Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

KHÔNG ĐI HỌC ĐÂU





Ba tuổi, đi Mầm non thôi
Cháu ngoan cháu nhé, nhớ lời mẹ cha
Lâu nay quanh quẩn ở nhà
Cục cưng, nội ngoại ông bà chăm lo
Ngày đầu bộ thích ra trò
Mặt cứ hơn hớn như hoa rạng ngời
Thế nhưng được một ngày thôi
Đến mai quyết liệt, một lời trước sau:
"Cháu không đi học nữa đâu ..."
Dỗ ngon, dỗ ngọt, hờn lâu chẳng vừa
Từ nhà đã khóc như mưa
Đến chiều ông đón, mặt chưa hết buồn
Từ bữa đó, biếng ăn cơm
Ông bà nạt, dọa đến trường lại ăn
Thôi thì thương cháu bội phần
Vì cái sự học... nịnh dần cháu xuôi
Nay cháu chịu đi học rồi
Riêng ông bà vẫn chưa nguôi nỗi niềm!
11/10/216


NỖI NHỚ XỨ THANH






Nơi xa lòng cứ ngẩn ngơ
Chập chờn giấc ngủ, đêm mơ mơ màng
Rưng rưng tôi nhớ đến làng
Bờ tre, giếng nước với hàng dừa xanh
Cồn cào nỗi nhớ xứ Thanh
Cầu Chày, Sông Mã... hiền lành uốn quanh
Bờ tre trùm bóng mát lành
Bẹ măng ai khéo làm thành quạt tay
Cánh diều lơ lửng tầng mây
Trưa hè gió mát ắp đầy tiếng ve
Bờ sông tiếng cuốc vọng về
Nghe sao da diết, tái tê lòng người
Võng trưa kẽo kẹt ru hời
Thiu thiu chỉ có à ơi, ơi à
Mẹ ru em bé trong nhà
Tiếng khoan tiếng nhặt như là xa xăm
***
Gối tay bờ cỏ tôi nằm
Lim dim đôi mắt thì thầm tiếng quê
Đã lâu chưa được trở về
Cồn cào nỗi nhớ đến tê tái lòng.
 ĐN 11/2016

BÊN DÒNG THẠCH HÃN















(Tặng Thạch Cầu thân yêu )
"Thạch Hãn ơi ! Xin một lời nói thật "
Dưới sông kia còn chật chỗ bạn nằm?
Kẻ còn sống trên đời, thấm thoát 40 năm...
Người đáy nước, mãi đôi mươi
Vẫn âm thầm chưa nghỉ
Bao đồng đội về đời thường bình dị
Mặc cho ai lươn lẹo sống quỳ
Bốn mươi năm rồi
vấp ngã
đứng dậy
Đi !
Chỉ canh cánh bên lòng nỗi nhớ thương đồng chí ...
Cùng nỗi băn khoăn một việc định chưa thành...
***
Vẫn biết trên đời "con sâu hỏng nồi canh"
Kẻ quên đồng chí, háo danh, hoành tráng
Ngoãnh mặt quay lưng, tranh dành địa vị
Sống trong đủ đầy tim khát thèm đạo lí
Hổ thẹn chính mình, không xứng cựu chiến binh
***
Thì có sao đâu
Thạch Hãn vẫn chung tình
Mỗi độ tháng Tư
đinh ninh lời hẹn
Đồng đội mọi miền
kẻ đi, người đến
"Chuyển quê hương vào cho đồng đội đã hy sinh"
Góp sức chung tay làm những việc nghĩa tình
***
Rồi mai đây để lại một công trình
Sừng sứng, nghiêng mình bên dòng Thạch Hãn
Như ánh hào quang muôn đời tỏa sáng
Thức tỉnh những người u muội để anh minh !                          
18/6/2012

CÂY TRÔI-GIẾNG LÀNG LÍ YÊN


Hình minh họa



Đầu làng, giếng nước, cây trôi
Với bao kỉ niệm một thời học sinh
Dẫu không như trúc bên đình
Giếng làng, cây đứng một mình phong sương
Thương ai lội bộ đến trường
Gương soi, che bóng, con đường đỡ xa
***
Giờ đô thị hoá quê nhà
Nơi xưa thanh tịnh nay ra phố rồi
Chẳng còn giếng lẫn cây trôi
Chỉ còn kỉ niệm một thời...Lí Yên
19/11/2016




Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016

ALIBABA VÀ THẦN THOẠI ÚM BA LA
















Hình minh họa 


Năm tháng
Và thời gian sẽ qua
Cùng tuế nguyệt trơ mòn núi đá
Cổng nặng nề
Khắc tên rồi lại xoá
Úm bala
Đá hoá những ngôi nhà
"Vừng ơi vừng!
Hãy mở cổng ra"
Ali Baba (1)
Giữa ban ngày
Dù 40 hay mươi ba tên cướp
Vẫn chỉ là cổ tích
Vẫn chỉ là Úm ba la
Thành những ngôi nhà
Những biệt thự nguy nga
Và đủ đầy, cuộc sống vương gia
***
Úm Bala,Úm Bala !
Mong năm tháng qua
Hết cảnh nhà hoang
Không còn kinh hoàng món nợ
Dọn dẹp hết những di dời dang dở
Cắt gọn đi những hợp đồng béo bở
Chỉ yên lòng khi đuổi được Chổm đi xa (2)
Còn bia miệng đời
Mòn đá vẫn trơ ra(3)
Thì lại dùng tới Úm bala
Úm ba la ! Úm ba la
    Ngày 10/2015
(1) Chuyện cổ Andexen
(2) Nợ như Chúa Chổm

(3) Trăm năm bia đá cũng mòn

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2016

NGẪM VẪN CÒN ĐAU
















Có chuyện tuy đã xa cũ
Nghĩ lại mà vẫn cứ đau
Bắt đầu, nơi "thượng bất chính"
Bí, Bí, nóng... "gạt tay nhau"...(1)

Không biết kiềm chế nên vậy
Già, trẻ đều ấm cái đầu
Phong thủy họ kiềng 36 (2)
Giao lưu, ngại chẳng đi đâu...

Quê nhà chịu bao hậu họa
Vì chẳng đoàn kết cùng nhau
Trải qua thăng trầm dâu bể
Xứ tôi mới ngẫng được đầu
***
Thạch Sanh ba năm đốn củi
Một giờ, thiêu trụi còn đâu
Ai đời, cam làm quýt chịu
Chủ khổ, vì Tớ choảng nhau

Đoàn kết bài học xương máu
Aó cởi, xin mặc lại mau (3)
Cứ để cảnh này diễn maĩ
Còn lâu mới ngẫng được đầu ...?
8/2016
(1) Không phải tát, "mà gạt tay quá mạnh"
theo cách nói thời hiện đại
(2) Đầu 36 là 9 nước mà họ vẫn ngại giao lưu
(3) Vạch áo cho người xem lưng...

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

MỘT NĂM VỚI BẤY NHIÊU ĐIỀU














Một năm, loáng cái hết vèo
Đi vào dĩ vãng những điều dở, hay
Ba trăm sáu mươi lăm ngày
Buồn, vui như hãy còn đây đủ đầy
***
Mỹ Đình sáng đỏ cờ bay
Thành công rực rỡ, chung tay khải hoàn
Con đường đi tới vinh quang
Gian nan luyện chí, thử vàng, thép tôi
Một năm cay nghiệt bởi trời
Trung lũ, Nam hạn, Bắc thời tuyết rơi
Một năm hệ lụy tại người
Nợ xấu, thua lỗ, biển, trời tai ương
Dầu khí, Ngân hàng, Công thương...
Những lợi ích nhóm, những phường nhũng nha
Tiết kiệm, chủ bảy, khách ba
Chuyện thật như bịa, như là tiếu lâm
"Bổ nhiệm nhiều Phó, vì dân.."
Bốn tư lãnh đạo, không cần chuyên gia
Giáo dục, nhân cách cho qua
Nhầm lớp, bạo lực... xót xa cảnh nhà
Vui, buồn chuyện Fromo sa
Chọn cá, hay thép, tuỳ ta ấy mà
"Tìm người tài, hay người nhà.."
Con cháu lãnh đạo, đâu là lạ xa
Đều do Tổ chức đẻ ra
Qui trình, qui hoạch, đúng à, chẳng sai
Cán bộ trẻ, con cháu ai ?
Vì người, sinh việc, cắm dài, cài lâu
"Ăn đủ thứ chẳng từ đâu..."
Nghĩ càng thấm thía, càng đau, càng sầu !
Tức khí, nổ súng khử nhau
Mạng người cái kiến, con sâu... rẻ bèo
Giết người vì chuyện đâu đâu
Đồng cảm dân Việt, hiểm sâu vẫn Tàu
Chỉnh đốn quyết tâm hàng đầu
Đừng mơ hạ cánh, chẳng đâu an toàn
"Trung ương IV, hy vọng hơn"
Dân mong, nén lại nỗi buồn đáy sâu
"Tham nhũng ổn định", như nhau
Lỗ hàng ngàn tỉ, lần sau sẽ giàu
Mong trọng án, chẳng ngâm lâu
Điều tra chính xác, nhanh mau mở toà
Án oan thì sửa cho qua
Tiền đền ngân sách, người ta xá gì ?
***
Bao nhiêu việc nữa chưa ghi
Thiên hạ bia miệng. Sử thi khó bì
Một năm được, mất những gì
Còn chờ tổng kết, đ đi Chầu giời !
17/12/2016

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

KHÔNG RIÊNG NGƯỜI NÀO













Lắc tay, gật gật cái đầu
Tiếp theo cửa miệng đã câu bồ hoàn (1)
"Mừng ông hạ cánh an toàn"...
Như vừa thoát tội, tòa còn trong tâm
Mẻ nào mà mẻ chẳng ăn(2)
Tham nhũng bệnh đã đi căn lâu rồi
Không may, ít kẻ lộ thôi
Còn là dành để miệng đời phán soi
Câu chào, dẫu đó là vui
Người trung, nghe vẫn bùi ngùi trong  tim
Phải chăng thể hiện niềm tin
Bởi những lời chúc không riêng người nào
Trắng đen, bùn lẫn sang ao(3)
Như nhau chung một câu chào - Qúa đau !

9/10/2016
V V L
(1) Đắng như ngậm bồ hoàn
(2) Dân gian có câu"Mẻ không ăn mẻ cũng chết.."
(3) Lẫn lộn trắng đen, "Đánh bùn sang ao"

NÚI BÀ






















Một vùng bình địa bao la
Sừng sững một ngọn Núi Bà uy linh
Là điểm tựa của tâm linh
Hoà bình, che chở an sinh, xum vầy
Vàm Cỏ con nước vơi đầy
Long mạch bồi trúc đất này Tây Ninh
Núi non phong cảnh hữu tình
Tự hào nhân kiệt, địa linh muôn đời
26/11/2016






QUYẾT CHÍ MÀ NÊN
















(Tặng các nhà DN bạn tôi)
Không bột vẫn gột thành hồ(1)
Thành công nổi nghiệp cơ đồ từ đây
Bạn tôi từ thuở trắng tay
Trí tuệ, lao động... mà nay nên giàu
Thân lươn bao quản lấm đầu
Ve chai, làm mướn, đêm thâu chong đèn(2)
Ở đời quyết chí thì nên
Nay thành tỉ phú có tên ba miền
Mừng bạn giờ hái ra tiền
Xiêng năng, từ thiện, chẳng quên dân cày
***
Bao kẻ tiền cũng túi đầy
Mua quan, bán ghế đó đây mà giàu
"Ăn đủ thứ, chẳng chừa đâu"(3)
Hoành tráng trên chính nỗi đau dân tình
Gian tham, chỉ biết lợi mình
Xe xang, biệt thự mấy dinh phố phường
Giàu do vơ vét quan trường
Công thần, ghi đá... coi thường nhân dân(4)
Dù cho giàu có vạn lần
Túi tiền đầy ắp, túi tâm rách mèm
20/11/2016
(1) Không bột mà gột nên hồ
Tay không mà nổi cơ đồ mới hay
(2) Ngày lao động, đêm chong đèn tự học
(3) "Ăn đủ thứ, không chừa thứ gì". Lời nguyên PCT nước NTD
(4) Tự vinh danh khắc tên trên cổng đá ...!



GIÁ MÀ XẺ BẢY CHIA BA












Lâu rồi mới lại đi xa
Bộn bề trong dạ lòng ta rối bời
Bụng thì muốn được đi chơi
Lo cho chục cháu, quê thời xa xôi (1)
Tiếc, nên nửa muốn, nửa thôi
Ao nhà quen lối, biển khơi chưa tường
Đi thì xôm tụ người thương
Đường xa không quản, coi thường gian nguy
Thương con, cháu chẳng được đi
Vắng ông, bà nữa, làm gì được đây ?
Bỗng dưng, khác hẵn thường ngày
Học hành, ăn uống, đủ đầy, đói no
Thôi thì trăm thứ phải lo
Dẫu rằng cũng chỉ lo bò trắng răng
Giá mà có phép cân đằng (1)
Chia ba, xẻ bảy mới hằng dạ an!
17/11/2016
(1) Cháu nội, ngoại trai, gái
(2) Phép Cân đằng mây của Tề thiên Đại thánh

LÃO NÔNG NGAY LÒNG THÀNH PHỐ
















Vốn dĩ xuất thân làm ruộng
Chiến chinh xa những cánh đồng
Bút nghiên sống nơi đô thị
Chẳng nguôi ngoai việc nhà nông
***
Miền Nam hoàn toàn giải phóng
Niềm vui thống nhất non sông
Trụ lại, an cư lập nghiệp
Củ Chi đất thép Thành đồng
***
Ở ngay phố phường sôi động
Lí lịch khai nghiệp nhà nông
Làm cho mấy ông khu vực
Lại phải điều tra mất công
***
Truyền thống con người lao động
Gắn bó ngọn núi dòng sông
Làm giàu không việc gì khó
Quyết tâm, thuận vợ, thuận chồng
***
Quả là trời chẳng phụ công
Gian khó vững chí bền lòng
Tay trắng, nay thành tỉ phú
Không phong cũng đáng anh hùng !
***
Giàu có, lòng vẫn thủy chung
Quê hương, láng giềng bằng hữu
Thương nhau vui, buồn tìm tới
 Sớt chia cho đến tận cùng
***
Tính cách của Đạo Lão Nông
Văn hoá, nhân văn, trào lộng...
Gian khó vui lên để sống
Một trong bí quyết thành công
26/19/216
Cho Đạo Lão Nông



Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

TỰ DO HAY LÀ CHẾT















MƠ CÙNG TỰ DO



Sinh từ bát ngát ao hồ
Lớn lên một cõi tự do vẫy vùng
Có danh trong đấng anh hùng
Sa cơ vướng lưới, đường cùng tù  binh
Biết bao phương án hành hình
Nấu chua, kho tộ, chiên mình lóc thôi
Bữa xơi chắc phải đông người
Tạm nhốt vào chậu, còn mời khách mai
Một đêm tù, quả là dài
Tự do cuộc sống, ai ai cũng màng
Thế là, dù chẳng vũ trang
Dùng lực, lóc quẫy, ngửa ngang đổ thùng
Thương thay, dưới nước anh hùng
Giờ thì tróc vẩy, trầy lưng, sức tàn
Hùm thiêng khi ở đại ngàn
Cá to lên cạn, lại càng lâm chung
Cứng đơ hết cả vẫy vùng
Hy sinh trong lúc mơ cùng tự do .
01/12/2016

TÌNH QUÊ ĐÂU CŨNG ĐEM THEO













( Tặng Đạo Lão Nông)
Đạo binh chính chiến ngược xuôi
Phương trời biên giới một thời gió sương
Bút nghiên Thương mại theo trường
Dùi mài kinh sử lập đường công danh
Ba chìm, bảy nổi mới thành
Dẫu đường đi vẫn thác gềnh chông gai
Thương trường đa trí, đa tài
Văn chương, thi họa, cùng ai sớm chiều
Tình quê đâu cũng đem theo
 Sắt son qua giọng hát chèo đam mê
28/11/2016

LÒNG TIN VÀ SỰ TÍN NHIỆM






















Người ta thường hay nói đến cụm từ Uy Quyền và Uy Tín.
Uy Tín, có thể hiểu đó là Uy từ Tín. Tín là sự tín nhiệm, mà cốt lõi của tín nhiệm là niềm tin. Tín là niềm tin vậy. Tín,Tin tạo thành Uy, tạo nên sức mạnh, có Tín nên có Uy và cái Uy đó tạo ra sự nể trọng. Nhưng cái tín không phải bỗng dưng mà có. Đó là kết quả của đạo đức và nhân cách, là truyền thống nhân văn, tính tiền phong, gương mẫu và đức hy sinh "Thương người như thể thương thân, vì nhân dân, vì cộng đồng, sống đạo lý, có trước có sau, có nghĩa có tình..." được tôi luyện, học tập, hun đúc mà nên. Uy Tín của những người Cộng Sản chân chính, của Đảng ta có được trước đây là do vậy.
Bởi vậy, trong xã hội, có người là cán bộ về hưu, có người chỉ là phó thường dân, dù chẳng quyền chức gì, nhưng họ sống với dân, gần dân, lo nỗi lo cùng dân, chân thành, thân ái, bao dung, chia sẻ cùng cộng đồng, nên nói thì dân tin, làm thì dân ủng hộ, dân tín nhiệm, cái Tín có từ đó. Có Tín thì có Uy, khi họ nói mọi người nghe, họ làm thì mọi người làm theo, dù người ấy chẳng có quyền chức gì để sai khiến. Nhất là khi họ nói phải và làm đúng. "Nói phải củ cải cũng nghe" là vậy.
Uy từ Quyền, cái Uy từ Quyền lực, thì khi hết chức, hết quyền, hay bị mất chức mất quyền... thì Uy chả là cái đinh gì nữa, nói chẳng ai thèm nghe, chỉ còn lại sự khinh bỉ của nhân dân. Nhất là khi mà cái quyền từ cái ghế do Bố, do Cậu, do Bác có quyền ban cho, hay do lo lót tiền bạc, gỗ, đá quý... chạy chọt mà có, thì cái uy chỉ là bánh vẽ là con ngáo ộp. Cái tưởng linh thiêng hàng ngày thờ cúng, nhưng xây bằng tiền tham nhũng thì cũng chỉ là vô nghĩa
Kẻ quyền chức, vơ vét tiền dân, ăn bẩn, xà xẻo công quĩ, ăn chặn của lính, "ăn không từ thứ gì" như lời nguyên PCT nước Nguyễn Thị  Doan từng nói, thì dù lắm bạc nhiều tiền, có thể mua được ghế quyền chức, chứ đâu mua nổi chữ Tín. Khi còn chức quyền thì ra vẻ khệnh khạng, lên mặt đạo đức giả. Khi rời ghế về vườn thì chả còn chút Uy nào, chỉ còn sự khinh bỉ của nhân dân, kể cả trong lớp người từng là đồng chí.
Xưa tổ tiên dạy"Một sự bất tín, vạn sự bất tin...", Nay trong khi bất tín đã quá nhiều, nếu không nói là phổ biến thì nguy hại biết bao. Thử hỏi như vậy làm sao dân tin? Hơn nữa bây giờ nhân dân cần niềm tin cụ thể. Nói ít làm nhiều, làm hay, nói đi đôi với làm. Xin  đừng nói hay làm dở hoặc nói mà không làm, thì dân chẳng tin đâu. Đặc biệt trên lĩnh vực tiền bạc, lợi dụng niềm tin của dân, để huy động thiện nguyện, lại thiên thẹo, xà xẻo, lợi dụng để chiếm đoạt, làm dân mất tin. Mất tiền mất bạc còn dễ kiếm lại, nhưng mất niềm tin là mất tất cả. Tệ hại nhất là khi mất Tín, lại tìm cách ngụy biện, hoặc dùng Quyền Uy để "Cấm", lại càng mất Uy, chẳng có chút Tín nào...
Thế mới biết để có Uy Tín thật khó biết bao !
5/2016

CHỊ TÔI






















Một thời da phấn, má đào
Chị làm say đắm biết bao nhiêu chàng
Học hành chị đứng nhất làng
(Bụng đói, đi bộ, xa hàng chục cây)
Xuất thân nông nghiệp cấy cày
Nên được như vậy, đó đây nể rồi
Là mong ước của bao người
Cũng là oanh liệt một thời chị tôi
***
Những năm mười chín, đôi mươi
Chị như một đóa hoa tươi rạng ngời
Hợp tác mua bán quê tôi
Chị làm kế toán, một thời nổi danh
Khi Mỹ leo thang chiến tranh
Quê hương binh trạm quân hành vào Nam
Một chiến binh da xanh chàm
Bom đạn, sốt rét...miền Nam trở về
Nên tình, nên nghĩa phu thê
Đất lành quê vợ, thành quê hương mình
Từ khi chị lập gia đình
Một trai, hai gái chị sinh vuông tròn
Cá chuối đắm đuối vì con
Lấy đi hết vẻ đẹp dòn chị tôi
Con học đến chốn đến nơi
Thì chị tóc bạc, da mồi phong sương
Để con làm được đồng lương
Như xưa, chị vẫn hậu phương tuyệt vời
***
Về thăm, thương lắm chị ơi
Đa đoan, có lẽ cả đời chị mang
Dẫu cho đứt gánh giữa đàng
Đường trường hãy cứ vững vàng chị nghe
02/12/2016

TIỄN ĐƯA















Nếu không kẻ đón người đưa
Nỗi buồn cô lẻ lại vừa tủi thân
Đường xa con cháu tiễn chân
Ngàn trùng bỗng hoá nên gần tấc  gang
Nhưng rồi đôi ngã, đôi đàng
Người đi, kẻ ở lại càng vấn vương
Lên xe, thương kẻ dặm trường
Người về tất bật, nẻo đường thì xa
Một chiều đưa tiễn sân ga
Buồn, vui cứ để lòng ta rối bời...
   Ga Sg
3/12/2016

BẠN HỮU














Bạn cũ bao ngày tìm lại
Củ Chi, cứ hỏi củ gì...(1)
Nào đâu đã về Cát Lái
Nhơn Trạch thuộc đất Đồng Nai
***
Điện rồi... cứ ân hận mãi
Bạn xa... bao việc... lãi lời(2)
Mình thì vô công, rỗi việc
Hưu rồi, lại thích ham chơi
***
Nhưng bạn được tin, phấn khởi
Biên Hoà tìm đến tận nơi
Xe sang, nụ cười rộng mở
Đích thân đến đón, thay mời
***
Tư dinh chuyển về nơi mới
Yên bình, sạch nước, quang trời(3)
Râm ran gọi bầy, yến tới.
Công trình rải khắp mọi nơi (4)
***
Ngắm nhìn cơ ngơi bạn tôi
Phong thủy, vượng khí đất trời
Truyền thống, cách tân, hiện đại
Tư duy kiến trúc tuyệt vời
***
Này đây nghênh tân khách tới
Thư phòng, làm việc, nghỉ ngơi
Này đây thiên nhiên kì thú
Gấu, hươu, cá sấu, vịt trời...
***
Này đây một quê hương mới
Giàn trầu, ao cá, hoa tươi
Cát Lái sẽ xây cầu mới (5)
Vùng này tiếp tục đổi đời
***
Hoà chung xu hướng thế giới
Tư duy thiên phú bạn tôi
Truyền thống, nối liền hiện đại
Văn minh, hội nhập kịp thời
***
Mới hay phúc phần chẳng đợi
Những ai ăn thật, làm chơi
Vươn lên nghị lực, ý chí
Đừng đổ tất cả tại trời...
***
Mấy bạn cùng quê tìm tới
Một tối bát ngát xa khơi
Lão Nông bao giờ cũng vậy
Tuyệt vời, trên cả tuyệt vời
   Sài Gòn
 27/11/2016
(1) Củ Chi, miền ngoài gọi Củ gì !
(2) Bạn làm doanh nghiệp
(3) Nguồn nước, khí trời trong lành
(4) Những công trình nuôi yến và cơ sở kinh doanh
(5) Thủ tướng đã phê chuẩn xây cầu Cát Lái

TẢN MẠN SỰ ĐỜI











Hình minh họa




Ngày xưa khi làm lãnh đạo
Tôi quen một ông bốn sao(1)
Lùng nhùng vụ Cam năm ấy(2)
Té nước, bị ướt áo bào...(3)
***
Cũng từ các ông nhà báo
Cùng với dư luận lên cao
Đúng, sai, muốn rành, muốn tỏ
Xui ông :  Thử AD nào(4) ?
***
Khôn ngoan một thời như cáo
Ai ngờ có lúc ngớ ngao
Ông đồng ý đi xét nghiệm
Thế là ông mắc bẫy vào
***
Kết quả Xét nghiệm tế bào
Ông khoe: "Tôi chẳng bị sao "!
Sâu xa, ông nào có hiểu
Cây ngay, gió bão... mặc trời.
***
Họ xui, lẽ ra từ chối
Ăn ốc, ông đổ vỏ thôi
Đi khám, chính là thú nhận
Quan hệ lằng nhằng thật rồi
***
Chuyện mình, học từ chuyện người
Không có làm gì phải tới ?
AD, đừng hòng xui dại
Bắt tôi, tôi cãi đến nơi...
***
Rỗi hơi, nằm nghĩ chuyện đời
Chuyện xưa, chuyện nay, cũ, mới
Xin đừng có khen, chê vội
Đúng, sai, làm chứng : Có trời !
5/12/2016
(1) Đại tá
(2) Năm Cam
(3) Thủy Té
(4) Thử ADN

TRỞ VỀ
























Thế là về đến Quán Lào
Xa rồi những cảnh ồn ào, đua chen
Xa cảnh người xe như nêm
Bước ra khỏi cửa sợ quên lối về
Sống trong đầm ấm thôn quê
Yêu thương tình cảm bốn bề anh em
Sao lòng vẫn nhớ không quên
Những nơi biên ải, những miền đất xa
Càng thương người chốn phồn hoa
Nỗi niềm canh cánh quê nhà khôn nguôi ..!
8/12/2016

ĐIỆP KHÚC















."Sáng dậy thả chó thả gà
Lại nấu ấm nước, lại pha bát mì..."
Lại lo công việc mọi khi
Xăng xe chuẩn bị, bà thì cháo cơm
Vội vàng, tất bật, khẩn trương
Đưa cháu đi học, đi trường mầm non
Kiểm tra, nhắc nhở các con
Làm việc hiệu quả, đời còn dài lâu
Về rồi ông bà nương nhau
Bao nhiêu việc khác, buổi mau hết giờ
"Giữ không giữ", đã đến trưa
Chúng về, ào cái, đúng vừa bữa ăn...
***
Điệp khúc, vẫn thế quanh năm
Sướng hay khổ nhỉ, khi" mằn Ô Sin" !
9/12/2016

BÊN MỘ CHỊ SÁU




Về với Côn Đảo yêu thương
Biển xanh nổi nhạc con đường gió reo
Bồi hồi nhớ chị kính yêu
Mùa lêkima nở bao nhiêu nghĩa tình
Cùng những người đã hi sinh
Cho non sông được hoà bình tự do
Côn Sơn đọng tiếng chị hô:
"..Việt nam độc lập, Bác Hồ muôn năm .."
Đôi mắt rực lửa hờn căm
Không cho kẻ địch bịt khăn hành hình
Để được nhìn đất nước mình
Non sông trước ánh bình minh rạng ngời
***
Về thăm đảo giữa trùng khơi
Đứng bên mộ chị, nói lời tri ân
Linh thiêng mong chị ngàn lần
Bình yên cho biển cho dân đảo này
Gương lược dâng tặng chị đây
Để chị mãi mãi tuổi này hai mươi
Hồn chị hoà với đất trời
Côn Đảo ơn chị muôn đời khắc ghi
V V L          
                                 













Không cho con được đi trời Âu
Cha cùng con đi tầu ra Côn Đảo
Thắp nén tâm nhang, viếng thăm chị Sáu
Cho con học làm người
Học ở đó chứ đâu xa
Để mai ngày về lại chốn phồn hoa
Con sẽ hiểu thế nào là cuộc sống
 V V L

HẸN ĐẾN MÙA QUÝT





Ông bà cùng cháu đi chơi
Ba tuần, đạn bắn vãi rơi tứ bề
Hết đạn thì phải trở về
Đành dừng dong ruổi, si mê xứ người
Tiệc tùng bát ngát xa khơi
Ngày chén 3 bữa, ai mời cũng đi
Rượu, bia cứ thế tì tì
Say mèm, quên hết, ngủ khì đến mai
Chẳng ôn, cũng chẳng trả bài
Lưu ban, đáo nợ, ngắn, dài tính sau
Trưa nay đã lại lên tàu
"Hẹn đến mùa quýt" năm sau lại vào...
7/12/2016

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

THÔI MÀ ! ĐÙA NẤY THÔI EM
















Thôi mà! Đùa nấy thôi em
Một tuần nằm viện, phạt xem đủ rồi
Cửa nhà công việc rối bời
Bếp núc thì lạnh, quên phơi áo quần
Linh tinh từ những bữa ăn
Bạ gì xơi nấy, ngủ không chăn mùng
Thôi em ! Anh sợ vô cùng
Về đi em nhé, lo chung gia đình
Chẳng để em phải bực mình
Anh thề thật đấy. Thiên đình chứng cho !
Đón em ra viện, chả lo
Xe máy có hỏng xe bò cũng đi
12/11/2016

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

TẢN MẠN ĐÊM GIÁNG SINH











Đất nước dân chủ, cộng hoà.
Đa dân tộc
Đa thần
Đa tôn giáo
Đạo Phật, Tin Lành, Cao Đài, Hoà Hảo...
Đạo Hồi, Hin Đu
Đạo người Công Giáo
Hướng thiện
Nghĩa nhân
Bác ái hàng đầu...
***
Bình đẳng tôn giáo như nhau
Sự phỉnh nịnh, tính hiếu kì
Kẻ tưởng hay
Laị khuếch trương thêm
Sẽ cho mình là linh thiêng
Coi thường đạo khác.
Tín ngưỡng tự do
Xin đừng có ép
Như thứ chủ nghĩa xa vời
Mong trở thành quốc đạo
***
Khi lòng tin cụ thể giảm mau
Tất yếu tìm đến đền bù hư ảo
Điều đó lí giải vì sao
Dân hướng về tâm linh, Tôn giáo
Hãy cảnh giác với phường tà đạo
Nhưng với dân, xin đừng có đối đầu...
12/2015

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016

HẸN ĐẾN MẦM NON

























Người già mà đi Mầm Non
Chơi trò trống bỏi hay còn gì đây
Nào thì ông béo bà gầy
Ông kia xanh tóc, bà này bạc phơ
Ông mặt vui, bà thẩn thờ
Nôn nao như hẹn, như chờ thuở xưa
Đi bộ, xe đạp, mô tô
Đông như Quán Sứ, Tàu ô cướp bùa
Dù cho trời nắng hay mưa
Áo quần đủ sắc đủ mùa diện trưng
Riêng già có một điểm chung
Không đi đơn lẻ mà cùng trẻ con
Té ra là đến Mầm Non
Để đưa đón cháu cho con đi làm.
5/9/2016

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

CỐI CHÀY

























Trắng ngần"hạt gạo làng ta"(1)
Mòn chày, vẹt cối gửi ra chiến trường
Hạt lúa một nắng hai sương
Sắn khoai thay bữa, gạo nhường nuôi quân
Sẻ chia cuộc chiến bao lần
Đa đoan đời mẹ tảo tần sớm hôm
Nhún chân, bậc gỗ cũng mòn
Cối giã sáng bóng, đá còn nổi vân
Nhịp chày lên xuống bao lần
Mới nên hạt gạo trắng ngần thơm ngon
Cối, chày (2) một thuở vàng son
Dẫu là dĩ vãng vẫn còn vẻ vang
***
Cối, chày từ miệng các quan
Nói cùn, lần lữa biết làm sao đây
Hoá bùn, do để lâu ngày(3)
Chày cối hơn cả cối, chày ngày xưa
26/7/216
(1) Thơ Trần Đăng Khoa 
(2) Dụng cụ làm gạo xưa 
(3) Để lâu cứt trâu hoá bùn

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

BUỒN VUI NGHỀ GIÁO
























Nhớ lớp, nhớ trường nhiều lắm không em
Bao nhiêu năm rồi gắn bó nghề thân thiết
Buồn biết mấy, khi bỗng dưng mất việc
Xa học trò, da diết nhớ khôn nguôi
***
Nghề giáo viên, em mơ ước cả đời
Sự nghiệp trồng người quên làm sao được.
Dù lương hơn triệu đồng và hợp đồng năm một
Em vẫn gắn bó với trường, với lớp thân yêu
***
Hơn mười năm
Vui buồn biết bao nhiêu
Chỉ một điều khát khao
Ai cũng mong, cũng đợi
Ai cũng tưởng rồi sẽ là năm tới
Biên chế trong ngành...
Niềm mong ước khôn nguôi
 ***
Nhưng giờ đây em cùng với mọi người
Cầm"quyết định chấm dứt hợp đồng", mà lệ rơi ướt giấy
Bao năm đợi chờ
Giờ thì thế đấy
Trắng tay rồi, biết ngỏ với ai đây ?
 ***
Giảm bộ máy
Giờ đổi mới, "trên bảo sao làm vậy"
Buồn vui nghề thầy
Xin chia sẻ cùng em
Cùng trên 6 trăm thầy cô
Ngành giáo dục Huyện này
11/2016

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

CÓ MỘT 20 THÁNG 10




Ngày 20 tháng mười
Những bông hoa tươi
Tặng em, tặng các con yêu
Dành tặng chung những người phụ nữ...
Dòng dõi Bà Trưng
Họ xứng danh anh hùng
***
Chợt bâng khuâng
Tận cùng nỗi đau
Thương người nơi vùng sâu
Ngập lũ...
20/10/2016

ĐI CHƠI KHOẺ À





















Bổng nhiên bà dọa cả nhà
Một tuần nằm viện, mắt hoa bao người
Biếng ăn, cái miệng chẳng cười
Bà làm cho bố con tôi hú hồn
Nói vào Dì, Cậu...
Khỏe luôn
Dọn đồ, đếm đếm...
Hết buồn chỉ vui
Thế là bà khỏe lên rồi
Lần sau mà thế...
Đi chơi khỏi à !
18/11/2016

MONG MỘT MÙA ĐÔNG























Em khổ hay là em sướng đây
Quanh năm thời tiết nóng suốt ngày
Áo cộc, quần đùi tha hồ diện
Quạt chạy, điều hoà cứ thế quay
***
Bánh tét, bánh chưng với bánh dày
Tiết trời nóng bức sẽ hỏng ngay
Thịt mỡ, dưa hành cho tủ lạnh
Còn đâu hương vị đặc sản này
***
Xuân, Hạ, Thu, Đông mỗi mùa hay
Trăm hoa, trăm sắc đẹp cỏ cây
Mỗi tiết, mỗi mùa
Trang phục mới
Đẹp người, đẹp áo
ngắm càng say
***
Mơ một mùa đông tuyết rơi đầy
Cho dù cái lạnh tím chân tay
Khăn, mũ, áo, giày đi trẩy hội
Đông hết, Tết về, ngất ngây say...
***
Vắng một mùa đông ở trong  này
Chẳng biết vui, buồn hay sướng đây ...
       25/1/2016
Nhớ rét ngọt ngào nơi xứ Bắc

BÀ XÃ MỆT RỒI




















Mọi hôm làm việc luôn tay
Dọn dẹp nhà cửa, tối ngày lo toan
Cơm nước để con đi làm
Đánh thức cháu dậy, cho ăn, đến trường
Bao nhiêu công việc đời thường
Hôm nay bỏ đó, trên giường lặng yên
Màn đôi để lững cánh dèm
Khép hờ đôi mắt, thiếp chìm trong mơ
Còn bao nhiêu việc đang chờ
Ốm mà có được phút giờ thảnh thơi
Các con mỗi đưa mỗi nơi
Đầu tuần chúng bận, việc thời gấp đôi
Chăm nhau, giờ mỗi ta thôi
Đông con lúc ốm, mỗi tôi chăm bà .
10/11/2016

HỢP TAN




Ai hẹn, ai chờ
Ai đợi ai cuối năm...
Ta cô quạnh âm thầm trong đơn lẻ
Một thời nghèo
Mà nồng say đến thế
Để khi đủ đầy
Vin bệnh tật thờ ơ
***
Nào trách ai đây
Chính ta cũng hửng hờ
Dù vàng đá
Năm tháng cũng phai mờ kỉ niệm
Thời trai trẻ
Dù ngăn sông cách biển
Túi rủng rỉnh tiền
Núi cũng chuyển, huống chi tim
***
Thôi cũng đành
Hãy để kỉ niệm yên
Rồi năm tháng sẽ quên
Đời vốn dĩ xưa nay là vậy
Ai hẹn ai
Và vì ai nên nỗi ấy
Sẻ nghé chia đàn...
Dâu bể cảnh hợp tan
7/8/2016




LÀ VÀNG BÀ ƠI !






















