Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

NÚI BÀ




Một vùng bình địa bao la
Sừng sững một ngọn Núi Bà uy linh
Là điểm tựa của tâm linh
Hoà bình, che chở an sinh, xum vầy
Vàm Cỏ con nước vơi đầy
Long mạch bồi trúc đất này Tây Ninh
Núi non phong cảnh hữu tình
Tự hào nhân kiệt, địa linh muôn đời
26/11/2016

QUYẾT CHÍ MÀ NÊN
















(Tặng các nhà DN bạn tôi)
Không bột vẫn gột thành hồ(1)
Thành công nổi nghiệp cơ đồ từ đây
Bạn tôi từ thuở trắng tay
Trí tuệ, lao động... mà nay nên giàu
Thân lươn bao quản lấm đầu
Ve chai, làm mướn, đêm thâu chong đèn(2)
Ở đời quyết chí thì nên
Nay thành tỉ phú có tên ba miền
Mừng bạn giờ hái ra tiền
Xiêng năng, từ thiện, chẳng quên dân cày
***
Bao kẻ tiền cũng túi đầy
Mua quan, bán ghế đó đây mà giàu
"Ăn đủ thứ, chẳng chừa đâu"(3)
Hoành tráng trên chính nỗi đau dân tình
Gian tham, chỉ biết lợi mình
Xe xang, biệt thự mấy dinh phố phường
Giàu do vơ vét quan trường
Công thần, ghi đá... coi thường nhân dân(4)
Dù cho giàu có vạn lần
Túi tiền đầy ắp, túi tâm rách mèm
20/11/2016
(1) Không bột mà gột nên hồ
Tay không mà nổi cơ đồ mới hay
(2) Ngày lao động, đêm chong đèn tự học
(3) "Ăn đủ thứ, không chừa thứ gì". Lời nguyên PCT nước NTD
(4) Tự vinh danh khắc tên trên cổng đá ...!



GIÁ MÀ XẺ BẢY CHIA BA












Lâu rồi mới lại đi xa
Bộn bề trong dạ lòng ta rối bời
Bụng thì muốn được đi chơi
Lo cho chục cháu, quê thời xa xôi (1)
Tiếc, nên nửa muốn, nửa thôi
Ao nhà quen lối, biển khơi chưa tường
Đi thì xôm tụ người thương
Đường xa không quản, coi thường gian nguy
Thương con, cháu chẳng được đi
Vắng ông, bà nữa, làm gì được đây ?
Bỗng dưng, khác hẵn thường ngày
Học hành, ăn uống, đủ đầy, đói no
Thôi thì trăm thứ phải lo
Dẫu rằng cũng chỉ lo bò trắng răng
Giá mà có phép cân đằng (1)
Chia ba, xẻ bảy mới hằng dạ an!
17/11/2016
(1) Cháu nội, ngoại trai, gái
(2) Phép Cân đằng mây của Tề thiên Đại thánh

LÃO NÔNG NGAY LÒNG THÀNH PHỐ
















Vốn dĩ xuất thân làm ruộng
Chiến chinh xa những cánh đồng
Bút nghiên sống nơi đô thị
Chẳng nguôi ngoai việc nhà nông
***
Miền Nam hoàn toàn giải phóng
Niềm vui thống nhất non sông
Trụ lại, an cư lập nghiệp
Củ Chi đất thép Thành đồng
***
Ở ngay phố phường sôi động
Lí lịch khai nghiệp nhà nông
Làm cho mấy ông khu vực
Lại phải điều tra mất công
***
Truyền thống con người lao động
Gắn bó ngọn núi dòng sông
Làm giàu không việc gì khó
Quyết tâm, thuận vợ, thuận chồng
***
Quả là trời chẳng phụ công
Gian khó vững chí bền lòng
Tay trắng, nay thành tỉ phú
Không phong cũng đáng anh hùng !
***
Giàu có, lòng vẫn thủy chung
Quê hương, láng giềng bằng hữu
Thương nhau vui, buồn tìm tới
 Sớt chia cho đến tận cùng
***
Tính cách của Đạo Lão Nông
Văn hoá, nhân văn, trào lộng...
Gian khó vui lên để sống
Một trong bí quyết thành công
26/19/216
Cho Đạo Lão Nông



Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

TỰ DO HAY LÀ CHẾT















MƠ CÙNG TỰ DO



Sinh từ bát ngát ao hồ
Lớn lên một cõi tự do vẫy vùng
Có danh trong đấng anh hùng
Sa cơ vướng lưới, đường cùng tù  binh
Biết bao phương án hành hình
Nấu chua, kho tộ, chiên mình lóc thôi
Bữa xơi chắc phải đông người
Tạm nhốt vào chậu, còn mời khách mai
Một đêm tù, quả là dài
Tự do cuộc sống, ai ai cũng màng
Thế là, dù chẳng vũ trang
Dùng lực, lóc quẫy, ngửa ngang đổ thùng
Thương thay, dưới nước anh hùng
Giờ thì tróc vẩy, trầy lưng, sức tàn
Hùm thiêng khi ở đại ngàn
Cá to lên cạn, lại càng lâm chung
Cứng đơ hết cả vẫy vùng
Hy sinh trong lúc mơ cùng tự do .
01/12/2016

TÌNH QUÊ ĐÂU CŨNG ĐEM THEO













( Tặng Đạo Lão Nông)
Đạo binh chính chiến ngược xuôi
Phương trời biên giới một thời gió sương
Bút nghiên Thương mại theo trường
Dùi mài kinh sử lập đường công danh
Ba chìm, bảy nổi mới thành
Dẫu đường đi vẫn thác gềnh chông gai
Thương trường đa trí, đa tài
Văn chương, thi họa, cùng ai sớm chiều
Tình quê đâu cũng đem theo
 Sắt son qua giọng hát chèo đam mê
28/11/2016

LÒNG TIN VÀ SỰ TÍN NHIỆM



(Nắm đầu thiên hạ)


Người ta thường hay nói đến cụm từ Uy Quyền và Uy Tín.
Uy Tín, có thể hiểu đó là Uy từ Tín. Tín là sự tín nhiệm, mà cốt lõi của tín nhiệm là niềm tin. Tín là niềm tin vậy. Tín,Tin tạo thành Uy, tạo nên sức mạnh, có Tín nên có Uy và cái Uy đó tạo ra sự nể trọng. Nhưng cái tín không phải bỗng dưng mà có. Đó là kết quả của đạo đức và nhân cách, là truyền thống nhân văn, tính tiền phong, gương mẫu và đức hy sinh "Thương người như thể thương thân, vì nhân dân, vì cộng đồng, sống đạo lý, có trước có sau, có nghĩa có tình..." được tôi luyện, học tập, hun đúc mà nên. Uy Tín của những người Cộng Sản chân chính, của Đảng ta có được trước đây là do vậy.
Bởi vậy, trong xã hội, có người là cán bộ về hưu, có người chỉ là phó thường dân, dù chẳng quyền chức gì, nhưng họ sống với dân, gần dân, lo nỗi lo cùng dân, chân thành, thân ái, bao dung, chia sẻ cùng cộng đồng, nên nói thì dân tin, làm thì dân ủng hộ, dân tín nhiệm, cái Tín có từ đó. Có Tín thì có Uy, khi họ nói mọi người nghe, họ làm thì mọi người làm theo, dù người ấy chẳng có quyền chức gì để sai khiến. Nhất là khi họ nói phải và làm đúng. "Nói phải củ cải cũng nghe" là vậy.
Uy từ Quyền, cái Uy từ Quyền lực, thì khi hết chức, hết quyền, hay bị mất chức mất quyền... thì Uy chả là cái đinh gì nữa, nói chẳng ai thèm nghe, chỉ còn lại sự khinh bỉ của nhân dân. Nhất là khi mà cái quyền từ cái ghế do Bố, do Cậu, do Bác có quyền ban cho, hay do lo lót tiền bạc, gỗ, đá quý... chạy chọt mà có, thì cái uy chỉ là bánh vẽ là con ngáo ộp. Cái tưởng linh thiêng hàng ngày thờ cúng, nhưng xây bằng tiền tham nhũng thì cũng chỉ là vô nghĩa
Kẻ quyền chức, vơ vét tiền dân, ăn bẩn, xà xẻo công quĩ, ăn chặn của lính, "ăn không từ thứ gì" như lời nguyên PCT nước Nguyễn Thị  Doan từng nói, thì dù lắm bạc nhiều tiền, có thể mua được ghế quyền chức, chứ đâu mua nổi chữ Tín. Khi còn chức quyền thì ra vẻ khệnh khạng, lên mặt đạo đức giả. Khi rời ghế về vườn thì chả còn chút Uy nào, chỉ còn sự khinh bỉ của nhân dân, kể cả trong lớp người từng là đồng chí.
Xưa tổ tiên dạy"Một sự bất tín, vạn sự bất tin...", Nay trong khi bất tín đã quá nhiều, nếu không nói là phổ biến thì nguy hại biết bao. Thử hỏi như vậy làm sao dân tin? Hơn nữa bây giờ nhân dân cần niềm tin cụ thể. Nói ít làm nhiều, làm hay, nói đi đôi với làm. Xin  đừng nói hay làm dở hoặc nói mà không làm, thì dân chẳng tin đâu. Đặc biệt trên lĩnh vực tiền bạc, lợi dụng niềm tin của dân, để huy động thiện nguyện, lại thiên thẹo, xà xẻo, lợi dụng để chiếm đoạt, làm dân mất tin. Mất tiền mất bạc còn dễ kiếm lại, nhưng mất niềm tin là mất tất cả. Tệ hại nhất là khi mất Tín, lại tìm cách ngụy biện, hoặc dùng Quyền Uy để "Cấm", lại càng mất Uy, chẳng có chút Tín nào...
Thế mới biết để có Uy Tín thật khó biết bao !
5/ 2015