TIỄN ĐƯA
Nếu không kẻ đón người đưa
Nỗi buồn cô lẻ lại vừa tủi thân
Đường xa con cháu tiễn chân
Ngàn trùng bỗng hoá nên gần tấc gang
Nhưng rồi đôi ngã, đôi đàng
Người đi, kẻ ở lại càng vấn vương
Lên xe, thương kẻ dặm trường
Người về tất bật, nẻo đường thì xa
Một chiều đưa tiễn sân ga
Buồn, vui cứ để lòng ta rối bời...
Ga Sg
3/12/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét