Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

VIẾT CHO THÁNG TƯ



















Nhân kỉ niệm 40 năm ngày giải phóng miền Nam và về dự Kỉ Niệm ngày thành lập Trung đoàn 48 Sư đoàn 320 và tuyên dương công trạng cán bộ chiến sỹ Trung đoàn trong chiến đấu bảo vệ Thành Cổ năm 1972 ( Tổ chức vào ngày 4/4/2015 tại Hà Nội), xin được đăng lại các bài thơ trong Blog Vulauyd.blogspot.com những bài thơ, lời tâm sự của một người lính cho những người lính và những người yêu lính. Xin được cảm thông và chia sẻ.


1/ VỀ THĂM THÀNH CỔ
Về thăm Thành cổ hôm nay
Đi trong nắng, giữa ban ngày vẫn mơ :
Đâu rồi bãi chiến trường xưa
Đâu rồi tiểu đội tôi vừa nhận quân ?
Đầu rồi hỡi những bạn thân
Những người lính trẻ tuổi xuân ngời ngời.
Dẫu trong bom đạn mù trời
Tử sinh mà vẫn nụ cười trên môi
Đông Hà lửa đạn tơi bời
Chân cầu Mỹ Chánh một thời máu trôi

Đâu rồi cả đại đội tôi
Qua sông Thạch Hãn bao người lặn tăm
Đâu rồi Ái Tử, Hải Lăng...
Gio Linh, Cửa Việt trực thăng đảo quần
Bao lần đánh địch đổ quân
Và bao lần tiễn người thân, bao lần...
***
Lâu rồi nay trở lại thăm
Người xưa đất cũ, bạn nằm nơi đâu?
Linh thiêng xin tìm đến nhau
Hòa vào trong gió đôi câu tâm tình
"...Cỏ non xin chớ vô tình..
Đò xuôi Thạch Hãn xin mình nhẹ tay ..."(1)
Thành Cổ 
30/4/2009
(1) Thơ Lê Bá Dương    
     













2/ THẮP BẠN NÉN NHANG
Thành định kì tháng Tư hàng năm
Kẻ sống sót âm thầm về thăm
nơi bạn nằm Thành Cổ
Người dưới đó
nhưng không tìm thấy mộ
Thôi đành lòng ...
Thành Cổ nấm mồ chung
Người ở lại đây và được gọi anh hùng
Hay lịch sự gọi chung là "Thất lạc"
 Kẻ còn sống, nhưng nghèo sơ, nghèo xác
Đen bạc mà!
Còn, mất vẫn xen nhau.
Kẻ anh hùng, xác vùi chặt đất sâu
Chẵng có mồ riêng mình đâu
Vẫn chung nhau nấm mộ
Người còn sống
để giờ còn đứng đó
Áo sờn vai và phai bạc mái đầu
***
Kẻ còn đây, tay trắng, có gì đâu
Chỉ còn lại đói, nghèo
ốm, đau, bệnh tật...
Và mỗi tháng Tư, nhớ người đã khuất
Lần tìm về để thắp nén nhang...
    Tháng 4/
















3/ BÊN DÒNG THẠCH HÃN
  (Tặng Thạch Cầu thân yêu )
"Thạch Hãn ơi ! Xin một lời nói thật "
Dưới sông kia còn chật chỗ bạn  nằm?
Kẻ trên đời thấm thoát 40 năm...
Người đáy nước mãi đôi mươi
vẫn âm thầm chưa nghỉ

Bao đồng đội về đời thường bình dị
Mặc cho ai lươn lẹo sống quỳ
Bốn mươi năm rồi
vấp ngã, đứng dậy, đi !
Chỉ canh cánh bên lòng nỗi nhớ thương đồng chí ...
Cùng nỗi băn khoăn một việc định chưa thành...
Vẫn biết trên đời "con sâu  hỏng nồi canh "
Kẻ quên đồng chí, ngoãnh mặt quay lưng, tranh dành địa vị
Sống trong đủ đầy mà tim khát thèm đạo lí
Hổ thẹn chính mình
Không xứng cựu chiến binh

