Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

THUỘC TÍNH CỦA SỰ THẬT
























Chuyện rằng:
Ngày xưa Vua MônVilat sinh ra có cái tai lừa.
Để che dấu, ông thường đội vương miện và để tóc dài che cái tai khốn khổ đó.
Không ai biết được bí mật này, ngoại trừ ông thợ cắt tóc cho Vua. Nhưng ông không được nói ra, nói ra sẽ phạm húy, vi phạm qui định của nhà Vua.
Bởi vậy, bí mật về cái tai lừa của vua MonVilat vẫn được giữ kín.
Hại thay, với ông thợ cắt tóc, không được nói ra sự thực, ông khổ sở vô cùng, bần thần, kém ăn, thiếu ngủ, gầy rộc hẵn đi. Trong đầu lúc nào cũng ong ong câu "Vua MonVilat có cái tai lừa! Vua Mon Vilat có cái tai lừa" và luôn chực chờ nơi cửa miệng, chỉ trực thốt ra.
Chịu không thấu, ông đào một hố sâu, úp miệng vào hố và nói "Vua MônVilat có cái tai lừa! Vua MônVilat có cái tai lừa! Vua MônVilat có cái tai lừa "...!
Nói xong, ông thở phào, thấy lòng nhẹ nhõm, lấp đất đầy hố và trồng lên đó một cây lau, yên trí chẵng ai nghe nổi.
Ngày tháng qua đi, từ một cây lau, đã phát triển thành bụi lau. Mỗi khi gió thổi, bụi lau lại xào xạc phát ra âm thanh"Vua Mon Vilat có cái tai lừa! Vua Mon Vilat có cái tai lừa...".
Và thế là sự thực được công bố !
- Sự thật là vậy. Sự thật bao giờ cũng phải được công khai, sự thật là cụ thể, là chân lí....
Có những sự thật dù đã được ém nhẹm, che dấu bằng nhiều thủ đoạn, nhiều hình thức, kể cả bằng quyền lực, có khi phải trãi qua năm tháng bị quên lãng, dập vùi. Thế nhưng cuối cùng sự thực vẫn được công bố. Tốt, Xấu được phơi bầy.
Đó chính là thuộc tính của sự thực.
Nghẫm nghĩ sự đời : Một kẻ giết người, dù sớm hay muộn, cuối cùng cũng bị lộ diện, do sự phát hiện của cơ quan điều tra, của nhân dân, hay do chính bản thân bỗng nhiên tự khai, tự lộ diện... vì lương tâm hối thúc hoặc do oan hồn đòi nợ trả...
- Một tên đạo chích, khoác áo lương thiện, với hai bàn tay vừa được rửa sạch đút túi.... Pháp lí có thể chưa kết tội được, nhưng nhân dân nào có lạ gì bản chất trộm cắp, chôm chỉa của hắn !
- Một quan lại tham nhũng, dù được dấu diếm che đậy dưới bộ mặt bóng lộn, trải chuốt, bệ vệ, khoác danh chức nọ, ông kia, đứng tên người khác để sở hữu nhà lầu năm bảy nơi, tuy pháp luật chưa trừng trị, cũng không dấu nổi bộ mặt tham nhũng trong tâm khảm đông đảo nhân dân, bị nhân dân khinh bỉ. Cho dù áo quần hàng hiệu, đi xe bạc tỉ, đánh bóng chức vụ ... cũng không che dấu nổi tâm địa xấu xa, tham lam, ích kỉ và lòng dạ tiểu nhân hẹp hòi.
- Một kẻ độc đoán, chuyên quyền, dù cho trên bục luôn mồm giao giãng đạo lí dân chủ, vì tập thể, vì nhân dân, học tập tấm gương người nọ, người kia... cũng không che dấu nổi giã dối "nói hay làm dở, nói một đàng làm một nẻo", ăn chơi truỵ lạc, lo sắp ghế cho con em, phì gia vinh thân, lo thu vén cá nhân, coi thường tập thể ... sớm muộn cũng sẽ bị lộ chân tướng và bị đào thải.
Kẻ không vì nhân dân, không lấy dân LÀM MỤC ĐÍCH, MÀ LẤY DÂN LÀM PHƯƠNG TIỆN TIẾN THÂN, để mưu cầu lợi ích cá nhân, kể cả tiền của vật chất, ăn đủ thứ, trộm đủ thứ, kể cả đạo trí tuệ của người khác thì sớm muộn cũng bị nhân dân vạch mặt chỉ tên !
Đó cũng chính là thuộc tính của sự thật vậy !
Hãy kiên nhẫn đợi đấy !
8/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét