, chúng không ưa ? 
Chúng từ đâu? Ai đón , ai đưa ? 
Ai cho chúng những đặc quyền béo bở
Và huênh hoang chửi bừa, đánh thợ 
Ai chức quyền vẫn nhắm mắt làm ngơ ? 
Hay đã bị đồng đô làm mờ đôi mắt ?
***
Kết liền lại ! Ta không hề khuất phục 
Thanh, Nghệ, Hải Phòng .. cùng lúc đứng lên 
Danh dự, lương tâm phải trên cả bạc tiền
Và hơn nữa là chủ quyền dân tộc
Để mong sao những hợp đồng lao động
Không còn phân biệt và bất công
Mong sao trên những cánh đồng
Còn có đàn ông, còn thanh niên lao động...
***
Mong sao những nhà lãnh đạo
Đầy tớ dân, lo cuộc sống dân ta
Làm giàu trên quê hương, lao động tại quê nhà 
Để đàn ông đàn bà khi cần mới đi xa
Để xóm thôn còn người trẻ, người già
Để đồng tiền không biến ta thành nô lệ
Nhân dân quê tôi chỉ cần có thế
Mong một lần đầy tớ hãy lắng nghe...
          KCN Biên Hoà
              1/4/2012                

NGÔI NHÀ CÓ NHIỀU CỬA SỔ


















Ngôi nhà có nhiều cửa sổ
To đùng chiếm hai mặt lộ
Đèn mờ cho người thích phở
Đêm thanh tấp nập ra, vô

Ngôi nhà có nhiều cửa sổ

Vòi con bạch tuộc khổng lồ
Chỉ dạng tham quan mới có
Dạng háng, cười đút của vô
***
Ngôi nhà có nhiều cửa sổ
Cùng hai biệt thự Thành phố
Dư luận ai cũng phỉ nhổ
Tai tiếng đem theo xuống mồ ...!
  21/6/2015

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

BỔNG NHIÊN NỔI TIẾNG

















(Xe rác đêm giao thừa 2016)
Một con người 
bình thường dung dị
Xã thân vì nước vì dân
Họ trở thành anh hùng
Danh thơm xa gần
Đâu cần chờ được truy, phong

***
Một phố nhỏ
Sạch xanh thân thiện...
Bốn phương gắn bó nghĩa tình
Nào ai biết
Lặng lẽ chuyến xe đêm
Ba Mươi Tết
Chị vệ sinh viên quét rác 
Đời không lãng quên
Không khắc đá
mà ai ai cũng nhớ

***
Môt “đầy tớ “còn vài năm nữa
Nghĩ hưu
"...Không chức vụ
Xin vẫn làm Cấp Uỷ
Chỉ đạo chung chờ hết nhiệm kì..."
Có người xin chỉ là Phó Chủ tịch thôi
Trưởng ban, chức to mà lộc ít
Có người quên cả tuổi xuân thì
Quên tuổi già "Thất thập cổ lai hy"
Chiếc ghế Hội
Giữ bao nhiệm kì chưa muốn nghỉ...
***
Kẻ công thần, quên công đồng chí
Ghi lên cổng, lưu danh, khắc đá
Biệt phủ, cung điện nguy nga
Thành bia miệng gần xa
Dân nguyền rủa
Của tham nhũng có lập thờ cũng là vô nghĩa...
***
Đời nhân quả lạ kì đến thế
Thiện, ác, nhục, vinh...
Tiếng và tai bỗng nổi như cồn...
   13/ 1 Bính Thân

BẾ CON ĂN MÀY
















Ăn mày xưa
Gậy trong tay
Áo quần rách rưới, mặt gầy, chân teo
Đói ăn, nhà lại quá nghèo
Gặp ai tay ngửa, mắt nheo, lệ tràn
Liêu xiêu bóng miệng khàn khàn
"Ăn mày ", hai tiếng muôn vàn đắng cay

TẶNG CON















Sinh con lòng những ước mong
Nếu là con gái gả chồng gần thôi ?
Lúc trái gió lúc trở trời
Lúc mạnh khỏe lúc buồn vui bên mình
Chỉ cần cái nghĩa cái tình
Chứ đâu bố mẹ dưỡng sinh cả đời

Bây giờ lấy chồng xa xôi

Cũng là duyên số cuộc đời con ơi
Chỉ một điều mong con tôi
Đã yêu thì lấy, lấy người mình yêu
Gần xa hay có giàu nghèo
Cảm thông chia sẻ sớm chiều bên nhau
Bố mẹ có cần gì đâu
Chỉ cần có vậy đó câu đáy lòng !
 11/2009


