Hiển thị các bài đăng có nhãn Trường ca. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trường ca. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2022

NGẪM NGHĨ CỦA TUỔI GIÀ

















Tuổi già 

Rồi đến lúc, cát bụi trở về nơi cát bụi 

Trên mạng, nghe người ta xúi :

“…Cống hiến nhiều rồi 

Giờ ta chỉ sống cho ta…”

Tức là sống như con thú, chăm chút cho bộ lông mình trước đã 

Hay như con sò, thu mình trong vỏ đá

Vô cảm, dững dưng 

(Kể cả người thân, máu mủ, ruột già)!

Vợ mình ư?

Đó là con người ta !

Còn con ư ?

Là do vợ đẻ ra ?

Mặc kệ chúng.

Tồn tại, sang, hèn, rủi, may… Trên đời có số cả!

Đời cua, cua lo. Đời cáy, cáy ngoáy mà !

Từ tuổi sáu mươi, đỉnh dốc đã bước qua 

Quỹ thời gian ngắn rồi 

Hãy lo cho ta đã

Thiên hạ khen chê? Hãy bỏ ngoài tai. 

Việc thích thì làm.

Miễn là thoải mái !

Đâu khoái thì đi. 

Ăn nhậu, tiêu sài bất kỳ, những món gì mình thích!

Con, cháu, khó khăn ư?

Ai đời, vợ thì đàn bà! Đẻ ra toàn là con nít?

Ta nuôi con ta rồi. Giờ chẳng nuôi hộ con cho ai hết !

Tương lai giống nòi ư? 

Có trời mới biết !

Nhưng trước tiên

Khổ riêng, ta đã thấy nhãn tiền !

Chúng quậy phá, khóc la

Đến nghỉ ngơi, chẳng yên được nữa là 

Cái nợ đồng lần, sao mà nặng thế ”

Thiên hạ dạy đời một lẽ

“Hạnh phúc là được sẻ chia …”

Mà nghe ra chính là bo bo, lo cho cái thân già?

Đó là Tự do! Tự do muôn năm!

Tự do cho nhàn tấm thân 

Để chán chơi gần, thì đi nhởn xa

Được như thế, chắc là trường thọ 

Tiền sẵn trong bao, vàng moi trong lọ 

Thỏa chí tang bồng, thoả nỗi khát khao !

Thời trẻ đã ngoan. Già giờ hư tý sao nào?

Hãy hưởng thụ đi

Thay vì sống gấp 

Sống được bao lâu nữa đâu 

Khi thu nhập không lên, bệnh tật lại thêm vào …”!

***

Họ nói dễ

Mình làm khó biết bao!

“Vì mỗi cây, mỗi hoa 

Mỗi nhà mỗi cảnh”

Đã là con người 

Biết đâu ấm lạnh 

Biết ăn ớt thì cay

Biết đi cày thì mệt 

Biết buồn khi đám ma

Biết vui như hoa ngày Tết 

Đầu đen máu đỏ, ai mà chẳng biết nhục, vinh

Và tất nhiên:

Ai chả muốn nhàn tấm thân, sung sướng riêng  mình !

Nhưng với người Việt duy tình 

Có trái tim nóng 

Và tâm hồn không giá lạnh? 

“Trách nhiệm, ruột già ” ai mà lãng tránh 

Nên thương người, như chính thân mình

Sao có thể làm thinh

Trước khó khăn của người thân, trong một gia đình?

Và phải chăng, đây là cội nguồn sâu thẳm 

Của căn nguyên bệnh vô cảm nảy sinh 

Nhạt nghĩa anh em, đồng chí phai tình

Không như thuở xưa, cha ông hy sinh, vì công lý, hoà bình. 

(Mà suy cho cùng, ta vì chính gia đình mình và tương lai con cháu )

Chiến đấu bởi cái riêng, trong cái chung nung nấu 

Gia đình nhỏ, trong non sông yêu dấu 

Bởi vậy, khi con cháu đói nghèo, ta vui vẻ gì đâu?

Giúp được cho nhau chút nào, thì hãy giúp đi 

Chút đời già còn lại của ta, nào có nghĩa lý gì?

