Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

DÒNG SÔNG BI HÙNG



Hôm nay về thăm đồng đội
Bồi hồi nhớ lại năm nào
Trẻ trung, xanh cùng màu áo
Đời bao hy vọng khát khao

Vượt sông tiến vào Thành Cổ
Diệt thù giải phóng đồng bào
Đôi bờ Thạch Hãn kiên trung
Mãi ghi chứng tích bi hùng

Lớp lớp quân tràn như sóng
Đạn thù vãi kín mặt sông
Đồng đội không rời tay súng
Xác chìm, máu đỏ dòng sông

Bom dội, nước sôi, lửa bỏng
Không ngăn nổi trái tim hồng
Bao người thân yêu ngã xuống
Lớp lớp không ngừng vượt sông

Cái chết hồi sinh sự sống
Hoá thành bất tử anh hùng
Lưu danh Cổ Thành ngày ấy
Đáy sông bạn vẫn nằm đây
***
Tượng đài chung tay xây dựng
Hồn thiêng giữ nước non này
Thạch Hãn 
16/9/2017

Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

MÙA THU YÊN BÌNH











Ngày xưa quân đóng Nam Giang
Tên xã thì nhớ, tên làng lại không 
Nhớ cầu Neo bắc qua sông
Nhớ bến tắm giặt, bê tông phẳng lì
Đôi bờ nhộn nhịp người đi
Quân, dân màu áo khác gì của nhau(*)
Tây Hồ chẳng Hồ Tây đâu(**)
Phố Chua(**) cứ ngọt, thấm sâu nước dừa
Thế rồi thấm thoát thoi đưa
40 năm, ngỡ như vừa đây thôi
Vùng quê tình đất, tình người
Vẫn còn in đậm, dấu thời xa xưa
Thăng trầm qua những nắng mưa
"Cái đêm hôm ấy..." mãi chưa nguôi lòng (***)
Bị cung, nên sợ cây cong (****)
Giao mùa mà sợ tận cùng của thu(*^)
Mong nhanh tan bóng mây mù
Để Nam Giang một mùa thu yên bình
14/8/2017
(*) Nơi đóng quân, dân ăn mặc như bộ đội
(**) Một vài địa danh thuộc Thọ Xuân
(***) Phùng Gia Lộc "Cái đêm hôm ấy đêm gì "
(****) "Thiếp như con én lạc đàn
Bị cung, giờ sợ cả làn cây cong..."(ND)
(*^) Mùa thu hoạch, thu nộp...)

NÊN CŨNG LƯU TÂM
















Từ ngày Hà Nội đồng lòng
Giảm 700 tỉ tiền công dọn đường
Giảm luôn biên chế ăn lương
Bám theo từng mét cung đường Thủ Đô
Ngân sách đỡ một khoản to
Dành để tiết kiệm chăm lo hạ tầng
Bộn bề nhưng cũng đã mừng
Trên 700 tỷ, ấy chừng việc thôi
Còn bao nghịch cảnh các nơi
Ăn thì ăn thật, làm chơi dài ngày
Nhưng giờ cây lá ken dày
Cảnh quan, hạn chế sợ này giao thông
Mong đừng đại khái chung chung
Cho tỉa, đừng để thành rừng đó nghe
28/9/2017

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

COI CHỪNG TOI CÔNG











Nắng lên chớ vội ra đồng
Vãi đạm, phun thuốc toi công, tốn tiền (*)
Bao ngày nước ngập triền miên
Nắng lên nước rút, héo liền cây thôi
Tưởng rằng cây vẫn còn tươi
Nhưng sẽ nhủn gốc khi trời nắng trang
Một ngày thôi, lá úa vàng
Thêm tý phân đạm lại càng chết mau
Ai ơi xin nhắc nhủ nhau
Tháo nước, sới đất, diệt sâu hãy cần
Khoan khoan xin hãy bón phân
U rê, hoá học... chưa cần giờ đâu
Cung đoạn này, sẽ làm sau...
Kinh nghiệm nho nhỏ nhắc nhau mà mần...
Ôi nông dân, hỡi nông dân
Trời hành để khổ muôn lần nông dân...!
14/10/2017
(*) Sau lụt, nắng lên, một số hộ nông dân xót xa thấy ngô, ớt, màu vụ động vàng lụi... nên vội vàng đem đạm, ka li và thuốc kích thích sinh trưởng ra vãi, một việc làm không cần thiết lúc này.
Tốt nhất, tiếp tục khơi tháo hết nước, sới gốc cho đất nhanh khô.(Chú ýđừng để đứt rễ cây). Khi cây xanh lại, phát triển rễ,  có khả năng hấp thụ mới bón phân. Tốt nhất dùng phân chuồng để bón gốc, vừa cải tạo đất khi bị mưa rửa trôi.