BẾN THUỶ MỘT MÌNH













( Hoạ lại thơ Bến Thuỷ  của TC)
Ta về Bến Thủy một mình
Bâng khuâng để nặng mối tình cho ai
Chẵng quên nổi nước Đồng Nai
Càng day dứt nhớ buổi mai Cửa Lò

***
Bến Thuỷ mùa lũ nước to
Nhớ lần ai đã cùng qua Hoàng Muời
Quẻ gieo : Bên nhau cả đời .
Mà giờ đơn lẻ tình rồi phôi phai
"Bao giờ cạn nước Đồng Nai
Câu thơ còn đó dám sai tấc lòng
Nếu không nên nghĩa vợ chồng
Tình ta vẫn mãi như dòng sông đây "
Sông Lam vẫn cứ vơi đầy
Càng thêm day dứt những ngày  đã qua...
***
Giờ đây Bến Thuỷ mình ta
Nhìn dòng nước chảy sót xa nỗi niềm
Giá  như ngày ấy nghe em
Thì bây giờ đã nên duyên vợ chồng
Giá đừng lận đận, long đong
Thì duyên trời đã tơ hồng cho nhau
Giá mà  chẵng vì đâu đâu...
Để rồi Bến Thủy sông sâu lỡ đò...
Thế là chẵng bén duyên cho
Giờ nhìn Bến Thủy ngẫn ngơ chạnh lòng ...
Về đi Bến Thuỷ vẫn mong...
               23/3/2011

VỀ THĂM ĐỒNG LỘC





















Bài thơ xưa đưa tôi về Hà Tỉnh
Thăm núi Hồng thăm "Thạch nhọn", Thạch Kim
Đức Thọ, Thạch Hà, Can Lộc, Cẩm Xuyên...
"...Tôi đi tìm em
Cô thanh niên xung phong "
Nơi ngã ba Đồng Lộc .
Đứng cạnh hố bom thù tàn khốc
Thuơng cho cuộc đời Thanh Niên Xung Phong...

Thương cho  cuộc đời Mười Cô Thanh Niên Xung Phong
Những người con của sông La oai linh , của Hồng Lĩnh anh hùng
Bên mộ các cô nghe nghèn nghẹn trong  lòng
Trời Can Lộc sáng nay xanh trong quá !
Sao mộ chí nhìn tên em không rõ
Sống mũi  cay cay và tròng mắt lệ nhoà..

Bốn mươi bốn năm qua
Tôi kẻ ở nơi xa
Day dứt chưa về thăm Mười Cô gái
Để nhớ lại một thời Thanh Niên Xung Phong
Nơi ngã ba Đồng Lộc anh hùng
Để bây giờ trong xanh ngát cỏ cây
Trong ngan ngát hương bay
Vẫn nhói nơi tim, đôi mắt lệ ứa đầy

Đồng Lộc ơi ! Tôi đã về  đây
Lòng bồi hồi nhớ thời đạn cày, bom dội
Mười Cô Thanh Niên Xung Phong
Mười nấm mộ
Mười cô nằm đó
Mãi mãi trẻ  trung
Cả đời  là con gái
Mãi đi vào lòng đất mẹ trinh nguyên

 Đồng Lộc ân tình
 " Hà Tỉnh mình thương "
 Nhớ truyền thống 15/7nghĩa tình
Nhớ bao người đã hi sinh
Mà  rạo rực  trong lòng
Nghe  đất trời chuyển động
Và Đồng Lộc đã hồi sinh !
   Yên Định 15/7/211

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

MUA DANH


























Câu thơ hay dưới bàn tay nhạc sĩ
Nốt nhạc bay rê, đố, sồn, mi..
Bài thơ hay dưới tâm hồn nghệ sĩ
Thăng hoa thành lời hát vút đi
Câu thơ hay dưới tài hoa nhạc sĩ
Diệu kì hơn cả những diệu kì
Bài hát hay được giọng ca nghệ sĩ
Là lời ca có cánh vút đi
***
Không cảm xúc dù là thi sĩ
Dẫu thơ tình nhạt thếch có chi
Và giọng ca dù là nghệ sĩ
Vì bán mua chẳng đọng lại gì

Đời muốn oách

Mua danh
Thuê thơ, thuê nhạc sĩ
Hợp đồng trao, cháo múc khó gì?
Cũng bài hát 
cũng thơ gào khản cổ
Duyệt chi rồi 
Cứ thế hát đi!
    21/4/212

VÀNG LÀ VÀNG ƠI !




















