Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

COI CHỪNG















Thơ vui
Bà xã đẹp nết đẹp người
Bạn bè thường cứ khen tôi nhất rồi
Vênh váo ngửa mặt nhìn trời
Tự hào vì vợ tôi cười ngất ngây
***
Thế nhưng thời gian gần đây
Bà xã khác hẵn những ngày mới yêu
Hay đi xa, tiệc tùng nhiều
Bước chân khỏi cửa ra chiều đắn đo
Trang điểm son phấn bận đồ
Trước gương ngắm nghía ra vô thất thường
Có khi ra đến ngoài đường
Lại quay về đứng trước gương soi hoài
Hay đi công tác đường dài
Có lần còn vắng đến hai ba ngày
Khi về ủ mặt cau mày
Một mình chăn đắp ngủ ngày ngủ đêm
Mới đầu tối, đi ngủ liền
Ăn uống tạm bợ, đỡ tiền sắm sanh
Những ngày bận rộn đã đành
Ngày nghỉ cũng vậy đã thành thói quen
Bỏ cả bữa cơm gia đình
Ai lo thân nấy một mình vợ thôi
Ăn uống qua quýt cho rồi
Từ khi nào nhỉ ?
 Vợ tôi đâm lười !
Ngại việc chỉ thích đi chơi
Ngồi lê mách lẻo mua lời lại qua
***
Tôi 60 tuổi đã già
Vợ tôi 56 vẫn là thanh niên
Tôi thì nhớ nhớ quên quên
Vợ tôi ai điện nhớ liền số kia
Tôi thì cứ thức rõ khuya
Vợ tôi ngủ đẫy nhớ gì đến tôi
Tôi thì nhớ vợ khôn nguôi
Vợ thì quên tịt chẵng lời hỏi han !
Đi đâu chẳng nói chẵng bàn
Không biết đi đứng hay làm gì đây ?
***
Mạnh dạn nói ra chuyện này
Cũng là nhắc cánh mày râu coi chừng 
5/2012

1 nhận xét:

  1. Có thể đó ! Ai có bà xã làm trợ lí, làm thư kí, làm thủ quĩ, làm gỡ bí cho Sếp ý hãy coi chừng ...

    Trả lờiXóa