Khi tương lai nơi tóc xanh 

Chứ đâu dành ở nơi đầu bạc?

Đừng ngụy biện:

“rằng thì là… kệ xác

Mặc!

Khổ lao, chúng sẽ trưởng thành mau 

Không cho cá, mà là cho chiếc cần câu…”

Trong khi, đời chưa dạy chúng cách nhử mồi, ngoắc lưới…

Xô ra bể đời, khi chúng chưa đủ sức bơi?

Như lời tiền nhân, cha mẹ… dặn lời 

“Cho ít, cho nhiều, chẳng bằng cho theo cách của ta”!

Đó là gia phong, truyền thống mỗi nhà

Trẻ ngoan hiền, gốc là từ mẫu mực của ông cha

Từ tấm gương yêu thương, nhân ái, chan hoà 

Bởi lẽ giản đơn: 

Nếu ruột già, máu mủ, ta không thương

Liệu có thương nổi, những người dưng, nước lã?

Nhưng ngẫm vậy thôi! 

Mặc lòng thiên hạ

Dù họ nói nghiêng, hay là nói ngã

Ai có điều kiện thì theo 

Ai cháu con vất vã, còn nghèo 

Hãy giúp chúng !

Ít hay nhiều, chứ đừng nên lãng tránh 

Bắt chước sao nổi, những đại gia đô thành 

Biệt thự, xịn xe, định cư ngoài nước 

Của để dành, không sao kể xiết 

Cháu, con học trường sang

Ăn uống nhà hàng

Chọn người giúp việc 

Vậy thì:

Xin đừng nhìn lên cao, thở dài, nuối tiếc 

Mà hãy nhìn ngang

Và nhìn xuống dưới- đồng bào!

22/1/2022

Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2018

TÁM MƯƠI NĂM MỘT CHẶNG ĐƯỜNG











Thành lập Đảng bộ hôm nay
Bồi hồi nhớ lại tháng ngày đã qua
Chặng đường của máu và hoa
Tám mươi năm, bản hùng ca tuyệt vời
***
Đất nước thuở hơn trăm năm trước
Dưới gót giày xâm lược ngoại bang
Bạo tàn đế quốc sài lang
Dân bị áp bức cơ hàn lầm than
Bao nhiêu người đi làm cách mạng
Vẫn mịt mùng đêm tối chưa tan
Nhà Rồng bến cảng miền Nam
Bác đi cứu nước, mở trang sử vàng

“Người ra đi tìm hình của nước...”(1)
Bôn ba khi đến được nước Nga
Luận cương Xô Viết- Cộng hoà
Soi đường Cách mạng nước ta rạng ngời
Như bình minh, xua tan đêm tối
Đảng ra đời hạnh phúc dân ta
Trời cao biển rộng bao la
Bát cơm, tấm áo hương hoa hồn Người...”(2)
Và từ ấy Đảng soi ánh sáng
Như hào quang lan tỏa muôn nơi 
Công - Nông liềm búa rạng ngời 
Chung tay cứu nước, cứu nòi Việt Nam
***
29/7 Tại làng Hàm Hạ (3)
Xứ Thanh là Chi bộ đầu tiên
Giặc thù khủng bố triền miên
Vẫn không ngăn nổi búa liềm, cờ sao
Năm 38, mùng 10, tháng 6
Ngọc Vực nơi Chi bộ Huyện Yên(4)
Tám người Cộng sản trung kiên
Là hạt giống đỏ, ươm lên anh hùng:
Mạch, Môn, Quý,  Ái, Hoạt, Tung
Giáp, Khuyên, trang lứa tuổi cùng đôi mươi (5)
Từ ngày Chi bộ ra đời
Như thuyền có lái ra khơi vững chèo
Hội dân nghèo cùng học quốc ngữ
Ái hữu chung tương tế giúp nhau (6)
Tổng duyệt lực lượng mai sau
Chống sưu, giảm thuế, yêu cầu tăng lương
Biểu tình phản đối Huyện Tương
Tẩy chay Cai Soạn, lý, hương một phường (7)
Tập quân sự, đánh phủ đường
May cờ, mua súng bốn phương luyện rèn
Tổng khởi nghĩa Uỷ Ban Kháng chiến(8)
Lãnh đạo dân giành lấy chính quyền
Tuyên ngôn độc lập được tuyên
Cờ sao rực rỡ đất Yên Định này

Bọn đế quốc diều hâu hiếu chiến
Mỹ- Pháp càng hung hãn cuồng điên
Chúng gây chiến cả hai miền
Hòng định bóp chết chính quyền nhân dân
Cùng toàn quốc trường kì kháng chiến
Yên Định bước vào cuộc trường chinh
“Chín năm làm một Điện Biên
Nên vành hoa đỏ nên thiên sử vàng”(2)
***
Pháp bại, Mỹ dã man xâm lược
Định lâu dài chia cắt nước ta
Hai miền giới tuyến đặt ra
Giang sơn đôi ngã, một nhà đôi nơi
Cách mạng bước sang thời kì mới
Chống Mỹ và lao động dựng xây
Hậu phương, tiền tuyến chung tay
Địa linh nhân kiệt đất này vinh danh
Năm 61 Bác về Thanh Hoá
Yên Trường vui, vinh dự đón Người
Làm theo lời dạy của Người
Định Công điểm sáng ra đời từ đây
Và từ ấy trên đường đi tới
Phát triển mạnh kinh tế nơi nơi
Khai hoang, nông nghiệp, chăn nuôi
Văn hoá - Xã hội,  giao thông, trạm, trường 
Lâm Tâm, Quý Lộc, Thọ, Trường
Hoà, Bình, Long,Tiến, Liên, Tường, Hải, Tân..(9)
Sự nghiệp Cách mạng toàn dân
Sức mạnh hợp tác muôn lần biển khơi
Góp công, góp của, sức người
Quân, lương chi viện tiền phương kịp thời 
Đánh Mỹ cút- Ngụy nhào rồi
Khải hoàn toàn thắng, rạng ngời Việt Nam
Anh hùng lực lượng vũ trang
Nhà nước phong tặng vẻ vang đất này
***
30 năm trên đường đi tới
Yên Định đang đổi mới từng ngày
Nông dân, nông nghiệp từ nay
Huyện nông thôn mới chung tay vun trồng 
Lần thứ 2- Phong anh hùng
Thời kì đổi mới thỏa lòng ước mong
***
Công ơn ghi tạc trong lòng
Tám mươi năm dưới cờ hồng Đảng ta
Một chặng đường máu và hoa
Kết liên thành bản hùng ca dâng Người !
5/5/2018
Viết nhân kỉ niêm 80 năm thành lập Đảng bộ Yên Định (10/6/1938-10/6/2018)
(1)Thơ Chế Lan Viên
(2) Thơ Tố Hữu
(3) Làng Hàm Hạ xã Đông Tiến
(4) Làng Ngọc Vực xã Yên Thịnh
(5) Tên của 8 đảng viên cộng sản lập Chi bộ đầu tiên của huyện Yên Định
(6) Các tổ chức hợp pháp do Cách mạng lập ra trong thời kì Mặt trận Bình dân
(7) Tương, tên của Tri huyện Yên Định và Cái Soạn tên Chủ đồn điền Bát Soạn
(8) Chủ tịch UBKC Bùi Kính Thăng
(9) Những xã tiêu biểu giai đoạn này