" Quý như vàng " người Việt Nam ta
Dành dụm lo một tí giữ nhà
Phòng đau yếu hay khi hoạn nạn
Dành cho con khi lấy chồng xa

Đôi hoa tai từ thuở ông bà
Tài sản chung quý nhất cả nhà 
Có tí chút yên tâm trong dạ 
Đúng là vàng " tiên phật" đời ta

Thế mà giờ mấy ông Cuốc ra
Vàng trong dân tụt giá...! Cha chà ! 
Dân đã cực giờ càng cực quá
Khổ với vàng, khổ với đô la

Nghỉ làm sao ích nước lợi nhà
Đừng làm gì để dân khổ nhá
Bởi dân làm nên cả Quốc gia ! 
***
Vàng ơi vàng ...
Vàng cả mắt ta ! 

 17/2 Vàng thần tài

ÔNG ĐỒ XỨ NGHỆ




















Lâu lắm mới về thăm Xứ Nghệ
Vơi  đầy, kỉ niệm một miền quê
Ngày vui hội chợ Xuân, Quốc  tế
Có "ông đồ trẻ", chữ miễn chê

Vẫn vành khăn xếp vẫn áo the
Cho chữ mỗi khi độ Xuân về
Nét bút hào hoa như rồng phượng
Hợp từng đối tượng thế mới phê

Sách rách thì phải giữ lấy lề
Giữ hồn dân tộc sáng pha lê
Ta như  sống lại ngày xưa ấy
Niềm vui được chữ...sướng đê mê

Cuộc đời biến động, như dâu bể
Mặc ai thật, giả với khen chê
Chỉ mong mai mốt khi trở lại
Đất quê "đồ Nghệ "vẫn giữ nghề...!
          31/12/2012
Hội chợ T/M Quốc Tế Vinh

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

THỎA NỖI ƯỚC MONG
















Thế là anh được gặp em  
Bao năm khắc khoải con tim mệt nhoài
Cho dù quên nhớ mặc ai 
Với anh em mãi không phai không mờ 
Chẵng hẹn mà vẫn đợi chờ ? 
Cái duyên cái số bất ngờ đó thôi ?
Nghe mà mặn chát đầu môi
Mà day dứt cả cuộc đời chiến binh
Thương em trong cuộc trường trinh
Cả nước ra trận chúng mình hành quân (1) 
Mừng ngày toàn thắng mùa Xuân
Anh về vui vẫn chen phần đắng cay 
Còn đâu trên mãnh đất này 
Còn đâu những tháng những ngày bên nhau 
Còn đâu những lúc chụm đầu
Bài toán khó, bài thơ câu nghĩa tình 
Còn đâu hình bóng ta mình
Cầu xi , Bái thủy lập trình trái tim 
Còn đâu xanh áo học sinh 
Thạch long với cả lớp mình đắp đê 
Còn đâu ... em chẵng trở về
Dở dang câu hẹn câu thề chưa xong
Chỉ còn thương đến vô cùng 
Tấm lòng của những tấm lòng đó em 
Giờ đây ván đã đóng thuyền 
Nhớ thương cũng chỉ còn riêng mỗi người 
Gặp nhau đầy ắp tiếng cười 
Tim này đã thỏa cả đời ước mong 
Quán lào
16/1/2011
(1) Cùng vào quân ngũ 

NIỀM VUI MANG THEO










 






Bốn mươi năm về trường xưa
Nửa đời ngoảnh lại như vừa mới đây
Những con đường, những hàng cây
Lán tranh lớp học tràn đầy yêu thươmg
Xa quê đi khắp bốn phương
Đầu phơ phơ bạc về trường hôm nay
Hân hoan tay nắm chặt tay
Trào dâng kỉ niệm những ngày bên nhau
***
"...Những đêm đầu chụm bên đầu
Bài toán khó, những câu thơ nghĩa tình
Những ngày ta bạn bên mình 
Cầu Xi – Bái Thủy lập trình trái tim
Những ngày xanh áo học sinh
Thạch Long cùng với lớp mình đắp đê
Bốn mươi năm mới trở về
Bởi chăng câu hẹn câu thề chưa xong..."(1)
Vẫn thương, thương đến cháy lòng
Vẫn yêu, yêu đến rực hồng con tim
Một thời để tím hoa sim
..."Nhớ thương nay chỉ còn riêng mỗi người ..." 
Gặp nhau đầy ắp tiếng cười
Tim này đã thỏa cả đời ước ao..(2)
***
Trường xưa bạn cũ năm nào
Tuổi thơ kỉ niệm chung bao tháng ngày
Quá mừng nên mắt cay cay
Niềm vui chưa rượu đã say la đà!
Bốn mươi năm đã đi qua
Mỗi người là một đóa hoa dâng đời
Dẫu còn may rủi bạn ơi
Gặp nhau vẫn chỉ nụ cười trên môi
Đoàn tụ để rồi chia phôi ! 
Niềm vui dành để mỗi người đem theo      
Tháng 3/2011            
(1,2) Trích từ bài Thỏa nỗi ước mong Huong cau2 blogspot