Gần cháu hay thấy bà cười
Gần ông, mím lợi, mím môi giận mình
Trời cho cái miệng rõ xinh
Sao bà bắt tội, bắt tình chi đây ?
Thôi thì xấu tốt, béo gầy...
Không hay, đậy lại(1), tôi đây ơn bà
Kẻo mà thiên hạ gần xa
Tiếc cho cả một đời hoa phủ phàng
Nữa là xấu thiếp hổ chàng (2)
Thương bà tôi cũng muôn vàn tủi cay
Xin bà vui vẻ từ đây
Vương tơ, có kén, tằm này đành cam
Của nhà, tuy chán cơm rang
Láng giềng đặc sản, là vàng bà ơi(3)
14/11/2016
(1) Đẹp phô ra, xấu xa đậy lại
(2) Xấu chàng, hổ ai
(3) Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng

HOA VẪN TRÊN TAY
















Mừng ngày nhà giáo năm nay
20/11 vẫn ngày vui chung
Bao năm sự nghiệp lo cùng
Giáo viên biên chế, hợp đồng đó đây
Dù còn ngang trái phơi bày
Điều động tiếp khách, rượu say nhà hàng(1)
Bao nhiêu thí nghiệm dở dang(2)
Bao nhiêu tiêu cực, đổ mang tiếng thầy
Rồi thì phận mỏng, đức dày(3).
Bổng nhiên mất việc, giải bày ai hay(4)
Và còn bao nỗi đắng cay
Trên vai cái nghiệp làm thầy xưa nay
Hoa hồng vẫn nở trên tay
Nhân dân ghi nhớ ơn này chẳng phai
Má sưng, gỡ vạ, đúng sai(5)
Làm gì tháng rộng, ngày dài mưu sinh...?
16/11/2016
(1) Thị xã Hồng Lĩnh Hà Tỉnh huy động GV nữ đi tiếp khách
(2) Những đề xuất cải tiến GD trên trời
(3)Nghề giáo cũng đầy may rũi
(4)Hàng loạt GV bổng nhiên mất việc đang rửa bát, nuôi gà mưu sinh
(5)Gỡ được vạ, má sưng
Chủ tịch thị xã Hồng Lĩnh " Điều GV đi tiếp khách là nét đẹp, là hãnh diện..."

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016

DẪU LÒNG KHÔNG VUI
















Tiếc mà đành phải nghĩ thôi
Chẳng lẽ vác gậy chống trời mãi sao
Tám hai tuổi, ít gì nào
Nhỏ, to quyền, chức giữ bao năm rồi 
Chưa hưu ghế Hội đã ngồi
Hai mươi năm nữa bao người bỉu môi
Ngặt vì họ nể ông thôi
Xứ này đâu phải thiếu người tài hoa
Ham quyền chẳng kể tuổi già
Giữ lâu ghế Hội duy là nhất ông
Bây giờ chẳng lẽ bảo không!
Đành nhường ghế lại dẫu lòng không vui
Hay là mình hỏi thử coi
"Lạc Viên", bầu Đệ có nơi họ dùng...
10/2016



Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

KHÔNG THAY GHẾ NGỒI




Thất thập cổ lai hi
Ghế Hội béo bở bám lì không tha
Kẻ tham chẳng biết mình già
Quan trên thích nịnh. Gật là cho qua
"Báo cáo anh..." 
(thêm tí quà).
Điện thoại nhắn trước, gọi là nhanh, mau
Lần trước dư luận chưa lâu
Tham quyền bám ghế, già đâu chịu rời
Lợi mình, lỡ bước bao người
Chi tiêu thỏa chí, lương đôi xuất rồi
Tưởng còn tự trọng với đời
Tự giác xin nghỉ để người khác thay
Ai ngờ ông lại thế này
Bỏ ngoài tai hết, không thay ghế ngồi
V V L
8/2016
Vùng tệp đính kèm


Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

CỔNG LÀNG























Làng quê Việt xưa là cụm dân cư được thành lập trên cơ sở một bộ tộc, một dòng họ...Thành Hoàng làng gắn liền với tên tuổi người khai thiên lập địa hoặc người có công trạng với triều đình, với đất nước, được Vua ban đất, lập ấp, lập làng. Người nơi khác đến muốn ngụ cư phải đổi họ hoặc nhận làm con nuôi của người trong làng.
Sau cách mạng tháng 8/1945 việc định cư do Chính quyền cấp có thẩm quyền quyết định nên dòng họ trong làng đa dạng, phong phú hơn
Trong tâm thức người Việt Nam, mỗi khi nhắc đến quê hương, không ai lại không nhớ đến hình ảnh cây đa, giếng nước, mái đình. Đồng thời cũng hiện lên hình ảnh Cổng làng thân yêu với tình cảm thiêng liêng cùng bao kỉ niệm êm đềm. Cổng làng, nơi chứng kiến bao thăng trầm và biểu trưng cho sự uy nghi, nền nếp riêng của làng mình.
Làng bao giờ cũng có đường vào chính, gọi là Cổng Tiền, tức là cổng trước, thường về hướng Đông, hướng của gió lành, hướng của bình minh lên, của mặt trời mọc, là nơi đón người đi làm, đi nơi xa về, đón khách, đón lãnh đạo đến thăm, đón người đỗ đạt về vinh qui Bái tổ, đón kẻ tha hương, cầu thực trở về bản quán. Và quan trọng nhất là đón dâu mới, nhập làng để cho làng ngày một nảy nở sinh sôi.
Vì vậy Cổng Tiền chính là nơi đón nhận những gì tốt đẹp nhất - Đón sự sống, đón phúc lộc giàu sang vào làng cho làng thêm trù phú
Lối đi sau nhỏ hơn gọi là Cổng Hậu, hàm ý tiễn đưa, như đưa ma, đuổi kẻ tà tâm, trộm cắp, người vi phạm qui ước, người bị làng phạt vạ...
Ngày nay cổng sau không còn nguyên quan niệm như xưa, mà chủ yếu thuận tiện cho việc đi lại, nhưng không thể bỏ qua phong thủy, cái gốc của yên lành
Đường đi từ cổng trước đến cổng sau là con đường chính của làng, nơi diễn ra các sự kiện trọng đại của làng đi qua. Bởi vậy Cổng làng có vị trí rất quan trọng trong đời sống thực và cả đời sống tâm linh của con người, liên quan đến sự phát triển, sức khỏe, giàu có hay nghèo khó của dân cư trong làng.
Cho nên vị trí Cổng làng bao giờ cũng được xem xét kĩ càng về phong thủy, được đặt ở vị trí trang trọng nhất, dễ nhìn, rộng mở và thoáng đảng, không bị uế tạp, lấn chiếm, thu hẹp, không bị kẻ xấu cản ngăn làm hạn chế sự phát triển
Sau cổng làng là anh em bà con dòng họ chung sống.
Ngoài cổng làng là người dưng nước lã, đi ra xa nữa là đất chôn người chết. Cho nên dù là người làng, nhưng không may chết ở nơi khác, cũng không được đem vào trong làng như quan niệm rước ma về, đem tai họa cho làng.

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

VÀO NĂM HỌC MỚI

















Chẳng biết tự bao giờ, hàng năm các trường cứ học vài tuần, có khi cả tháng...rồi mới khai giảng. Việc làm quá hình thức, làm mất đi ý nghĩa và niềm vui của mỗi người trong ngày đầu năm học mới. Rồi thì tổ chức buổi lễ dài lê thê, biến buổi khai giảng thành nơi khoe khoang thành tích với những bài phát biểu sáo rỗng viết từ những năm trước được chữa lại thời gian ... Bắt trẻ ngồi nắng, có khi dầm mưa chờ đợi để nghe lãnh đạo đọc báo cáo "tốc độ tăng trưởng GDP, tỉ lệ xóa đói giảm nghèo, tỉ lệ tăng dân số, an ninh QP... của Huyện của xã, trong khi các em vẫn đói, vẫn nghèo và nghe mà chúng có biết gì đâu, cứ như vịt nghe sấm !
Mong rằng cái sự Khai trường năm ni sẽ được đổi mới, ngắn gọn thiết thực...

KHAI GIẢNG NĂM NAY
Giáo dục năm nay đổi mới rồi.
Không như mọi bận khổ quá thôi
Thầy trò vào học vài tuần trước
Khai giãng làm sau
Cứ ngược đời
Tổ chức khai trường cho hình thức
Học đã thật rồi
cứ tưởng ngơi
Súng sính com lê, cà vạt mới
Diễn văn thầy đọc
hụt cả hơi
Bêu mặt nắng say
Trò bó gối
Vịt con nghe sấm
Nghển cổ
Cười (1)
***
Khai giảng kì này
Mồng 5 tới
Niềm vui đều khắp ở nơi nơi
Náo nức hân hoan chung ngày hội
Toàn dân phấn khởi mặt rạng ngời
Trò vui
Sách mới
quần áo mới
Quan,Thầy
Phát biểu gọn đầu môi
Mừng năm học mới
hy vọng mới
Khai giảng xong rồi
Vào học thôi !
V V L
(1) Nghe như vịt nghe sấm

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2016

HOÀNG HÔN NHIỆM KÌ












Hoàng hôn trên Bến Thủy
Ảnh Vũ Tùng Lâm


Hoàng hôn thiên nhiên
Quy luật của đất trời
Khoảnh khắc tuyệt vời
Đêm trước, khi bình minh ngời rạng
***
Hoàng hôn đời người
Không mong đợi,
Rồi ai cũng tới
Khi sống để nụ cười
Về cát bụi
người đời thương rơi lệ

***
Hoàng hôn nhiệm kì (1)
Sếp trước khi về
Trang bị phòng
Sắm mua tiền tỉ
Nghỉ hưu rinh đi từ tủ, gương, giường, ghế...
Hoàng hôn nhiệm kì
Bận bố trí cháu con
Mưu toan sắp ghế
Dự án đam mê
Sắp phong bì vội kí
Hoàng hôn nhiệm kì
"Ăn chẳng từ thứ gì" (2)
Còn đấm với đi Tây, đi Mỹ...
***
Hoàng Hôn nhiệm kì
Nhóm lợi ích để lại những gì ?
Thói hoành tráng ăn chơi
Nợ để người sau tiền tỉ
Hoàng hôn nhiệm kì
Vơ vét của công
Sống gấp kiểu chợ chiều
Bao nhiêu quan lạị, tột cùng dân khinh bỉ !
 9/8/2016
(1) Phát biểu của ĐBQH K13

(2) Lời Phó CTN Nguyễn thị Doan

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

QUI TRÌNH














Qui trình là qui trình gì ?
Ai đỡ, ai đẻ ra mi, qui trình ?
Nào là mới du học sinh
Ghế Giám đốc Sở, tư dinh sẵn bày
Qui trình bố nghĩ, con thay
Thái tử con đã mang đầy mánh mung
Qui trình, qui hoạch, qui vùng
Lỗ hàng ngàn tỉ, anh hùng vẫn phong
Qui trình, qui hoạch vừa xong
Đã như đường ống thi công Sông Đà
Qui trình khép kín Formosa
Qui trình cơ cấu vào ra lộn sòng
Qui trình con cha, cháu ông
Nghị hai quốc tịch, Hội đồng cũng thông
Quy trình luân chuyển lòng vòng
Nhà băng khuynh đảo từ trong ra ngoài
Qui trình đúng, qui trình sai
Từ lợi ích nhóm, từ ai qui trình ? 
Học tập những thứ Tài Vinh
Những hạt nhân của Chiến Chinh điển hình
Đánh chuột, lại sợ vỡ bình
"Cưỡi cọp khó xuống"
Qui trình trời ơi !
22/7/216