Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

LỊCH XUÂN



















Con còn công việc nơi xa
Định kì để trở lại nhà mấy khi
Nhớ thương Tết gởi lịch về
Niềm vui mẹ cứ đem khoe mọi người
Mỗi lần có khách đến chơi
Lịch xuân như nói thay lời người
xa
Tấm lòng với mẹ cha già
Càng làm cho Tết đậm đà hương quê
***
Năm nay chưa thấy gửi về
Mẹ lo mưa gió, tầu xe...đủ bề...!
  Bính Thân
20 tháng Chạp

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

NHÌN MẶT ĐOÁN TÂM














Nói rồi nào có sai đâu
Bẩn ăn như Cẩu
Tham lam như Tàu
Rít răng,
tiếng chẳng rõ câu
Mắt thì láo liến, tóc đầu bầy hây
Mũi khoằm
(như mũi lai Tây)
Bụng như cóc mệ,
chứa đầy dao găm
Tham lam
Tạp uống
Phàm ăn
Nam mô cửa miệng,
Tâm đâu nhân từ
Nhận tiền
Hỏi chối
Nói chưa  (1)
Môi mỏng
Tráo trở
Từ xưa đến giờ !
      14/12/2015
(1) Bao kẻ mất tiền oan 
Quan nhận rồi, quan chối...

NGÁN CHI ĐỜI














Quen thói ăn chơi thành bệnh rồi
"Cha nào con nấy", học nhau thôi
Việc nhà nhàn, bận...  thân đây kệ
Con cái cơ hàn chẳng ngó ngơi
Sáu chục tuổi xuân còn dang dở
Ăn chơi xí xớn ngán chi đời
Giờ đây mong ước xuân tái lại
Thoả cái tang bồng, thỏa sức chơi...
6/1/2016

PHẦN ÔNG- ÔNG NHƯỜNG
















Bọn trẻ bận việc cơ quan
Bà vui, sớm, tối cháu, con quây quần
Liên cơ nhà trẻ xa gần(1)
Già nay bận gấp mấy lần thuở xuân
Bà chung, 4 cặp xứ quân (2)
Đứa nào cũng cứ xía phần" bà ta ..."
Bế đứa nhỏ, đứa khác la
Đang chơi, thấy vắng bóng bà chúng kêu
Trêu nhau, cười, khóc đủ điều
Lớn, bé cứ thích bà yêu riêng mình
Đi đâu như trôm, lặng thinh
Chúng phát hiện được, thanh minh bằng thừa
Trai, gái ngang bứa chẳng vừa
Nghịch cứ như giặc, có chừa chuyện chi
Bật quạt, vặn nước, ti vi...
Tường chúng cũng vẽ, chẳng gì chúng tha
Đi đâu bà sắm tí quà
Phân chia không tốt, mở toà xử đi
Đứa ưng, đứa lại suy bì
Vỗ về không chịu, lại khi, lại hờn !
Mệt lòng cho chúng ăn cơm
Đánh vật với cháu mệt hơn đi cày
Bận bịu với cháu cả ngày
Mà như quên mệt, quên ngay tuổi già
***
Niềm vui mỗi tháng năm qua
Các cháu khôn lớn, quí bà là chung
Đến như ông cũng vui lòng
Bà của các cháu
Phần ông, ông nhường !
12/01/2017

SỢ SUỐT CẢ ĐỜI














(Ai sợ thì sợ, mình ...cũng sợ )
Sợ là vốn dĩ trên đời
Sợ này đã có từ thời xa xôi
Sợ lắm lắm, hỡi người ơi !
Sợ đủ mọi thứ trên đời bủa vây
***
Sợ không may lỡ hẹn này
Sợ bỗng nhiên bệnh, sợ ngày mưa giông
Sợ tàu xe, lỡ hàng không
Sợ nhanh, sợ chậm, kẻ trông người chờ
Sợ bao nhiêu cái bất ngờ
Sợ nơi đất khách bơ vơ đêm dày
Sợ những vạ gió tai bay
Sợ nhà có chuyện, những ngày đi xa
Sợ kẻ xấu lợi dụng qua
Sợ khi vắng bóng, mẹ già buồn mong
Sợ cả khi chợ không đông
Sợ cả Nam, Bắc, Tây, Đông miền vùng
Bao nhiêu sợ chẳng nản lòng
Chỉ sợ tình nghĩa, nhạt không mặn mà
Sợ không dám ra khỏi nhà
Lại càng thêm sợ tuổi già lắt lay
Sợ khác nói khẽ dưới đây ?
Bồ mang con trả, lộ ngay chuyện này !
14/1/2017

ĐẦU BẢNG












Ngày xưa trời đứng thứ nhì
Đến nay thay đổi, tôi thì nhất đây
Nếu vợ giận, bỏ đi ngay
Phía sau nhà nghỉ còn đầy phòng không !
Mắt xanh mỏ đỏ lượn vòng
Giữ không giữ, dễ mất chồng như chơi
Cho nên hễ vợ lắm lời
Có cớ gây chiến là tôi đi liền
Ngày xưa còn báo Chính quyền
Nay thì đổi mới, khỏi phiền anh em
Vào nhà nghỉ cứ tự nhiên
Quản tôi, may chỉ túi tiền mà thôi
Nên nay bà xã sợ rồi
Không dễ bắt nạt như thời xa xôi
Từ khi lắm nhà nghỉ ngơi
Tôi đứng đầu bảng, còn trời thứ hai !
20/12/2016