Thì có sao đâu
Thạch Hãn vẫn chung tình
Mỗi độ tháng Tư, đinh ninh lời hẹn
Đồng đội mọi miền, kẻ đi, người đến
"Chuyển quê hương vào cho đồng đội đã hy sinh"
Góp sức chung tay làm những việc nghĩa tình
***
Rồi mai đây để lại một công trình
Sừng sứng, nghiêng mình bên dòng Thạch Hãn
Như ngọn hải đặng đêm ngày toả sáng
Thức tỉnh những người u muội để anh minh.
  18/6/2012















4/ MÙA MƯA QUÃNG TRỊ
Mưa về
Thổn thức nhớ ngày hành quân
mưa dầm dề Quãng Trị
Đêm tạm trú, lính cựa mình không ngủ
Sột soạt võng dù, tí tách nươc trên tăng
Mười chiếc võng, mười thằng giải phóng
Đêm trước đủ 10...
Nay năm chiếc võng không
Họ nằm lại, chẳng bao giờ dậy nữa
Tiếng sột soạt giờ vơi đi một nửa
Không dám cựa mình
đến võng cũng lặng thinh
Cái ghẻ cắn
Ngứa cong mình không dám gãi
Tỉnh lặng pháo bầy
đầy muỗi, vắt với mưa rơi
***
Quãng Trị cuối tháng 3
vẫn mưa bụi kín trời
Như nén đợi một hè về đỏ lửa
Đỉnh Năm Bốn Bốn, Suối La La, Ái Tử...
Mai lại hành quân
những ai nữa sẽ không về
Để lại võng không...
Lạnh thêm lạnh tái tê
Trong giá rét, mưa dầm dề Quãng Trị
Vẫn cháy trong tim ý chí người chiến sĩ
Mà phút mềm lòng nhìn võng lệ chực rơi
***
Bốn Hai năm lặng lẽ đã qua rồi
Lòng vẫn quặn đau mỗi khi mùa mưa tới
Day dưt trong tim nỗi nhớ thương đồng đội
Nhớ mưa trắng trời năm đó Quãng Trị ơi !
    12/4/2014















5/ SAO CÒN Ở LẠI TÙNG ƠI
(Dâng linh hồn Tùng còn nằm lại Trí Bưu)
Sao vẫn còn ở lại Tùng ơi !
Hoà bình lâu rồi
Thành Cổ giờ lặng yên tiếng súng
Kẻ xa, người gần, tìm về quê xôm tụ
Mình mày không về cứ ở mãi Trí Bưu

Trận ấy ngập ngừng chỉ giây phút thôi
Giặc cố thủ, trốn vào nơi Chúa ở
Dù có trong tay súng B40 phun lửa
Nhưng không bắn nhà thờ...
Tùng trúng đạn hy sinh

Đơn vị hành quân
Mày ở lại đây
Trước cửa nhà thờ này
Mong Chúa hãy lòng lành che chở
Tránh địch trả thù, tránh đạn, tránh bom...
Ngày chiến thắng,
đồng đội, người thân sẽ đến đón Tùng

Nơi mày nằm,"khóm chuối một chiều mưa
Trong khuôn viên nhà thờ " (1)
Nhưng giờ có ai tìm nữa ?
Bố mất.
Mẹ già
Vợ con chưa
Ai đợi ?
Thôi...Ở lại đây
Tuổi hai mươi
 mày cứ trẻ cả đời

Đồng đội cùng nơi, họ đã về rồi
Đất lại bị san bằng qua mỗi lần đào bới
Liệu có còn ai nhớ mày không nữa
Khi cỏ mọc đầy sau mỗi trận mưa...

Chỉ thương mày, giờ vẫn cứ cô đơn
Nhỏ nhoi nấm mồ, trước nhà thờ lớn.
Đau đớn quá
Nghĩa trang bạt ngàn mà bạn không có mặt
Nỗi niềm này cay măt lắm Tùng ơi

Nhắc đến mày, giờ chỉ đồng đội thôi
Cái thằng Tùng
"mắt nháy nháy, lời nói thường chậm giãi"
Đông bắc Cổ Thành
hè 72 năm ấy
Yên Định đại đội này, còn mày ở lại đây
   9/5/2014















6/ LỖI HẸN THÁNG TƯ
Tháng Tư này lỗi hẹn chẳng vô thăm
Không như mọi năm về thắp nhang Thành Cổ
Kẻ biệt nơi xa, người còn dưới đó
Đồng đội ơi !
Âm dương mà thương nhớ chẳng khuây
***
Thấm thoát thoi đưa, mấy chục năm nay
Cầu Mỹ Chánh hay Triệu Phong, Triệu Hải
Ở nơi đó bạn còn có thấy
Bao sự đổi rời, bùi ngọt, đắng cay
Đồng đội thuở xưa lam lũ tháng ngày
Vẫn đói nghèo.
Đen kiếp, trắng tay.
Quân phục rách như ngày nào Thành Cổ
Trong hấp hối mắt lệ rơi tủi hổ
Vách đất nhà xiêu, món nợ đang đòi
Con thì đứa dị tật, hở môi
Chất độc da cam ...đeo đẵng suốt cả đời
Bao năm qua rồi ...
Bạn nằm đất, vẫn gội gió dầm mưa
Dẫu cho hàng ngày dư thừa nhang khói
Kẻ chia sớt thời bom rơi đạn dội
Thưa dần rồi...
***
Tháng Tư về
hè đỏ lửa bạn ơi
Cháy bỏng trong ta một thời Thành Cổ
Vẫn nhớ vẫn thương nghĩa tình đồng đội
Nhưng lỗi hẹn không về
Hãy tha thứ cho tôi !
 Tháng Tư 2013

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

MÊ RỒI BƯỚM ONG



Già rồi ong bướm lại mê
Phố phường giờ chán thì về nông thôn
Bướm hoa mà dạ bồn chồn
Nên xa đã nhớ sớm hôm năng về
Càng thêm say đắm thôn quê
Chơi ong, ong đốt vẫn mê hỡi người
Mùa này mươi lít mật thôi
Thành quả lao động giữa người và ong
Đâu phải ngồi mát ăn không
Mình làm mình hưởng trong lòng mới vui .
    4/2016
Mùa ong mật 

ÔNG TRÊN TRỜI



















Ở tít trên cao nhìn nào thấy
Ngu ngơ nên hỏi mấy câu này
Làm đúng quy trình ai bảo chạy
Của trời, người bán, lạ xưa nay

Những ai biết nhỉ....
Ông chẳng hay !
Cứ như mê ngủ giữa ban ngày
Thị trường ai oán sao và vạch
Chức quyền ai chạy, hỏi ai hay ?

Chắc bọn thù địch núp đâu đây
Phao tin đồn nhảm nói bậy này
Bộ phận không nhỏ
tìm không thấy
Chúng chết hết rồi
Tuyệt vời thay !
25/3:2016

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

TÔI ĐI HÀ NỘI
















Sáng ngày mai tôi đi Hà Nội
Con gái bảo vệ Thạc sĩ rồi
Đủ lông cánh chúng đâu cần bố
Lấy cớ mình "đi chơi Thủ Đô "!
( Hì, hợp pháp mà ! )

Thời buổi này nâng cao trình độ

Thạc bây giờ, mấy ai tung hô ?
Nhà tuy nghèo, nhưng con hiếu học
Thiếu tiền tiêu mua sách hàng bồ 

Con với cái
Sao y trang bố... ( hừ ) 
Lắm chữ mà túi rỗng vàng, đô 
Đói miếng ăn giàu tình giàu nghĩa
Sống chân thành bè bạn hoan hô.

