Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

SƯỚNG QUÁ RỒI





















Phố xá khác xưa, sướng quá rồi
Hết ruộng, thư nhàn tha hồ chơi
Nông nghiệp không làm thì mở quán
Vẫn “vui là chính”, mấy lãi lời

Nôn nóng làm sao sớm đổi đời

Nên tìm mọi cách để giàu thôi
Sớm đến, chiều về dân háo hức
Lô đề phục vụ đến tận nơi

“No cơm ấm cật dậm dật người”

Một loạt nhà nghỉ, thoải mái… ngơi
Nhộn nhịp đêm về xe máy nổ
Tóc hoe, váy ngắn cứ khoe mời

Thôi nhé ! Từ nay thị trấn tôi

“Có nghề riêng tây” sướng quá rồi
Quản lí thế này vui đáo để
“Có khen đến Tết” chẳng hết lời…
5/2014




TẠI MÀY RƯỢU ƠI














Bây giờ phải chịu nằm dài
Tại mình là chính _ Tại ai nữa trời ?
Từ khi sinh ra trên đời
Là bú sữa mẹ, ấm hơi của bà
Lớn lên dưa muối tương cà
(Chứ đâu dê nướng với là rượu bia…)
Thế rồi đến một ngày kia
Về nơi" Đầu não", phê phê cả ngày
Tiệc tùng ai uống, ai say
Nâng lên, hạ xuống chén đầy chén vơi
Có bệnh nên từ chối rồi
Lãnh đạo, hơn tuổi, người thời ép ta
Nể, quen mồm lại cho qua
Rượu nhiều gan hỏng phá ra dạ dày
Huyết áp, vạ gió tai bay
Tại ai ra cảnh thế này hỡi ôi
Nếu mà xứng tấm gương soi
Ngăn ta đâu phải bây giờ nằm đây
Rượu, bia thiệt tấm thân này
Làm gương lớp trẻ từ nay xin đừng
15/4/2012

THẬT VÀ GIẢ




















Có đâu như ở quê tôi
Thương bệnh binh chạy được rồi sướng ghê
Thế nhưng không khí nặng nề
Chia rẽ cũ mới thành phe rõ ràng
Thương binh, bệnh binh, da cam
Trước trong đổi mới rõ ràng khác nhau
Liệt sĩ xác vùi nơi đâu
Thương binh thật nỗi đau muôn vàn
Thật nên chẳng dám phàn nàn
Gỉa thì khoác lác khoe khoang công đầu
Kẻ chiến trường biết gì đâu
Chúc Khi vào quân ngũ mãi sau hòa bình

Đút tiền để được thương binh

Da cam chạy chọt giờ mình bệnh binh

Nhân dân rất không đồng tình

Các nơi cũng thế, đâu mình quê tôi


Giả mà họ sướng thêm rồi .


Thương, bệnh binh thật, quê tôi vẫn nghèo .


18/11/2013





LỖI HỆ THỐNG






























Tôi sắp về hưu, bầu cho tôi xuất sắc
Tôi sắp về hưu, lương cho tôi lên bậc
Tôi sắp về hưu, xin quan tâm cất nhắc:
Làm báo cáo viên
Trên bục cứ thao thao
Nghị quyết nói thế nào cũng trúng
Tôi sắp nghỉ hưu
Con thế vào chỗ đứng
Tôi lão thành mà
Con cháu lại đông
Dẫu rằng
các cháu học lông nhông
Lương, lộc tôi
chúng bòn vét từng đồng
Dẫu tích cóp đã lâu
nhưng phá nhiều cũng hỏng

Tôi sắp về hưu
Chân khuyến học tôi mong
Hay Hội nạn nhân da cam, chất độc
Con gái, con dâu tôi xin vài xuất
Tạp vụ thôi,
Miễn ngồi mát, bát vàng…
Nhanh lên mà 
Lúc Đảng đang chỉnh trang
Mất mát gì đâu
Tiền chùa chi xả láng
Nghị Quyết Đảng
Họ còn làm láng tráng
Coi nhẹ qui trình
Che mắt thế gian thôi !
Thì hãy cho tôi chiếc ghế để tôi ngồi
Có chết ai đâu
Cả đời tôi cầu ghế
***

Ôi bộ máy sao cồng kềnh đến thế
Chức quyền ham
Bám ghế chẳng chịu về
Tham quyền, tiền
Cậy thế
Khổ dân ghê
***
Lỗi hệ thống rồi 
Sửa ngay không thì trễ !
5/5/2012 

CÒN KHỔ TRĂM ĐƯỜNG






















Cái rét cuối đông bám từng cọng rạ
Lạnh bạc thân cây tím từng chiếc lá
Chuẩn bị chiêm xuân em lo gieo mạ
Chân lội bùn rét nứt nẻ làn da
Để được mùa vàng 
Còn bao gian khó nữa ?
Sâu bệnh hạn khô mưa gió khôn lường…
Hạt thóc vào bồ có khi cả tai ương
Nông nghiệp nông dân
còn khổ trăm đường …
***
Mong ai giữa phố phường
Nơi đô hội nhớ quê còn nghèo khó
Ăn bát cơm ngon
chẵng nguôi nỗi nhớ
Thương hạt lúa quê mình
vẫn một nắng hai sương !
Chiêm Xuân 2013


Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

CHIỀU NGÃ BA BÔNG













Chiều về trên Ngã Ba Bông
Hoàng hôn nhuộm đỏ bến sông quê nhà
Nghe đâu đây vẳng tiếng gà
Ngân dài theo sóng la đà mặt sông
Một vùng trời nước Ba Bông
Buồm khoe đủ sắc cánh hồng cánh nâu
Hội lưu sông Mã tách nhau 
Xuôi Đò Lèn đổ biển sâu sớm chiều
Đôi bờ lắng đọng tiếng tiêu
Chuông nhà thờ đổ, sáo diều dắt reo
Cay nồng khói mái tranh nghèo
Nôn nao lòng nhớ buổi chiều Ba Bông
***
Đã qua nhiều những bến sông
Ba Bông vẫn nhớ, trong lòng vẫn mong
Mát chèo thuyền nhẹ xuôi dòng
Mà sao trong dạ trong lòng chẵng an
Thiếu bãi ngô, vắng gió ngàn
Quê người gà gáy tiếng vang sông dài
Binh minh lên môt ngay mai
Phù sa ai để ngấn dài bên sông
Xa nhà đêm nhớ Ba Bông
Phương đông trời đã rạng hồng bình minh!
10/2011

NỖI NHỚ DƯA LÊ



























(Tặng người Yên Định quêThanh)

Bao năm đằng đẵng xa quê


Phồn hoa cát bụi mãi mê xứ người

Nhưng lòng vẫn nhớ khôn nguôi


Mùi dưa Lê mặn đầu môi thuở nào


Đã từng “sơn vị hải hào”


Hương quê vẫn cứ thấm vào trong ta


Nhớ mùa dưa cải quê nhà


Với liêu xiêu bóng mẹ già nơi xa


Chừng này ngồng cải đã hoa


Sáng đêm mẹ muối chắc đà lên men


Trăng khuya sương lạnh ngoài thềm


Hăng hăng mùi cải ngoài đêm vương về


Mùi sông mùi bãi ngoại đê


Quyện vào dưa muối tình quê mặn mà


Con còn mê mãi nơi xa


Mà lòng vẫn nhớ quê nhà dưa Lê


3/2012