Thứ Ba, 10 tháng 1, 2017

XUÂN NÀY MỪNG THỌ CHỊ TÔI






















Năm nay chị tuổi bảy hai
Như người xưa nói cổ lai hy rồi
Quê Thanh lấy chồng xứ người
Bởi lời hẹn ước từ thời đạn bom
***
Bao năm, chờ đợi mỏi mòn
Tim như hoá đá, mong còn rủi, may
Chiến trường đạn lạc tên bay
Ở quê vò võ, tháng ngày chị trông
Việc bên ngoại, việc nhà chồng
Việc làng việc nước, việc chung họ hàng
Thanh niên, phụ nữ đảm đang
Kế toán hợp tác, (của làng cấp cao)
Tham gia công tác phong trào
Lớp đảng viên trẻ, tự hào chị tôi(1)
Vô tư, giữa bão cuộc đời
Thật thà, sợ cả của rơi trên đường
Yêu gia đình, yêu quê hương
Tin vào Đảng, Bác học gương của Người
Công việc trách nhiệm đến nơi
Khó khăn, vất vã, không lời kêu ca
***
Hoà bình thống nhất nước nhà
Theo chồng, về đất Nam Hà, (Trực Ninh)
Niềm vui hạnh phúc gia đình
Đoàn Anh Hùng(2), đó chị sinh cháu đầu
Huy, Hiệu (2)mang nặng đẻ đau
Huân chương Ba cháu, trước, sau trưởng thành
Những mong"Ở hiền gặp lành..."
Chân chất khoai, lúa, phúc dành cháu, con (3)
"Cá chuối đắm đuối vì con "(4)
Đầu xanh để trẻ, mẹ còn tóc đâu 
Sĩ quan Quân đội, con đầu
Cơ yếu Chính Phủ, tiếp sau, trai nhì
Thứ ba, Thạc sĩ, danh ghi
Tiếp nối truyền thống tư duy, nếp nhà
Thời thanh xuân, khi về già
Vẫn chăm lao động, chẳng xa ruộng đồng
Ô tô, máy bay dững dưng
Thích sau xe máy, anh Hùng chở đi
Định xui đi chuyến Hoa Kì (5)
Ngại xa, mời tốt, chắc gì chị ưng !
***
Mừng thọ, con, cháu chúc mừng
Vui cứ như Tết, tưng bừng chị nghe!
10/01/2017
(1) Lớp Đảng viên HCM
(2) Huy, Hiệu là tên các con chị, Huy hiệu cũng là biểu tượng như một thứ Huân chương 
(3) Chân chất như hạt lúa củ khoai. Trồng cây Đức để Phúc cho cháu con
(4) Ngạn ngữ
(5) Đoàn Quốc Huy công tác ở cơ quan ĐSQVN tại Hoa Kì

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

THẦY SAO TỚ VẬY


(Người ta lớn bởi vì người ta quì xuống
Hỡi nhân dân hãy đứng thẳng lên )

Kẻ được ngôi cao bởi cúi đầu
Người khom lưng cõng, khác chi đâu
Ngưu vốn tầm ngưu đời thế đấy
Cùng chung rút ván lúc qua cầu
Nương chốn quan trường thầy tớ vậy
Trái tai gái mắt cảnh phơi bày
Trông người, ngẫm thẹn ai năm ấy
Com lê nâng Sếp, sách cặp dày
11/2016
Tức cảnh


GIÁ MÀ...














Giá mà đừng có mưa rơi
Cầu trượt không bẩn trẻ chơi... 
Giá mà !
Giá mà, lại cứ giá mà
Cầu trượt không ướt, thế là ổn thôi
Giá mà... chịu khó tí thôi
Lau cho khô nước, cháu chơi thỏa lòng
Giá mà có chổi dự phòng
Phụ huynh lau lấy, chẳng trông, chẳng chờ
Giá mà việc chẳng ai ngơ
Sân chơi các cháu bao giờ cũng vui.
26/12/2016

GÁY VẪN CỨ HAY !



















(Cho chú gà vàng)
Hùng dũng, hiên ngang quản cả bầy
Phải đâu chỉ một, đã lắt lay
Gối mỏi, chân chồn, lười không dậy
Như chuồn đậu nước vẫn ta đây
Trót dại, nằm dài, mai ngồi ngáp
Mặc ai trời rộng, đất vắn dày
Bái phục chú mày, trai Đinh Dậu
Cày ngày, đêm gáy, vẫn cứ hay
1/1/2017

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017

XUÂN NÀY TRỞ LẠI












Về thăm quê Đạo Lão Nông
Thanh bình, yên ả, chiều đông nắng vàng
Bê tông rãi thảm đường làng
Xóm nghèo, giờ đã khang trang lên rồi
Đồng xanh trãi đến chân trời
Thôn nay lên phố, đông người, nhiều xe
Đô thị hoá một miền quê
Độc canh phá thế, say mê đa nghề 
Phố lầu thay thế luỹ tre
Vẫn bâng khuâng dạ khi nghe giao mùa
Mai vàng, sớm nở hồi trưa
Đào hồng xứ Bắc, nụ vừa đầy cây
Bạn mừng, tay nắm chặt tay
Niềm vui nén lại, sợ đầy tràn li...
Ước gì vẫn như mọi khi
Cả cha, mẹ khỏe, còn gì vui hơn
Mẹ đau, con cháu quây quần
Ngoài vui xôm tụ, bồn chồn trong tâm
Nắm tay... xoa nhẹ vài lần
Con về... 
Hẹn trở lại thăm xuân này
9/1/2017