Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016

THƯƠNG XÊP XE BỊ VẶT GƯƠNG





(Nhại thơ cụ Nguyễn Khuyến)
Tôi nghe bọn đểu nó vặt gương
Định chặn xe ông ở giữa đường
Phá của, doạ người, quân tệ nhỉ
Xương già, trán hói... Nghĩ mà thương
***
Ông đâu quan cách với dân thường
Mà dám chơi ông, lũ bất lương
Đất, nhà nhiều bởi cha ông để 
Đã chưởi ông rồi, đánh chẳng thương !
***
Chẳng nể gì ông, chúng coi thường
Tiền nhà sắm được, chẳng nhũng nhương
Năm hết, Tết rồi, quân bậy thật(*)
"Ông trong sạch thế..." Nghĩ càng thương !
     7/2/2016
30/12 Bính Thân

 ĐỌC THÊM

HỎI THĂM TUẦN PHỦ BỊ CƯỚP
(Nguyễn Khuyến)
Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông
Nó lại lôi ông đến giữa đồng
Lấy của đánh người quân tệ nhỉ !
Thân già da cóc có đau không ?
Bây giờ mới sẽ sầy da trán
Ngày trước đi đâu mất mảy lông
Thôi cũng đừng nên ki cóp nữa
Kẻo mang tiếng dại với phường ngông !

Nguyễn Khuyến
Ông thăm, tôi cũng giã ơn ông
Nó có lôi tôi đến giữa đồng
Cũng tưởng thu vun phòng lúc thiếu
Nào ngờ kí cóp lại như không
Gớm cho những kẻ đen tai mắt
Chẳng nể ông già tóc bạc lông
Ông hỏi thăm tôi, tôi biết vậy
Thương ông tuổi tác, cháu thời ngông .
Thơ NK



3 nhận xét:

  1. Hay,thấm thía cho kẻ tham lam bị dân chúng oán ghét

    Trả lờiXóa
  2. Xưa hống hách, giờ dân khinh cả về đạo Đức lối sống. Âu cũng là nhân quả vậy !

    Trả lờiXóa
  3. ..”Ngày trước đi đâu mất nảy lông ...”. Quan cách, khểnh khang, ăn chơi... Hết thời, bị dân khinh. Âu cũng nhân quả mà !

    Trả lờiXóa