Tôi muốn viết những bài thơ tình yêu
Với bao điều nhung nhớ
Nào những bơ vơ
Những cô đơn
khắc khoải
đợi chờ
Tôi muốn viết những câu thơ
Mộng mơ
yêu thương
thao thức
đêm trường
Ngắm hoa nở
Lòng vấn vương
sầu muộn...
Hay não nuột những vần thơ ong bướm
Đôi ngã
Đôi đường
Như cánh buồm đơn độc giữa đại dương...
Tôi muốn viết những vần thơ
Lang thang lê bước trên đường
Đếm lá rụng
Nỗi buồn chiều sương xuống !
Gió cũng ủ ê, hoàng hôn tắt muộn
Lạc lõng giữa dòng đời
Ngơ ngác
Tiếng chuông buông
* *
*
Tôi muốn viết bài thơ yêu đương
Những đắm say
Hạnh phúc
Thiên đường
Sao bỗng dưng
thành những vần thơ thương đau
Những biển đảo giặcTàu xâm chiếm
Những tệ nạn quan quền tham nhũng
Vơ vét của dân đục khoét nước nhà
Ngoảnh mặt làm ngơ
Khi đồng bào vùng sâu xa
Còn bao nỗi tai ương...
Thương trẻ em không được đến trường
Đói rét
Bần cùng
Ngu muội...
Và nông dân vẫn cần lao sớm tối ...
Vẫn cứ đói nghèo
và đời lắm nhiễu nhương ?
***
Thơ tình hay mà chán chường không viết nổi
Muốn viết thơ đời
thay lời nói trái tim tôi
Bút trên tay sao chẳng viết nên lời
Lực bất tòng tâm rồi...
day dứt mãi không thôi !
6/9/212
QL ngày mưa dầm
Ăn cơm của chủ
giữ nhà
Ngày đêm, mưa nắng lơ là gì đâu
Bây giờ già cả ốm đau
Vẫn tình vẫn nghĩa
trước sau trung thành
Sống không đội lốt, mượn danh
Sang, hèn thờ chủ
trung thành.Thế thôi
***
Kiếp Cẩu mà nặng tình người
Người không bằng Cẩu
Để đời cười chê .
02/2014
Em ao ước được nhìn cây xương xông
Được thấy cây rau muối đồng
trên vạt bông thuở ấy
Được lội bùn
áo nâu sồng đi cấy
Chủ nhật chăn bò
mót lúa rét tê tay
***
Nửa đời người từng đi khắp đó đây
Vẫn nhớ không quên
một vùng quê Việt
Mỗi độ Xuân về nỗi niềm da diết
Dưa hành, bánh chưng...
Ba mươi Tết quây quần
***
Một Tết này
tuy thiếu bóng người thân
Cha mẹ già...
chuyện muôn đời vẫn vậy
Nỗi niềm riêng
của riêng mình đấy
Vui Xuân đời
Mong vượt số phận từ đây !
2016
Xuân Bính Thân
Đất nước này đã hơn 4 ngàn năm
Từ thuở Cha Lạc Long Quân- Mẹ Âu Cơ
dẫn đàn con lên ngàn, xuống biển
Đi mở cõi, đảo xa nào chẳng đến
Gìn giữ biên thuỳ mòn đá núi in chân
Lưng tựa Trường Sơn
mắt dõi biển đông
Ngăn bão giông
Chống giặc tràn phương Bắc
Dựng, giữ nước
bốn ngàn năm oanh liệt
Diên Hồng núi sông tiếng"Sát Thát "lưu truyền
Lãnh thổ là thiêng liêng.
Lãnh hải chủ quyền, giặc kia không thể chiếm
Biên giới núi cao hay trùng khơi sóng vỗ
Đổ máu bao đời chống giặc xâm lăng
Ta vẫn Việt Nam
đạo lý, nhân văn
"Lấy trí nhân thay cường bạo "
Đối thoại, khoan dung
hoà hảo với láng giềng
***
Trời biển của ta
giặc cuồng điên đến chiếm
Khiêu khích hàng ngày
Mình một nhịn
mong được chín điều hay
Bởi hiểu lắm
đạn bom là máu chảy
Nhưng giặc kia
chúng nào có thấy
Lấy thịt đè người
cậy nước lớn xuống tay
Đặt giàn khoan.
Đánh đập ngư dân
cướp cá, phá thuyền...
Tham vọng chiếm Biển Đông
coi thường cộng đồng Quốc tế
Con giun xéo lắm cũng quằn
Mọi sự vật sức chịu đều giới hạn
Ta muốn hoà bình
giặc kia dùng súng đạn
Chúng đang ép ta
đến sự lựa chọn cuối cùng .
Ngày 6/6/2014
Sáng còn vui vẻ, chịu chơi
Gần trưa buồn thỉu, cháu tôi bệnh rồi
Cái miệng giờ chẳng chịu cười
Chân tay lạnh giá, mồ hôi ướt đầu
Bế ru nào có vui đâu
Cứ ấm ức khóc, đặt đâu chịu nằm
Lười bú, biếng chẳng chịu ăn
Người nóng hầm hập, nhiều lần sốt cao
Nhìn cháu ruột sót như bào
Ông những lo lắng, lòng bao nỗi niềm
Bác Cả thức trắng cả đêm
Luôn tay nước ấm, khăn mềm đắp lau
Bố mẹ, bà nội thay nhau
Thức chăm cho cháu, cầu mau bệnh lành
Gần xa chia sớt ân tình
Động viên, thăm hỏi khi mình ốm đau
"Cháu bà nội -Tội ai đâu"
Người dưng còn giúp đỡ nhau nữa là
Ơn trời, cơn sốt đã qua
Môi hồng lại nở nụ hoa trong ngần
Giúp đỡ con, cháu một phần
Tâm mới thanh thản như là thần tiên
18/6/2014
Xa quê ra ở phố phường
Lãng quên một nắng hai suơng ruộng đồng
Bên con, bên cháu quây quần
Gìa nay dạ bổng bồn chồn lạ sao ?
Nhớ giếng nước nhớ bờ ao
Thị thành chán cảnh ồn ào bon chen
Suốt ngày người xe như nêm
Bước chân khỏi cửa sợ quên lối về
Thêm nhớ bè bạn ở quê
Nhớ con đuờng nhỏ, bờ đê, cánh đồng
Nhớ giếng nước, nhớ dòng sông
Trưa hè tiếng võng say nồng yêu thương
Nhớ rau má, nhớ cà tương
Phồn hoa càng nhớ đời thường chân quê
Nỗi lòng đau đáu mong về
Cả trong giấc ngủ cũng mê quê nhà
Phải chăng khi đã xế tà
Cố hương, ai cũng như ta nỗi niềm.
8/6/2014
Nắng rồi, đền, phủ càng đông
Cầu an, cầu lộc, chen không lối vào
Quê nhà ruộng thấp, đồng cao
Cần nước, cần mạ, nơi nào cũng trông
Chẳng hương thơm, chẳng rượu nồng
Nông dân đi cấy chổng mông cho trời
6/1/ Bính Thân