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2018

TRỞ DẠ MỘT VÙNG QUÊ









Rầm rập ào ào
Như đợt sóng trào
Đường phố xanh, đỏ trắng, vàng... qua màu mũ, áo
Rõ từng Công ty, rõ từng tốp thợ
Người xe chen chân
Thị trấn đông vui, tấp nập lúc tan tầm
***
Những ruộng gần, đồng xa, 
lam lũ nông dân 
Vất vả quanh năm, vắt mũi, đút mồm, vất vưởng
Những mật, những sôi...  của từng thửa ruộng
Gắn bó đời người, 
một nắng hai sương
Công nghiệp hóa. Giờ đây thành công xưởng
Những nam nữ “lão nông chi điền...”
Chiều qua 
áo nâu, quần đen, tát nước, be bờ.
Sáng nay thành công nhân, xanh màu áo thợ…
Ngày làm 8 giờ
Tháng tháng nhận lương
Mệt nhưng vui- Sướng hơn làm ruộng!
Những nam nữ trung niên, ông già, bà cả. 
Tiền đền bù nhận rồi. Nhàn nhã, vui chơi.
Tuổi thì ất ơ, chân chậm, mắt mờ...
Vào nhà máy? Mơ cũng không đến lượt !
Đang ông chủ, giờ thành phụ thuộc
Một xuất lương con làm
Chi cả nhà- Mươi lăm ngày hết nhẵn !
Đói 
Đầu gối phải bò! Nghĩ lắm trò
Chẳng lẽ không làm, khi dạ muốn no?
***
Những chợ cóc ven đường, trước cổng Công ty
Tụ tập thương nhân-Thành thị trường to, nhỏ…
Chẳng lo một nắng hai sương
Tập: uốn lưỡi, dẻo miệng, tròn mồm, mời chào, cười gượng…
Xưa, quen nói lời thương
Nay, biết đanh đá như phường lừa đảo.
Dẫu có cái chợ to đùng mà chẳng ai vào.
Dù mái lợp, lầu cao 
Đất nông nghiệp thất thu, tốn bao tiền thuế ?
Chỉ thấy lũ con phe, lượn lờ như cá bể
Mắt điên đảo, chuyên nhìn vào túi áo người qua đường
Nơi chứa mắm muối, cà tương, 
con cá, lá rau, bắp ngô, cân gạo
Khi tan tầm ồn ào, xô bồ như vỡ chợ
Trả giá, ưng, chưa? Vội vã, bán lừa, mua tháo !
Cả ngày vắng nhà
Cha mẹ già, con thơ...
Cơm đã nấu, thức ăn còn chờ mẹ ào qua chợ...
***
Nông thôn
nông dân
mà giờ nông nghiệp thờ ơ
Hai vụ lúa, ăn chưa no
Lo đóng góp và còn cả lo“tự nguyện”.
Nào đã dư thừa, phải chi bao thứ nữa
Chẳng lẽ bỏ hoang, dù làm không hiệu quả
Chăn nuôi lợn gà, giá sao rẻ quá
Đô thị hoá... Thôi thì con đi làm thợ
Mình già rồi....Được mấy năm nữa mà lo?
Chỉ mong sao thế hệ tuổi thơ
Lớn lên có việc làm
Không phải lang thang đầu đường, xó chợ
“Nhàn cư vi...”
Vẫn vơ quanh bàn cờ
Đêm về, mơ đổi đời, do trúng số...
***
Đất vàng đấu thầu
Nghe thì rõ hay
''Bộ phận không nhỏ'', có chức quyền
Qua doanh nghiệp sân sau…Móc nối thắng thầu, bỏ tiền  ra mua tất!
Kẻ lắm tiền, nhà ở bám mặt đường, còn mua tranh đất chợ
Viên chức, nhân dân, khi cần san hộ.
Chắt chiu cả đời, mua không nổi mấy chục mét vuông đất ở
Những Shop đèn màu, mới mở chẳng cần gì giờ giấc
Tấp nập bán mua
Quán nhậu đêm khuya
Dịch vụ nhà nghỉ, dập dìu bản nhạc
Những chị lao công, những xe chở rác
Những hành khất, những thày tu gõ cửa sớm hôm
Quần áo nâu sồng, đầu trọc lốc, tay nãi khoác vai, miệng Na mô, a di đà Phật
Những honda ôm. Những xe con, gắn biển Tacxi bận rộn
Giá cả trên mây...
Xô bồ mưu sinh, vì cuộc sống tháng ngày
***
Dân phố nói chung còn nghèo
Quen lao động chân tay.
 Làm dịch vụ chưa hay. 
Buôn chưa có bạn, bán đơn phường, manh mún nhỏ, mạnh ai được nấy
Mong sẽ từ đây, đổi mới ngay từ cơ chế
Để chuyển dạ, đổi đời, vươn dậy một vùng quê. 
Chứ giờ đây, giàu mới chỉ là mấy anh chị đi Tây...
xuất khẩu lao động trở về
Và số ít đầy tớ kia
Không hiểu sao, bổng tự nhiên giầu lên trông thấy...
***
Nhưng
“Tất cả dòng sông đều chảy...”
Quê hương rồi sẽ đổi thay...
20/3/2018

Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2017

CON CHÓ CON GÀ ĐÂU LÀ CHUYỆN NHỎ

















Bạn đọc thân mến ! 
"Đồ chó chết, chết như chó và chết vì chó," dạo này lại đang nóng lên vì tệ trộm chó lại gia tăng
Quá bức xúc, lại nặng nghĩa "khuyển mã chi tình", tức vì bọn"Cướp chó chẵng ngó mặt chủ nhà", nên để những việc đau lòng đáng tiếc xãy ra.
Sự việc do nhiều nguyên nhân, nhưng trong đó có phần do sự lơ là thiếu trách nhiệm của những người làm công tác quản lí và sự thiếu cảnh giác của nhân dân
Nhân sự kiện này, xin đăng lại bài thơ:
    CON CHÓ CON GÀ
ĐÂU LÀ CHUYỆN NHỎ    
Dân quê tôi
Nhà chưa phải lầu son gác tía .
Chưa có đồ cổ tha về từ tứ phía, muôn phương 
Chẵng vàng bạc, kim cương
Chẵng đô la, đá quí, chất đầy dương, đầy tủ .
Chẳng phải lo giữ bạc, giữ vàng...
Thức cả đêm không ngủ.
Cũng chẳng nuôi thú rừng, chim ưng, chim phượng.
Hay có "Khu rừng trăm tỉ giữa ruộng nương"
Cũng chưa nuôi gấu, beo.
Rào sắt kia, kín cổng cao tường.
Người dân quê tôi, nuôi con chó thân thương
Để chia sớt vui buồn
Để trông nhà khi ngủ..
"Khuyển mã chí tình", thuỷ chung với chủ 
Đã từ xa xưa tới nay                                      
Thế mà giờ bọn chó đến đây
Chúng trộm đêm và cướp cả ban ngày.
Chó nhỏ chó to, béo, gầy ...chúng đều bắt cả 
Nuôi chó giữ nhà
Giờ giữ chó, thật là tệ quá!
***
Dân tình âu lo, báo cáo với thôn với xã. 
Nhưng chẳng ai thèm ra tay 
Chó cướp ban ngày, cũng ngó ngây kệ nó…
Rằng: "Con chó, con gà, ấy là chuyện nhỏ "! 

Nhiều lần rồi, chuyện nhỏ cứ lớn thêm.
Dân trong làng phẫn nộ tự vùng lên
Bắt được trộm, tắt điện hô : "Chém chết ..."
Chuyện tưởng nhỏ
Máu đổ thành quyết liệt. 

        * * *
Xin hỏi rằng: việc lớn nào đây? 
Khi nhân dân vất vả tháng ngày.
Chỉ còn giấc ngủ say, qua một ngày mệt nhọc.
Nhờ con chó giữ nhà, con gà báo thức.
Bị cướp rồi
Quá bức xúc lòng dân.
Từ con chó, con gà
bọn trộm cứ lấn dần...
***
Hỡi những người "đầy tớ của nhân dân".
Xin được nhắc ngàn lần thế nữa.
Cướp, trộm chó, đâu còn là chuyện nhỏ .
Giữ yên dân, bắt đầu từ đó chứ đâu xa ...!
Quán Lào 31/5/2011

Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

ĐỪNG TƯỞNG









Hình minh họa 


 (Sưu tầm có chỉnh lý)
Đừng tưởng cứ núi là cao.. 
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. 
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. 
Cứ nhiều là được, cứ tiền là xong
Đừng tưởng im là đồng lòng
Không nghe là điếc, không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư.. 
Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ sáng choe chóe, là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ rượu là say 
Cứ chân là bước, cứ tay là sờ

Đừng tưởng xưa họ cậy nhờ
Sau này họ sẽ tôn thờ mình đâu
Đừng tưởng, mang nặng đẻ đau
Về già chúng sẽ cháo rau nuôi mình
Đừng tưởng giúp họ tận tình
Nhận vào, giao việc, phân minh kỉ càng
Đương đầu mang cả tiếng oan 
Đừng tưởng họ sẽ nể nang sau này
Đừng tưởng không uống, không say !
Cứ liêm là chính đời đầy nhân văn
Đừng tưởng tâm mài ra ăn 
Mà lợi ích nhóm chia phần đó thôi

Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. 
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân.. 
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. 
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên..
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn... 
Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng

Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. 
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa.. 
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve.. 
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. 
Bao nhiêu mơ ước con đường tình yêu.

