Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016

DẪU LÒNG KHÔNG VUI
















Tiếc mà đành phải nghĩ thôi
Chẳng lẽ vác gậy chống trời mãi sao
Tám hai tuổi, ít gì nào
Nhỏ, to quyền, chức giữ bao năm rồi 
Chưa hưu ghế Hội đã ngồi
Hai mươi năm nữa bao người bỉu môi
Ngặt vì họ nể ông thôi
Xứ này đâu phải thiếu người tài hoa
Ham quyền chẳng kể tuổi già
Giữ lâu ghế Hội duy là nhất ông
Bây giờ chẳng lẽ bảo không!
Đành nhường ghế lại dẫu lòng không vui
Hay là mình hỏi thử coi
"Lạc Viên", bầu Đệ có nơi họ dùng...
10/2016



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét