Hiển thị các bài đăng có nhãn QUÊ HƯƠNG GIA ĐÌNH. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn QUÊ HƯƠNG GIA ĐÌNH. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

CÂY TRÔI-GIẾNG LÀNG LÍ YÊN


Hình minh họa

Đầu làng, giếng nước, cây trôi
Với bao kỉ niệm một thời học sinh
Dẫu không như trúc bên đình
Giếng làng, cây đứng một mình phong sương
Thương ai lội bộ đến trường
Gương soi, che bóng, con đường đỡ xa
***
Giờ đô thị hoá quê nhà
Nơi xưa thanh tịnh nay ra phố rồi
Chẳng còn giếng lẫn cây trôi
Chỉ còn kỉ niệm một thời...Lí Yên
19/11/2016




Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

GIÁ MÀ XẺ BẢY CHIA BA












Lâu rồi mới lại đi xa
Bộn bề trong dạ lòng ta rối bời
Bụng thì muốn được đi chơi
Lo cho chục cháu, quê thời xa xôi (1)
Tiếc, nên nửa muốn, nửa thôi
Ao nhà quen lối, biển khơi chưa tường
Đi thì xôm tụ người thương
Đường xa không quản, coi thường gian nguy
Thương con, cháu chẳng được đi
Vắng ông, bà nữa, làm gì được đây ?
Bỗng dưng, khác hẵn thường ngày
Học hành, ăn uống, đủ đầy, đói no
Thôi thì trăm thứ phải lo
Dẫu rằng cũng chỉ lo bò trắng răng
Giá mà có phép cân đằng (1)
Chia ba, xẻ bảy mới hằng dạ an!
17/11/2016
(1) Cháu nội, ngoại trai, gái
(2) Phép Cân đằng mây của Tề thiên Đại thánh

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

TÌNH QUÊ ĐÂU CŨNG ĐEM THEO













( Tặng Đạo Lão Nông)
Đạo binh chính chiến ngược xuôi
Phương trời biên giới một thời gió sương
Bút nghiên Thương mại theo trường
Dùi mài kinh sử lập đường công danh
Ba chìm, bảy nổi mới thành
Dẫu đường đi vẫn thác gềnh chông gai
Thương trường đa trí, đa tài
Văn chương, thi họa, cùng ai sớm chiều
Tình quê đâu cũng đem theo
 Sắt son qua giọng hát chèo đam mê
28/11/2016

CHỊ TÔI






















Một thời da phấn, má đào
Chị làm say đắm biết bao nhiêu chàng
Học hành chị đứng nhất làng
(Bụng đói, đi bộ, xa hàng chục cây)
Xuất thân nông nghiệp cấy cày
Nên được như vậy, đó đây nể rồi
Là mong ước của bao người
Cũng là oanh liệt một thời chị tôi
***
Những năm mười chín, đôi mươi
Chị như một đóa hoa tươi rạng ngời
Hợp tác mua bán quê tôi
Chị làm kế toán, một thời nổi danh
Khi Mỹ leo thang chiến tranh
Quê hương binh trạm quân hành vào Nam
Một chiến binh da xanh chàm
Bom đạn, sốt rét...miền Nam trở về
Nên tình, nên nghĩa phu thê
Đất lành quê vợ, thành quê hương mình
Từ khi chị lập gia đình
Một trai, hai gái chị sinh vuông tròn
Cá chuối đắm đuối vì con
Lấy đi hết vẻ đẹp dòn chị tôi
Con học đến chốn đến nơi
Thì chị tóc bạc, da mồi phong sương
Để con làm được đồng lương
Như xưa, chị vẫn hậu phương tuyệt vời
***
Về thăm, thương lắm chị ơi
Đa đoan, có lẽ cả đời chị mang
Dẫu cho đứt gánh giữa đàng
Đường trường hãy cứ vững vàng chị nghe
02/12/2016

TRỞ VỀ
























Thế là về đến Quán Lào
Xa rồi những cảnh ồn ào, đua chen
Xa cảnh người xe như nêm
Bước ra khỏi cửa sợ quên lối về
Sống trong đầm ấm thôn quê
Yêu thương tình cảm bốn bề anh em
Sao lòng vẫn nhớ không quên
Những nơi biên ải, những miền đất xa
Càng thương người chốn phồn hoa
Nỗi niềm canh cánh quê nhà khôn nguôi ..!
8/12/2016

ĐIỆP KHÚC















."Sáng dậy thả chó thả gà
Lại nấu ấm nước, lại pha bát mì..."
Lại lo công việc mọi khi
Xăng xe chuẩn bị, bà thì cháo cơm
Vội vàng, tất bật, khẩn trương
Đưa cháu đi học, đi trường mầm non
Kiểm tra, nhắc nhở các con
Làm việc hiệu quả, đời còn dài lâu
Về rồi ông bà nương nhau
Bao nhiêu việc khác, buổi mau hết giờ
"Giữ không giữ", đã đến trưa
Chúng về, ào cái, đúng vừa bữa ăn...
***
Điệp khúc, vẫn thế quanh năm
Sướng hay khổ nhỉ, khi" mằn Ô Sin" !
9/12/2016

HẸN ĐẾN MÙA QUÝT





Ông bà cùng cháu đi chơi
Ba tuần, đạn bắn vãi rơi tứ bề
Hết đạn thì phải trở về
Đành dừng dong ruổi, si mê xứ người
Tiệc tùng bát ngát xa khơi
Ngày chén 3 bữa, ai mời cũng đi
Rượu, bia cứ thế tì tì
Say mèm, quên hết, ngủ khì đến mai
Chẳng ôn, cũng chẳng trả bài
Lưu ban, đáo nợ, ngắn, dài tính sau
Trưa nay đã lại lên tàu
"Hẹn đến mùa quýt" năm sau lại vào...
7/12/2016

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

THÔI MÀ ! ĐÙA NẤY THÔI EM
















Thôi mà! Đùa nấy thôi em
Một tuần nằm viện, phạt xem đủ rồi
Cửa nhà công việc rối bời
Bếp núc thì lạnh, quên phơi áo quần
Linh tinh từ những bữa ăn
Bạ gì xơi nấy, ngủ không chăn mùng
Thôi em ! Anh sợ vô cùng
Về đi em nhé, lo chung gia đình
Chẳng để em phải bực mình
Anh thề thật đấy. Thiên đình chứng cho !
Đón em ra viện, chả lo
Xe máy có hỏng xe bò cũng đi
12/11/2016

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

ĐI CHƠI KHOẺ À





















Bổng nhiên bà dọa cả nhà
Một tuần nằm viện, mắt hoa bao người
Biếng ăn, cái miệng chẳng cười
Bà làm cho bố con tôi hú hồn
Nói vào Dì, Cậu...
Khỏe luôn
Dọn đồ, đếm đếm...
Hết buồn chỉ vui
Thế là bà khỏe lên rồi
Lần sau mà thế...
Đi chơi khỏi à !
18/11/2016

BÀ XÃ MỆT RỒI




















Mọi hôm làm việc luôn tay
Dọn dẹp nhà cửa, tối ngày lo toan
Cơm nước để con đi làm
Đánh thức cháu dậy, cho ăn, đến trường
Bao nhiêu công việc đời thường
Hôm nay bỏ đó, trên giường lặng yên
Màn đôi để lững cánh dèm
Khép hờ đôi mắt, thiếp chìm trong mơ
Còn bao nhiêu việc đang chờ
Ốm mà có được phút giờ thảnh thơi
Các con mỗi đưa mỗi nơi
Đầu tuần chúng bận, việc thời gấp đôi
Chăm nhau, giờ mỗi ta thôi
Đông con lúc ốm, mỗi tôi chăm bà .
10/11/2016

LÀ VÀNG BÀ ƠI !






















Gần cháu hay thấy bà cười
Gần ông, mím lợi, mím môi giận mình
Trời cho cái miệng rõ xinh
Sao bà bắt tội, bắt tình chi đây ?
Thôi thì xấu tốt, béo gầy...
Không hay, đậy lại(1), tôi đây ơn bà
Kẻo mà thiên hạ gần xa
Tiếc cho cả một đời hoa phủ phàng
Nữa là xấu thiếp hổ chàng (2)
Thương bà tôi cũng muôn vàn tủi cay
Xin bà vui vẻ từ đây
Vương tơ, có kén, tằm này đành cam
Của nhà, tuy chán cơm rang
Láng giềng đặc sản, là vàng bà ơi(3)
14/11/2016
(1) Đẹp phô ra, xấu xa đậy lại
(2) Xấu chàng, hổ ai
(3) Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2016

MẸ ƠI !

























Gần hai mươi năm vắng mẹ rồi
Lòng con nỗi nhớ chẳng hề nguôi
Đi đâu về cửa như muốn gọi
Mẹ ơi
Như mẹ vẫn trên đời
***
Bữa ăn chẳng còn mẹ để mời
Trầu cau để héo chẳng ai sơi
Miếng ngon vắng mẹ, con như nghẹn
Nuốt lệ vào tim những ngậm ngùi
***
Con đi đây đó bốn phương trời
Nỗi nhớ trong  lòng chẳng hề vơi
Cô đơn
Đau khổ
Trong hoạn nạn
Vẫn tiếng xé lòng gọi Mẹ ơi !
  8/5/216
Ngày Hiền Mẫu

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

THÁNG BA NÀY























Tháng Ba này
Giỗ ông bà ngoại tôi
Hai Cụ rủ nhau đi
Cùng tháng, khác năm, có lẻ
Bà ngoại mất
Lúc đang còn khỏe
Tuổi 75. Sới cỏ đậu bên Nghè
Cơn tai biến
Các con không còn mẹ...
***
Ở lại một mình
Ông ngoại buồn lặng lẽ...
Vào ra quạnh quẽ, đơn côi
Lẩm bẩm mình nghe
Chẳng to tiếng, nói cười
Căn bệnh xưa
Tưởng lui rồi, lại phát
 Một năm, sau khi bà ngoại mất
Tuổi 83
Ông ngoại lại đi xa
Cũng tháng Ba
Cách có mấy ngày...
***
Thương cả đời lam lũ cấy cày
Mẹ về trời, cái cuốc vẫn trên tay
Bố đen bạc
Lính Vệ quốc đoàn.
Thương binh không loại
Thời chống Pháp
Huân chương, Bằng khen...Treo đầy vách
Về với Tổ tiên
Nhà rách, chẳng bạc tiền...
***
Ba bảy năm, giải phóng miền Nam
Sáu bảy năm Việt nam độc lập
 Sáu năm sau, kể từ ngày mất
Ông bà được các con"sang cát"(1)
Bình an
Mát mẻ
Khang trang...
Cháu đích tôn lao động bên Hàn
Làm thuê. Gửi tiền về xây nhà mới.
***
Năm nay khách mời ăn giỗ
Hân hoan, tấp nập nói cười
Chắc ông bà ngoại vui
Mơ cùng cháu được sang nước người
Làm thuê kiếm tiền
Đổi đời nơi Chín suối...
         15/3/2016
10 năm ngày Huý Kị nhạc mẫu
9 năm huý kị nhạc phụ
(1) Ông bà được cải táng cùng ngày.

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

MỆT HƠN ĐI CÀY





















"Về hưu giữ cháu trông nhà"
Tưởng là nhàn hạ ông bà đều vui 
Nào ngờ trông mỗi cháu thôi
Ông bà đã ngấm đủ mùi gian nan 
***
Bắt đầu từ chuyện cho ăn 
Nấu nướng bát đĩa cái khăn cái thìa
Lúc cõng lúc bế lúc xe..
Lúc bắt ông hát lúc nghe qua đài 
Khóc hờn thì thật là dai
Vật nhau với cháu vì vài thìa cơm
Khi vui  cười nói luôn mồm
Cái gì cũng bắt chước luôn tức thì :
Quét nhà, đòi mở ti vi
Bấm quạt giót nước cái gì cũng theo
Cầu thang cứ khoái được trèo
Thích gì phải được nuông chiều mới nghe 
Nóng nảy như tính Trương Phi
Hễ không vừa ý tức thì quăng ngay
Đồ chơi cả một sọt đầy
Đủ chiêu đủ cách cả ngày không ngơi
Ông bà trông mỗi cháu thôi
Cả hai đều mệt mồ hôi đầm đìa
Quần nhàu, áo đứt cả khuy
Quai chén ấm tách nó đi mỗi đường

***

Gần trưa  mở nhạc quê hương
Xuân Mai, bài hát về trường năm xưa
Xem tranh hổ báo thỏ lừa
Rồi bế lên võng đung đưa ơi à ...
Già rồi giữ cháu trông nhà
Mệt nhưng có cháu ông bà càng vui

VVL

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

NỖI LÒNG MẸ CHA



















Từ khi có con trên đời
Con là tất cả cuộc đời mẹ cha
Trời cho là nụ hay hoa
Đều là hạnh phúc đều là niềm vui
Từ khi còn nằm trong nôi
Lớn trong sữa mẹ ấm hơi của bà
Sớm trưa dưa muối tương cà
Võng đay nghe mẹ ngân nga câu
Nhà nông nên cảnh túng nghèo 
Mong con đi học để theo kịp đời
Bữa ăn độn ngô khoai thôi
Dành con áo mới theo đòi bút nghiên
Năm tháng như cỏ mọc lên
Để năm nay nữa con thêm  lớp rồi
Chỉ mong con lớn bằng người
Mẹ cha dù khổ cả đời cũng cam
Rồi ra chữ đức chữ tâm
Chữ Trung hiếu nghĩa con cầm trong tay
Lễ, Chí , Tín  ... nhớ câu này
Để không phản bạn lừa thầy nghe con
Sống còn trả nợ nước non
Biên cương hải đảo giặc còn xâm lăng
Vì lẽ phải, sự công bằng
Lương tâm, đạo lí con hằng nhớ cho
  17/8/2012

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

TÔI ĐI HÀ NỘI
















Sáng ngày mai tôi đi Hà Nội
Con gái bảo vệ Thạc sĩ rồi
Đủ lông cánh chúng đâu cần bố
Lấy cớ mình "đi chơi Thủ Đô "!
( Hì, hợp pháp mà ! )

Thời buổi này nâng cao trình độ

Thạc bây giờ, mấy ai tung hô ?
Nhà tuy nghèo, nhưng con hiếu học
Thiếu tiền tiêu mua sách hàng bồ 

Con với cái
Sao y trang bố... ( hừ ) 
Lắm chữ mà túi rỗng vàng, đô 
Đói miếng ăn giàu tình giàu nghĩa
Sống chân thành bè bạn hoan hô.

Thế là tôi được về Thủ Đô 
Vui cùng con, được dạo Bờ Hồ
Bạn blog, lòng thành cáo lỗi
Hương Cau2, đi chơi Thủ Đô.
 29/11/2012

MẸ CHÁU VẮNG NHÀ


























Đau lòng ông lắm cháu ơi
Đêm khuya cháu khóc lệ rơi vai bà
Mẹ còn đi học trường xa
Không như mọi bận mẹ tha đi cùng
Mưa phùn, buốt giá đêm đông
Xa con còn chỉ cậy trông ông bà
Hiếu học truyền thống nhà ta
Chứ đâu học chỉ mong là vinh hoa
Thương cháu lòng những sót xa
À ơi ru cháu lệ bà đẫm mi
Vì sự học mẹ đi thi
Đam mê quan chức làm gì hả con ?
Những kẻ "võ dát, văn mòn "
Ô dù mà có đâu còn phần ai
Tốt nghiệp "tại chức tú tài"
Nhưng nhiều mánh lới cũng hai ba bằng
Học hành con gắng xiêng năng
Bõ công ngày tháng con hằng đợi mong...
***
Nghe ra cháu cũng vui lòng
Nấc thôi không khóc, ông xong thơ này !
       Mùa đông 2011