Thế là tôi được về Thủ Đô 
Vui cùng con, được dạo Bờ Hồ
Bạn blog, lòng thành cáo lỗi
Hương Cau2, đi chơi Thủ Đô.
 29/11/2012

VỢ VÀ THƠ

























1/ THƠ PHẢI NHƯ VỢ
Từ ngày nàng Thơ đến nhà
Băn khoăn chọn lựa rõ là đắn đo :
- Yêu Thơ như Vợ hay Bồ ?
Thơ mà như Vợ cơ đồ bền lâu
Thơ như Bồ sẽ nhạt mau
Đắm say cũng chỉ lúc đầu mà thôi ?
- Vợ thì gắn bó cả đời
Bồ yêu cũng chỉ một thời ăn chơi 
Cho nên say Thơ vừa thôi
Thoảng hương nhưng thoả kiếp người  đa mang
Dở, hay, suy ngẫm kỉ càng
Vợ nghèo còn tốt gấp ngàn Bồ yêu...
Đâu phải một sớm một chiều
Thơ  phải như Vợ tình yêu mới bền
    9/7/2012


2/  VỢ VÀ THƠ
Từ ngày về hưu đến giờ
Gần vợ cảm hứng cho thơ chào đời
Ngày xưa lo việc thay người
Rồi lo cơm gạo cuộc đời nổi trôi
Bây giờ về bên em rồi
Có em, anh có cả trời là thơ
   Tháng10/2010
         

MẸ CHÁU VẮNG NHÀ


























Đau lòng ông lắm cháu ơi
Đêm khuya cháu khóc lệ rơi vai bà
Mẹ còn đi học trường xa
Không như mọi bận mẹ tha đi cùng
Mưa phùn, buốt giá đêm đông
Xa con còn chỉ cậy trông ông bà
Hiếu học truyền thống nhà ta
Chứ đâu học chỉ mong là vinh hoa
Thương cháu lòng những sót xa
À ơi ru cháu lệ bà đẫm mi
Vì sự học mẹ đi thi
Đam mê quan chức làm gì hả con ?
Những kẻ "võ dát, văn mòn "
Ô dù mà có đâu còn phần ai
Tốt nghiệp "tại chức tú tài"
Nhưng nhiều mánh lới cũng hai ba bằng
Học hành con gắng xiêng năng
Bõ công ngày tháng con hằng đợi mong...
***
Nghe ra cháu cũng vui lòng
Nấc thôi không khóc, ông xong thơ này !
       Mùa đông 2011

NỂ VỢ NÊN VỢ VẪN YÊU






















Mọi hôm dậy sớm nấu ăn
Hôm nay vợ vẫn còn nằm, lạ chưa?
Đêm qua ngay cả lúc mưa
Vợ chăn quấn chặt như vừa cãi nhau
Mà nào ai chịu ai đâu
Hai lưng đối lại hai đầu cách xa
"Ao nhà "đã nổi phong ba
Vợ giận "chồng cũng chẵng là cái đinh "...
Rón rén tôi dậy một mình
Hành vi như kẻ tội đình y trang
Tự nhiên "ách quàng giữa đàng "
Nhưng rồi cũng hiểu làng màng do đâu :
Trên mạng Blogs  gặp nhau
Bạn thơ chia sớt đôi câu tâm tình
Bà xã xem,  bà giật mình...
Và rồi nổi trận lôi đình ! Thế thôi !
***
Nguyên nhân "Trẫm " đã biết rồi !
Té ra "Hoàng Hậu"yêu tôi còn nhiều
Nhếch môi nàng nói đôi điều
"Yêu thơ như vợ hay yêu như bồ " ?
" Trời ơi ! Cho anh yêu thơ
Bạn trên blogs đang chờ đó thôi
Đó là tình yêu con người
Còn anh yêu nhất trên đời là em
Em là Phật, em là Tiên
Anh thề dưới đất còn trên có trời..."
Chắc là nhìn bộ dạng tôi
Bà xã khoái quá bà cười dậy luôn
Thế là hết giận hêt buồn
Thế là tan hết nguồn cơn giận hờn
***
Đi làm giờ đã muộn hơn
Lên xe tôi chở, phóng luôn một lèo
Nể vợ, nên vợ vẫn yêu
Thấy chưa !
Tôi vẫn nhiều chiêu chưa dùng
   6/2012