Thứ Năm, 21 tháng 4, 2022

GIỮ CHÁU TRÔNG NHÀ












Về hưu, giữ cháu, trông nhà 
Ấy là hạnh phúc tuổi già của tôi
Nghĩ thương bà xã quá thôi
Vẹo sườn bế cháu, mỏi rời chân tay
Cho ăn dễ hết nửa ngày
Nỉ non, doạ dẫm, lại bày trò chơi
Người dưng, kẻ lạ doạ rồi
Rậm râu, sâu mắt, cháu thời coi khinh
Bữa ăn làm tội, làm tình
Mà cả thiên hạ, đâu mình cháu tôi

***
Ông làm ngựa, để cháu chơi
Bà kể Tấm Cám, thị rơi bị bà
Chuyện chú Cuội với cây đa
Ngựa sắt Thánh Gióng, với là Thạch Sanh
Chuyện Sơn Tinh, chuyện Thuỷ Tinh
Đại vương Cường Bạo, nghĩa tình trước sau
Cóc Kiện Trời, thuộc làu làu 
Ông kể câu trước, câu sau ”biết rồi “!
Hát hò muốn hết cả hơi
Đã không chịu nín, mà thời làm hơn
Cho ăn được nửa bát cơm
Ông bà với cháu mệt hơn đi cày
Kể chuyện, kể hết cả ngày
Cười vui một lúc, chán ngay lại hờn
***
Nàng Bạch Tuyết, Bảy Chú Lùn
Chuyện về con cáo, với chùm nho xanh
Hòn Vọng Phu, Ala đanh.
Bánh trưng, thả lợn, thả hành vào trong
Chuyện Cây Khế, chuyện Quạ Công
Bao chuyện kể hết, vẫn không hài lòng
***
Già mà trông trẻ chẵng xong
Thật vô tích sự, cả ông lẫn bà ! 
6/8/2017
Rút trong “Nắng Từ Tóc Mẹ” NXBHNV 2013

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2022

LÊN NGÔI LUẬT RỪNG

 













Đường cùng! Trời cũng bằng vung!

Cơ hội, kẻ xấu, hội đồng chúng chơi 

Ba đánh một, chột què rồi 

Ba mươi bu lại. “Thôi rồi Lượm ơi “!

Khôn, ngoan, nhanh rút về thôi 

Vẫn còn oai chán, nán coi thiệt đời 

Đúng, sai… không bằng thức thời 

Dạy ai bài học, chuyện đời đâu xa ?

“PuTin, mãi tận nước Nga 

Ngẫm mà cứ ngỡ như là Tàu đây “

Đỏ vang, khi mới ra tay

Rồi vàng như nghệ, sau này lẻ loi(1)

Tạo tiền lệ, bành trướng noi 

Kỷ cương vứt bỏ, lên ngôi luật rừng… 

25/2/2022

(1) Chưa đánh được người, mặt đỏ như vang

Đánh được người, mặt vàng như nghệ