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

ÂN HẬN
























Ba tám năm mãi khôn nguôi
Mùng Mười và cũng tháng Mười Bảy Tư
Đông về, buốt giá, không mưa
Rét như cắt thịt lại vừa đầu trăng
Cha đi vào cõi vĩnh hằng
Vắng con, nội ngoại, xóm làng liệu lo...
Chống Mỹ đang lúc cam go
Thương con, đơn vi vẫn cho phép về
Ba ngày mới đến được quê
Nỗi đau như xé tái tê cõi lòng....
Còn gì đâu để mà mong
Tinh khôi nấm mộ giữa lòng đất thôi..
Vô hồn, con đào, con bơi
Như tìm đồng đội ở nơi chiến trường...
Chưa nguôi đau, phải lên đường
Viếng cha, xin mẹ ...chiến trường lại đi..
Ba tám năm ..dạ khắc ghi
Ăn năn không gặp lúc đi của Người..
Cúi đầu tạ tội Cha ơi
Nỗi niềm ân hận cả đời con mang
Huý kị con thắp nén nhang
Mong Cha Mẹ dưới suối vàng thứ tha ...!
    Huý kị lần 38 của Cha
          10/10/1974

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

HÃY THA THỨ CHO CON














Vu Lan này
con nhớ mẹ, mẹ ơi
Nhớ thời lầm than
bát cơm chan mồ hôi mẹ ...
Sao ngày ấy con ngây ngô đến thế
Cái bụng đói ăn
ôm chân mẹ con đòi
Hạt lúa mẹ làm...
Nhưng ăn chỉ sắn khoai
Thèm cơm trắng
Mẹ thương con ...
tiếng thở dài nén lặng
Con lớn lên ...
Những trắng đêm mẹ thức
Với bóng đèn khuya lặng lẽ một mình
Vá áo cho con, vá nhọc nhằn cơ cực
Để mai con vào đời, với áo lành của mẹ trên lưng
Mẹ thế đó
Năm chị em còn nhỏ
Bố làm thuê, đốt gạch, nung lò 
Thi thoảng mới về, tay nải ít sắn khô...     
***    
Năm tháng qua
Dẫu cố quên lại càng thêm nhớ
Hình bóng mẹ suốt đời lam lũ
Con vẫn cứ vô tư
Rúc nách mẹ đêm đêm
Miệng ngậm vú, tay sờ...
Nuôi con lớn thành người, mẹ xương loãng, sữa khô ...
Vun đắp cho con như vun đắp cơ đồ
                 * * *
Con lớn lên và vào bộ đội
Canh cánh bên lòng
Nỗi nhớ mẹ khôn nguôi
Mắt mẹ lệ rơi...
Quảng Trị, Cổ Thành xưa
Mẹ tưởng con đã mãi mãi đi rồi...
Ngày con trở về
Mẹ cười trong nước mắt
Giữa ban ngày sự thật vẫn như mơ
Ánh mắt mẹ hân hoan còn đọng mãi đến giờ
***
Con lại đi !
Kiếm tìm chi những mong ước dại khờ
Dù đã lớn khôn có việc làm, có vợ
Mẹ vẫn trong đèn
Đêm lặng im đợi cửa
Trong lòng mẹ già, con vẫn cứ trẻ thơ                                     
Con có đâu ngờ
Một ngày kía mẹ bỗng ra đi
Lặng lẽ
bình yên
không lời dặn lại gì!
Mẹ thế đấy 
Sống yêu thương là vậy
Thanh thản về trời, như trái chín cây
Để lại nhớ thương ngày mỗi thêm dày
***
Vu Lan năm nay
Ngày báo hiếu
Tuy ở nơi xa chắc lòng mẹ hiểu
Nỗi lòng con muốn nói bao điều
Nhừng bận làm mẹ buồn ...
con ân hận biết bao nhiêu
Con cúi đầu xin mẹ
Hãy tha thứ cho con!
Hỡi người mẹ kính yêu
          25/8/212                

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

THOẢ LÒNG MONG ƯỚC





















(Tặng làng tôi xong nhà VH)
Thoả lòng mong ước bấy nay
Ngôi nhà Văn hoá được xây xong rồi
Vẫn trên đất cũ bao đời
Hướng nhà giờ trở lại nơi hướng đình
Đó là quy luật, là văn minh