Đừng tưởng cứ thích là yêu.. 
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều mà kinh
Đừng tưởng vua là anh minh.. 
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình nhọ nhem
Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. 
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần.. 
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.

Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. 
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười.. 
Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. 
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. 
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần

Đừng tưởng nắng chẳng đến thân
Là đời tươi sáng ngàn lần hoàng cung
Đừng tưởng góp sức là chung.. 
Nhiều tiền là mạnh đồng lòng vững tin
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. 
Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. 
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. 
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. 
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
***
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…
5/2017
Sưu tầm có chỉnh lí

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

BÀI CA TẶNG CHÁU








Lon ton cháu chạy quanh nhà

Bi bô cháu hát cháu ca suốt ngày
Cũng làm cũng bận luôn tay
Cũng chăm xe cát như ngày còn ông(1)
Cậu về cậu đứng cậu trông
Cậu nhìn cháu nghịch mà lòng bâng khuâng...
***
Chào đời giữa độ mùa xuân
Chi sơ bản thiện, trong ngần ngày mai
Nơi xa cậu vượt dặm dài
Về bên cháu cả tương lai theo cùng
Niềm vui trong nỗi vui chung
Cháu sinh đất nước non sông hết thù(2)
***
Bé nằm trong chiếc nôi đu
Lặng nghe mẹ hát mẹ ru ơ à
"..Trong nhà có mẹ có cha
Có anh có chị ấy là người trên.."
Tiếng ru của mẹ dịu hiền
Cháu ngoan, ngày một lớn lên trưởng thành
Cháu ra đời mái đầu xanh
Tóc ông điểm bạc hiền lành ông sang:
"Nào thăm con của mẹ Đàn "
Ông vui như trẻ lại phần thuở xưa
Và rồi bên chiếc nôi đưa
Tiếng ông hát lại say sưa lòng bà :
"Đầu lòng hai ả Tố Nga
Thuý Kiều là chị em là Thuý Vân "(3)
Giọng ông tươi khoẻ bội phần
Cả đời người, mới một lần chức ông
Bà đến bà đứng bà trông
Nhìn ông cháu Định mà lòng bà vui
Vui về lòng lại bùi ngùi
Nhớ ngày xưa cảnh bùn vùi long đong
Xa xôi mảnh ruộng ngoài đồng
Bóng bà cùng với bóng ông miệt mài
Lo hiện tại, lo tương lai
Lo cho con cháu ngày mai huy hoàng
Miếng ăn chẵng dám tiêu hoang
Tảo tần góp nhặt lo toan cửa nhà
Một ước mơ thật sâu xa :
Con đàn, cháu lẫu, với là con Đan
Con của Lối, con của Bày
Ông mơ ước đó, bà say nỗi nhà
***
Đời đang tràn ngập tiếng ca
Con đang khôn lớn, gần xa đang về
Nghe tin mà tưởng nằm mê
Ông đi, lệ đã tràn trề thành sông
Cậu về cậu đã vắng ông
Nỗi đau ông mất xé lòng cháu ơi
Thương cháu bé tí tuổi đời
Khăn tang giờ đã trắng người cháu tôi
Thấy cậu khóc, lệ cháu rơi
Hỏi ông ấp úng mấy lời cháu thưa
( Ngàn năm ông đã đi rồi
Còn đâu chỗ đứng chỗ ngồi của ông )
Cậu vào cháu ngước ảnh ông
"Ông ta đi viện
Không ! Ông Bác Hồ .."(4)
Cháu ơi, đời cháu còn thơ
Hiểu đâu nỗi khổ xé bờ cháu ơi ?
Chia tay cậu phải đi rồi
Việc nhà cậu mặc cho người ở quê
Tết nay cậu sẽ trở về
Cậu mang bánh kẹo ê chề cháu ăn
Những mong cháu lớn cho ngoan
Cho vui lòng mẹ cho son lòng bà
Nơi xa cậu kể chuyện nhà
Chuyện ông vất vả, chuyện bà lầm than
Chuyện bác Đan, chuyện mẹ Đàn
Chuyện thằng cháu với muôn vàn yêu thương
Cách xa muôn vạn dặm trường
Nhớ thương cháu gửi yêu thương lại nhà
Cậu làm tặng cháu bài ca
Mai sau cháu đọc ngâm nga nỗi niềm
Cho anh chị hiểu lòng em
Bơ vơ đất khách cánh chim gọi bầy
Cây già còn lại trái cây
Lại ươm hạt giống, lại xây lại đời
Nỗi niềm nhớ mãi khôn nguôi
Nhớ về cháu với những lời vui tươi
Như thấy cháu nháy mắt cười
Cháu làm ông Kiện, cháu tươi hoa hồng...
Cậu còn như thấy hình ông
Lời ru, tay bế, tay bồng cháu ngoan
Nơi xa lòng cậu ước mong
Mai sau cháu lớn trong vòng tình thương...
Cách xa muôn vạn dặm đường
Vẫn về bên cháu tình thương mặn mà
Lớn nhanh ngoan nhé Pat ka(5)
    Định Hoà
  Tháng 10/1974
(1) Ông tự khai thác cát xây nhà
(2) Tháng 1/1973 Hiệp định đình chiến
(3) Ông thuộc truyện Kiều đọc thộc lòng hết cả truyện
(4) Hỏi cháu ông đâu? Cháu trả lời ông ta đi Bác Hòi rồi
(5) Tên nhân vật trong phim cùng tên

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

NĂM DẬU KỂ CHUYỆN GÀ












Cục tác, cục ta
Tuất hay Hợi...
cũng cục ta, cục tác
Đinh Dậu gà vàng
Hay gà tre, gà ác...
Thì vẫn xưa nay
Gà đẻ, rồi gà cục tác
Dù nằm ổ không
Hay chung chồng khác
Túc túc quanh năm, mắn đẻ như gà
Dù có bị trống Choai
Trẻ ranh đành hanh
Bạo hành rồi chạy
Thì vẫn còn tức nhau tiếng gáy
Mổ hòn sỏi
Gọi Thóc đây, thóc đây !
Lừa cả bầy gà mái !
Lươn bò đi, nhớt còn để lại
Thân một mình
Bới đất tìm giun
Sống một mình nuôi con
Mái vàng không cần bố
***
Cuộc đời gà là thế đó
Mẹ gà, con vịt
Làm ăn tậm tịt
Đá vịt đá gà
Hoàng hôn quáng gà
Khi chủ vắng nhà
Vọc cả niêu tôm
Báo đầu hôm chớp đông nhay nháy
Rằng thì là gà gáy sẽ mưa...
Tính khí thì khó ưa
Nhưng lọc lừa 
Gà ăn xong gà quẹt mỏ !
Tính toán so đo
Đầu gà hơn má lợn
Hèn yếu nhưng luôn cạy gần chuồng
Rã cánh dù, buồn ủ rũ.
Dù sức lực tàn, trói gà không chặt
Phận thấp hèn, gà trống nuôi con
Mà vẫn thói mèo mã gà đồng
Khi xấu mẽ, trụi lông
Về ăn quẩn cối xay 
Mới chịu cày xó bếp
Sống không khuôn phép
Bẻm mép, tâm xà
Cùng một nhà đá nhau
Nào phải đâu đối đáp người ngoài
Lại có những chú gà choai
Mào đỏ, dáng oai
Đua nhau gáy báo bình minh dậy
Những chú gà chăm lo trong trại
Cựa dài và những trận đá hay
Những chú gà Đông Cảo, gà Tây  
Gà Mạnh Hoạch, gà thả đồi, chạy bộ
Sung túc như gà, đẻ như gà
Lớn nhanh như thổi
Vẫn khoái trên đời
Mổ chiếc lá chanh rồi cục tác
Làm giàu cho người
Cho cuộc sống vui
Chuyện về gà, năm Đinh Dậu kể mãi chưa thôi...
24/12 Tết Đinh Dậu