Lạ kì bỗng nhớ người dưng
Nên chăng cái nhớ như chừng nhớ thêm
Dẫu là cái nhớ không tên
Mà lòng day dứt, con tim hao, gày
“Sầu đong càng lắc càng đầy”(1)
Nhớ thương trải rộng, càng dày nhớ thương
Gửi hồn theo gió muôn phương
Dặm trường hiu hắt, bụi đường heo may
Bâng khuâng nghĩ chuyện xưa, nay
“Khéo dư nước mắt khóc thay người đời..” (2)
Phải chăng người dưng đó thôi
Mà sao gặp cứ bồi hồi người ơi…!
30/7/2019
Neo đậu bến quê
(1) Kiều (ND)
(2) Khéo dư nước mắt khóc người đời xưa ( Kiều)