NHƯ HỒI XUÂN XANG











Mưa trút nước, khi bão tan
Ngoài đồng nước trắng, trong làng ngập sâu
Mưa hàng tuần chứ ít đâu
Chỗ cao giờ cũng ao sâu mất rồi
Khổ người, sướng chỉ cá thôi
BOT thì xả trạm, chúng bơi vẫy vùng
Đang riêng, bổng hoá của chung
Người người rỗi việc, đi lùng cá chơi
Rau xanh giờ hiếm hoi rồi
Cả làng thịt cá như hồi xuân xang
Một cân đành đạch mười ngàn...
Cá ăn đã ngán, cả làng hấp phơi...
16/10/2017

BIẾT BUỒN HAY VUI








Thế là nước đã rút rồi
Nỗi đau còn đó chưa nguôi mọi nhà
Nghe đâu đây vọng tiếng loa
Cứ như muối sát xót xa lòng người
Trưởng thôn thông báo thay mời
Họp bàn tiếp nhận các nơi giúp mình
Thâu đêm bàn cãi ngoài đình
Nhà nhiều, nhà ít, thanh minh sự tình
Mặt bằng chung: Mọi gia đình
Chớ nhẹ hàng xóm, nặng mình nhà ta
Ưu tiên: Hoàn cảnh, người già...
Công tâm xem xét thật là nghiêm minh
Phân chia có lí, có tình
Lũ đi, khéo lại mất tình đó đây
Lá lành, đùm rách xưa nay
Làm sao cho tốt việc này trong thôn
Xin đừng so tính thiệt hơn
Kiểu này chẳng biết là buồn hay vui
16/10/2017

TẢN MẠN SAU TRẬN LỤT









Về quê
Trung tuần tháng Mười
Đứng giữa đồng, nghe sóng dội
Hương đồng gió nội còn đâu
Chỉ thấy cái mùi lạ hoắc
Mùi cỏ thối.
Mùi bùn đen
Đục ngầu
Mùi xác côn trùng và cây vụ đông ngập nước
Lẻ loi phía trước
Con chuồn chuồn ớt nhao trên sóng nhấp nhô
Chẳng thấy bờ
Chẳng thấy mùi hoa sữa thơm nồng trong câu ca xưa cũ
Lặng lẽ
Những người phụ nữ
Mặt xạm đen
Đôi mắt đầy nhữ ghèn, thiếu ngủ
Chẳng có hoa tươi
Thiếu cả nụ cười và ít lời
Bước chân đi qua lũ
20 tháng 10 đến rồi...
17/10/2017

THĂM LẠI LAM KINH


















Ta về thăm lại Lam Kinh
Sau cơn cuồng thủy, bình minh lên rồi (*)
Đi qua lũ ngập tơi bời
Lá gai (*) đã biếc, mía thời đã xanh
Một trời êm ả thanh bình
Chí Linh mây quyện, nặng tình Lũng Nhai
Ngày xưa cứu chúa Lê Lai (**)
Lá lành bọc rách, thiên tai bây giờ
Quên mình, gương của người xưa
Để hồn thiêng dựng cơ đồ hôm nay
28/10/2017
(*) Một loại lá nguyên liệu làm bánh đặc sản nổi tiếng vùng Tứ Trụ Thọ Xuân
(**)Trận mưa gây ngập lụt lịch sử cuối tháng 10/2017
(***) Lê Lai đổi áo bào hy sinh cứu Lê Lợi chống quân Minh. Truyền thuyết 21 Lê Lai, 22/8 âm lịch Lê Lợi là trời mưa

VỀ MIỀN KỈ NIỆM


 


Cho về kỉ niệm thôi em
Nhắc làm chi nữa, con tim khổ rồi
Đã bên kia dốc đường đời
Dẫu vinh hay nhục một thời đã qua
Chỉ còn dấu ấn gọi là
Chỉ trong kí ức để mà tơ vương
Lối mòn xưa đã nên đường
Bản Mường giờ đã phố phường lầu cao
Tìm đâu lối nhỏ thuở nào
Bê tông chìm khối, lối vào lặng thinh !
Cầu mới thay bến hữu tình
Chỉ sông còn nhớ bóng mình soi chung...
28/10/217

NGƯỢC CHIỀU











Lúc nhỏ cần răng, chẳng mọc cho (*)
Bao nhiêu lời chúc, bấy nhiêu quà
Nhìn cái phong bì, lòng vô cảm
Thấy ti của mẹ, mặt như hoa

Bây giờ khi tuổi đã về già
Thích ăn thích nhậu, kiếm chẳng ra
Cái lúc ta cần mày chẳng mọc
Giờ cần thứ khác, bám chẳng tha

Ngược chiều cuộc sống sao mà lạ
Mười thang Minh Mạng chửa gọi là
Không làm vẫn cứ ngày ba bữa
Của đầy thiên hạ, ngắm cho qua
02/11/2017
(*) Lúc nhỏ cần răng thì mọc tóc...
Khi già cần tóc...lại còn răng ! Tiếc !

RĂNG- RỨA LÀM SAO ?








Không ở được thì chia li
Níu kéo làm chi
khổ cho nhau liệu có ích gì ?
Để cơm chẳng ngon, canh thì chẳng ngọt
Hành hạ nhau, nỗi lòng day dứt
Đau đớn này tê buốt, nuốt vào trong(*)
***
Nào còn đâu
những ngày xưa răng trắng, lợi hồng
Những chăm chuốt,
những kem thơm sài bóng
Bạn hữu khen, miệng cười mở rộng
Yêu thương
môi, răng
gắn bó,
mặn nồng
***
Hơn nửa đời người,
bỗng ruột rỗng, móng long (**)
Lợi tụt, hại
Ra nha khoa phòng khám !
Nhổ thì tiếc.
Khoan tủy rồi lại trám
Đau tái tê lòng
Tan vỡ rồi
Còn gì nữa mà mong
***
Của giả bọc ngoài
Che cái xấu bên trong !
" Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.."
Chủ, tớ lâu nay mà đâu đã thật lòng
Lừa nhau cả, thông đồng chơi của giả...!
3/11/2017
(*) Thứ nhất đau mắt, thứ nhì dắt răng
(**) Tụt lợi, làm răng số 8

GIÀ TẬP LÀM THƠ










Thất ngôn tứ tuyệt đã thử rồi
Thất ngôn bát cú cũng đã chơi
Lục bát sáu trên, đè tám dưới
Bậc thang
Lên
       Xuống
                   Cũng đã
                                    Xơi
Tự do, ba chữ hay năm chữ
Thơ vần, văn ngược với là xuôi
Tất cả công lao nhờ FBuc
Giao lưu, hay dở... nhớ đừng cười...
4/11/2017
Cảm tạ cả làng ta


TÌM VỀ CHỐN CŨ





















Ta về chốn cũ chiều nay
Lối xưa ngõ vắng, sân đầy lá rơi
Thương người góc bể chân trời
Cánh chim lẻ bạn buông lời bi ai
Cổng kia cửa đóng then cài
Hàng cau nở bẹ, chùm xoài đung đưa
Oi nồng trời sắp có mưa
Lửa tâm đã nén, lại vừa bùng lên
Tưởng rằng năm tháng nguôi quên
Ai ngờ đầy ắp duyên em đến giờ
Dõi tìm dạ những ngẫn ngơ
Chốn xưa nào có ai chờ ai đâu...
5/2013