Vũ Văn Lẫu 14/8 Quí Tỵ Tại Yên Định-Thanh Hóa Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy Ta có thêm ngày mới để yêu thương
Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016
BẾ CON ĂN MÀY
Ăn mày xưa
Gậy trong tay
Áo quần rách rưới, mặt gầy, chân teo
Đói ăn, nhà lại quá nghèo
Gặp ai tay ngửa, mắt nheo, lệ tràn
Liêu xiêu bóng miệng khàn khàn
"Ăn mày ", hai tiếng muôn vàn đắng cay
TẶNG CON
Sinh con lòng những ước mong
Nếu là con gái gả chồng gần thôi ?
Lúc trái gió lúc trở trời
Lúc mạnh khỏe lúc buồn vui bên mình
Chỉ cần cái nghĩa cái tình
Chứ đâu bố mẹ dưỡng sinh cả đời
Bây giờ lấy chồng xa xôi
Cũng là duyên số cuộc đời con ơi
Chỉ một điều mong con tôi
Đã yêu thì lấy, lấy người mình yêu
Gần xa hay có giàu nghèo
Cảm thông chia sẻ sớm chiều bên nhau
Bố mẹ có cần gì đâu
Chỉ cần có vậy đó câu đáy lòng !
BẾN THUỶ MỘT MÌNH
( Hoạ lại thơ Bến Thuỷ của TC)
Ta về Bến Thủy một mình
Bâng khuâng để nặng mối tình cho ai
Chẵng quên nổi nước Đồng Nai
Càng day dứt nhớ buổi mai Cửa Lò
***
Bến Thuỷ mùa lũ nước to
Nhớ lần ai đã cùng qua Hoàng Muời
Quẻ gieo : Bên nhau cả đời .
Mà giờ đơn lẻ tình rồi phôi phai
"Bao giờ cạn nước Đồng Nai
Câu thơ còn đó dám sai tấc lòng
Nếu không nên nghĩa vợ chồng
Tình ta vẫn mãi như dòng sông đây "
Sông Lam vẫn cứ vơi đầy
Càng thêm day dứt những ngày đã qua...
***
Giờ đây Bến Thuỷ mình ta
Nhìn dòng nước chảy sót xa nỗi niềm
Giá như ngày ấy nghe em
Thì bây giờ đã nên duyên vợ chồng
Giá đừng lận đận, long đong
Thì duyên trời đã tơ hồng cho nhau
Giá mà chẵng vì đâu đâu...
Để rồi Bến Thủy sông sâu lỡ đò...
Thế là chẵng bén duyên cho
Giờ nhìn Bến Thủy ngẫn ngơ chạnh lòng ...
Về đi Bến Thuỷ vẫn mong...
23/3/2011
VỀ THĂM ĐỒNG LỘC
Bài thơ xưa đưa tôi về Hà Tỉnh
Thăm núi Hồng thăm "Thạch nhọn", Thạch Kim
Đức Thọ, Thạch Hà, Can Lộc, Cẩm Xuyên...
"...Tôi đi tìm em
Cô thanh niên xung phong "
Nơi ngã ba Đồng Lộc .
Đứng cạnh hố bom thù tàn khốc
Thuơng cho cuộc đời Thanh Niên Xung Phong...
Thương cho cuộc đời Mười Cô Thanh Niên Xung Phong
Những người con của sông La oai linh , của Hồng Lĩnh anh hùng
Bên mộ các cô nghe nghèn nghẹn trong lòng
Trời Can Lộc sáng nay xanh trong quá !
Sao mộ chí nhìn tên em không rõ
Sống mũi cay cay và tròng mắt lệ nhoà..
Bốn mươi bốn năm qua
Tôi kẻ ở nơi xa
Day dứt chưa về thăm Mười Cô gái
Để nhớ lại một thời Thanh Niên Xung Phong
Nơi ngã ba Đồng Lộc anh hùng
Để bây giờ trong xanh ngát cỏ cây
Trong ngan ngát hương bay
Vẫn nhói nơi tim, đôi mắt lệ ứa đầy
Đồng Lộc ơi ! Tôi đã về đây
Lòng bồi hồi nhớ thời đạn cày, bom dội
Mười Cô Thanh Niên Xung Phong
Mười nấm mộ
Mười cô nằm đó
Mãi mãi trẻ trung
Cả đời là con gái
Mãi đi vào lòng đất mẹ trinh nguyên
Đồng Lộc ân tình
" Hà Tỉnh mình thương "
Nhớ truyền thống 15/7nghĩa tình
Nhớ bao người đã hi sinh
Mà rạo rực trong lòng
Nghe đất trời chuyển động
Và Đồng Lộc đã hồi sinh !
Yên Định 15/7/211
Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016
MUA DANH
Câu thơ hay dưới bàn tay nhạc sĩ
Nốt nhạc bay rê, đố, sồn, mi..
Bài thơ hay dưới tâm hồn nghệ sĩ
Thăng hoa thành lời hát vút đi
Câu thơ hay dưới tài hoa nhạc sĩ
Diệu kì hơn cả những diệu kì
Bài hát hay được giọng ca nghệ sĩ
Là lời ca có cánh vút đi
***
Không cảm xúc dù là thi sĩ
Dẫu thơ tình nhạt thếch có chi
Và giọng ca dù là nghệ sĩ
Vì bán mua chẳng đọng lại gì
Đời muốn oách
Mua danh
Thuê thơ, thuê nhạc sĩHợp đồng trao, cháo múc khó gì?
Cũng bài hát
cũng thơ gào khản cổ
Duyệt chi rồi
Cứ thế hát đi!
21/4/212
VÀNG LÀ VÀNG ƠI !
" Quý như vàng " người Việt Nam ta
Dành dụm lo một tí giữ nhà
Phòng đau yếu hay khi hoạn nạn
Dành cho con khi lấy chồng xa
Đôi hoa tai từ thuở ông bà
Tài sản chung quý nhất cả nhà
Có tí chút yên tâm trong dạ
Đúng là vàng " tiên phật" đời ta
Thế mà giờ mấy ông Cuốc ra
Vàng trong dân tụt giá...! Cha chà !
Dân đã cực giờ càng cực quá
Khổ với vàng, khổ với đô la
Nghỉ làm sao ích nước lợi nhà
Đừng làm gì để dân khổ nhá
Bởi dân làm nên cả Quốc gia !
***
Vàng ơi vàng ...
Vàng cả mắt ta !
17/2 Vàng thần tài
ÔNG ĐỒ XỨ NGHỆ
Lâu lắm mới về thăm Xứ Nghệ
Vơi đầy, kỉ niệm một miền quê
Ngày vui hội chợ Xuân, Quốc tế
Có "ông đồ trẻ", chữ miễn chê
Vẫn vành khăn xếp vẫn áo the
Cho chữ mỗi khi độ Xuân về
Nét bút hào hoa như rồng phượng
Hợp từng đối tượng thế mới phê
Sách rách thì phải giữ lấy lề
Giữ hồn dân tộc sáng pha lê
Ta như sống lại ngày xưa ấy
Niềm vui được chữ...sướng đê mê
Cuộc đời biến động, như dâu bể
Mặc ai thật, giả với khen chê
Chỉ mong mai mốt khi trở lại
Đất quê "đồ Nghệ "vẫn giữ nghề...!
31/12/2012
Hội chợ T/M Quốc Tế Vinh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)