Hiển thị các bài đăng có nhãn QUÊ HƯƠNG GIA ĐÌNH. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn QUÊ HƯƠNG GIA ĐÌNH. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

COI CHỪNG TOI CÔNG











Nắng lên chớ vội ra đồng
Vãi đạm, phun thuốc toi công, tốn tiền (*)
Bao ngày nước ngập triền miên
Nắng lên nước rút, héo liền cây thôi
Tưởng rằng cây vẫn còn tươi
Nhưng sẽ nhủn gốc khi trời nắng trang
Một ngày thôi, lá úa vàng
Thêm tý phân đạm lại càng chết mau
Ai ơi xin nhắc nhủ nhau
Tháo nước, sới đất, diệt sâu hãy cần
Khoan khoan xin hãy bón phân
U rê, hoá học... chưa cần giờ đâu
Cung đoạn này, sẽ làm sau...
Kinh nghiệm nho nhỏ nhắc nhau mà mần...
Ôi nông dân, hỡi nông dân
Trời hành để khổ muôn lần nông dân...!
14/10/2017
(*) Sau lụt, nắng lên, một số hộ nông dân xót xa thấy ngô, ớt, màu vụ động vàng lụi... nên vội vàng đem đạm, ka li và thuốc kích thích sinh trưởng ra vãi, một việc làm không cần thiết lúc này.
Tốt nhất, tiếp tục khơi tháo hết nước, sới gốc cho đất nhanh khô.(Chú ýđừng để đứt rễ cây). Khi cây xanh lại, phát triển rễ,  có khả năng hấp thụ mới bón phân. Tốt nhất dùng phân chuồng để bón gốc, vừa cải tạo đất khi bị mưa rửa trôi.

BIẾT BUỒN HAY VUI








Thế là nước đã rút rồi
Nỗi đau còn đó chưa nguôi mọi nhà
Nghe đâu đây vọng tiếng loa
Cứ như muối sát xót xa lòng người
Trưởng thôn thông báo thay mời
Họp bàn tiếp nhận các nơi giúp mình
Thâu đêm bàn cãi ngoài đình
Nhà nhiều, nhà ít, thanh minh sự tình
Mặt bằng chung: Mọi gia đình
Chớ nhẹ hàng xóm, nặng mình nhà ta
Ưu tiên: Hoàn cảnh, người già...
Công tâm xem xét thật là nghiêm minh
Phân chia có lí, có tình
Lũ đi, khéo lại mất tình đó đây
Lá lành, đùm rách xưa nay
Làm sao cho tốt việc này trong thôn
Xin đừng so tính thiệt hơn
Kiểu này chẳng biết là buồn hay vui
16/10/2017

TẢN MẠN SAU TRẬN LỤT









Về quê
Trung tuần tháng Mười
Đứng giữa đồng, nghe sóng dội
Hương đồng gió nội còn đâu
Chỉ thấy cái mùi lạ hoắc
Mùi cỏ thối.
Mùi bùn đen
Đục ngầu
Mùi xác côn trùng và cây vụ đông ngập nước
Lẻ loi phía trước
Con chuồn chuồn ớt nhao trên sóng nhấp nhô
Chẳng thấy bờ
Chẳng thấy mùi hoa sữa thơm nồng trong câu ca xưa cũ
Lặng lẽ
Những người phụ nữ
Mặt xạm đen
Đôi mắt đầy nhữ ghèn, thiếu ngủ
Chẳng có hoa tươi
Thiếu cả nụ cười và ít lời
Bước chân đi qua lũ
20 tháng 10 đến rồi...
17/10/2017

TÌM VỀ CHỐN CŨ





















Ta về chốn cũ chiều nay
Lối xưa ngõ vắng, sân đầy lá rơi
Thương người góc bể chân trời
Cánh chim lẻ bạn buông lời bi ai
Cổng kia cửa đóng then cài
Hàng cau nở bẹ, chùm xoài đung đưa
Oi nồng trời sắp có mưa
Lửa tâm đã nén, lại vừa bùng lên
Tưởng rằng năm tháng nguôi quên
Ai ngờ đầy ắp duyên em đến giờ
Dõi tìm dạ những ngẫn ngơ
Chốn xưa nào có ai chờ ai đâu...
5/2013

Chủ Nhật, 3 tháng 9, 2017

BÀ THÀ ĐI NHẬN BẰNG KHEN























Bà Thà đi Tỉnh hôm qua
Được ăn, được cả gói to đem về(1)
Bằng khen Chủ tịch Tỉnh phê
Huyện nhà chiêu đãi, có xe đón đoàn
Gia đình hiến máu bao lần
Làm gương vận động nhân dân ấy mà
Tiếng lành, tiếng dữ đồn xa
Huyện, Tỉnh ghi nhận, thế là được khen
Để cho việc tốt nhân lên
Bằng khen hình thức động viên mọi nhà...
11/6/2017
(1) Được ăn được nói được gói mang về( ngạn ngữ)
Ý nói cả Bằng khen + Tiền thưởng

Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

VĨNH BIỆT EM





(Tiễn biệt em con cậu 28/7/2017)
Thế là em đã đi rồi
Lụi tàn, tắt một kiếp người từ đây(*)
Thông minh, học đã nên thầy
Vùng cao, cô gái đất này bén duyên
Tưởng "trai hùng, gái thuyền quyên"!
Công danh, sự nghiệp, gia đình ấm êm
Nào ngờ số phận thấp hèn
Con ngoan, vợ đẹp,... trời ghen đoạ đầy
Xót thương xen lẫn đắng cay
Con côi, vợ goá... đất dày thấu chăng ?
Người đi vào cõi vĩnh hằng
Đời còn Mạnh-Quí (**) còn chăng phúc phần
Nơi xa, đau bút mấy vần
Gửi em, mong bớt một phần xót thương
29/7/2017
(*) Em là giáo viên, bệnh đường huyết, cầm cự lâu ngày...
(**)Tên 2 con của em


NỬA MỪNG NỬA LO
























Vừa rồi xương đã an toàn
Hôm nay ngũ tạng được mang ra bàn
Thực quản, dạ dày, tá tràng
Tụy, phổi, lá lách rõ ràng bờ cong
Đại, trực tràng...polip không
Cật, Tim, Gan...tốt, đỏ hồng hậu môn
U sơ tiền liệt hơi buồn
Tưởng mần cho gọn mổ luôn. Bảo đừng...
Bệnh nào đây? Còn dè chừng
Béo phì, máu mỡ... xin đừng chủ quan
Tiềm ẩn bao bệnh đang còn
Già yếu, quy luật ngọn nguồn đắn đo
Khám mà chẳng rõ bệnh cho
Ấm ớ, để bọ nửa lo, nửa mừng...
23/8/2017

Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

HẠ TÀN TRÀNG AN





















Nằm nghe se lạnh Tràng An
Trăng xuông khô khốc, hạ tàn chuyển canh
Lầu cao gió giật bức mành
Ngâu rơi tiếng bấc tiếng thanh bồng bềnh
Vạn vật như phép hồi sinh
Giao thoa trời đất gợi tình đêm mưa
Hà nội 23/8/2017

Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

SINH NHẬT NGẪM MÌNH













Lại một sinh nhật nữa rồi
Khoảng cách gần đất xa trời ngắn thêm
Phim đời chiếu lại từng đêm
Trắng trong là tuổi thần tiên học trò
Tuổi trẻ, máu, lửa và hoa
Bút nghiên xếp lại để ra chiến trường
Thoát chết, hai lần bị thương
Chuyển ngành, ngán cảnh quan trường đua tranh
Với Đảng một dạ trung thành
Không lẫn trốn lính, gian manh, kết bè
Tốt, xấu ... để đời khen chê
Hết quan, cởi áo, dân về với dân
Có phúc, ắt sẽ có phần
Tham nhũng, khuất tất, không thân bao giờ
Mơ gì biệt thự Thủ đô
Tiền do lừa đảo, có thờ chẳng thiêng!
Ngẫm đời, mấy kẻ vì tiền 
Đã có sau, trước, khi lên chức quyền
(Không toại nguyện, nói xấu liền
Dù xưa cùng cảnh, anh em một thời)

Thói nịnh bợ, ghét chẳng chơi
Dù Sếp hay kẻ một thời với nhau
Kết bạn, chẳng chọn sang, giàu
Trọc phú, gian xảo, còn lâu mới gần...
Con, cháu cho đến người thân
Chẳng tiền cho cá, cho cần tự câu
Thương để dạ, nhiều lời đâu
Bực xong, quên đó, giữ lâu nặng mình. 
Tù và vác, thổi tận tình
Việc nhà đôi lúc giận mình bỏ bê
Thôi mặc, kẻ thích, người chê
Mong hai 5 chục để về Tổ tiên! Kk !
19/7/2017

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

XA VỢ CÓ EO











Bà xã vắng nhà một tuần
Mừng quá ! 
Mình sút được gần 2 cân
Tự do, nấu nướng khỏi cần
Tắm thì thấp thỏm, áo quần y trang 
Nhàn cư, chẳng rõ việc làm  
Lên FAY, loáng cái thời gian hết vèo
Giật mình, cái bụng tóp teo
Khi về bà xã nhìn theo sững sờ
Một tuần vắng vợ, không ngờ
Sút cân
Giảm mỡ
Đói, dơ... đủ điều
Giá xa một tháng vợ yêu
Chắc rằng sẽ được cái eo tuyệt vời !
Chỉ tội đuổi chẳng nổi ruồi
Thân tàn, bụng tóp chỉ ngồi ngáp thôi
Kinh nghiệm truyền cho mọi người
Muốn eo, để vợ đi chơi dài dài ...
3/5/2017

Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2017

VỀ LÀNG ĂN CỖ CƯỚI














Nhận được lời nhắn gửi
" Bác về làng ăn cưới
Bảy giờ bắt đầu rồi
Nhớ về không cỗ nguội..."
***
Lời mời đến vừa chiều tối
Lo mai sao kịp tới nơi
Đến làng, lòng vui phấn khởi
Nghe đã oang oang loa mời (1)
Tấp nập làng quê như hội
Gặp ai cũng thấy nụ cười
Bao năm quê người xứ lạ
Chung phố
Gần mà cứ xa...
***
Cỗ quê: thịt gà đi bộ
Thịt nghé đang độ tuổi hoa
Ao nhà quăng chài bắt cá
Lợn chuồng vừa xã thịt tươi
Giò, nem, miến dong, bánh lá(2)
Cả làng chuẩn bị hôm qua
Rau vườn, lá mơ, sung, vả
Rượu quê hương vị đậm đà
Bạn bè, bà con, làng xã
Ai ai cũng chúc người xa
Vui buồn, giận hờn... đủ cả
Trách "Quên tên cháu rồi à..."
Nhìn mặt
Nhớ già, đoán trẻ
Chịu luôn !
Toét miệng cười xoà
Chén vui, hàn huyên, đa tạ !
Say xưa chẳng muốn lại nhà
***
Trẻ trai tung hoành xứ lạ
Cố quê mong trở về già
Tổ tiên, ông bà, mồ mã
Nặng lòng mọi kẻ đi xa
Hám gì thác xây bia đá
Đắt đỏ nơi chốn phồn hoa...
Sau này thân tàn nằm xuống
Ước mong ở cạnh ông bà...
***
Cỗ xong trở về phố xá
Khôn nguôi nỗi nhớ quê nhà
12/3/2017
(1) Làng chủ yếu một họ, chung thần hoàng... đám cưới thường thông báo, cần thì mời người không phải anh em nội tộc
(2) Bánh răng bừa xứ Thanh

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

VỀ CHÙA THIÊN PHÚC





















Về với Chùa Thiên Phúc
Về Đức Phật
Về với Thái miếu triều Lê
Những câu kinh, kệ
Từ bi, hỉ xã ...
Uốn lượn Bồng Nga 
Chuông chùa ngân
Hàng tre ngà
Bến xưa lá rụng
Cánh cò sáng cả hoàng hôn
***
Cây thị già
900 năm có lẻ
Cây me ngàn năm sét đánh
Lớp trẻ vươn mình
Chứng minh cho Thiên Phúc
Một thời
Miếu mạo chùa chiền
Hãi hùng trống đánh cờ dong
Thiên Phúc, Thừa Hòa
Thành cửa hàng mua bán
Lành, dữ, buồn vui 
Trắng tay những kẻ dại ngây
Quy luật muôn đời vay trả ...
***
Chùa Thiên Phúc
Điện Thừa Hoa ngày nay 
Xã Định Hoà nông thôn mới
Cuộc sống đang hồi sinh 
27/2/2017

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

LỊCH XUÂN



















Con còn công việc nơi xa
Định kì để trở lại nhà mấy khi
Nhớ thương Tết gởi lịch về
Niềm vui mẹ cứ đem khoe mọi người
Mỗi lần có khách đến chơi
Lịch xuân như nói thay lời người
xa
Tấm lòng với mẹ cha già
Càng làm cho Tết đậm đà hương quê
***
Năm nay chưa thấy gửi về
Mẹ lo mưa gió, tầu xe...đủ bề...!
  Bính Thân
20 tháng Chạp

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

PHẦN ÔNG- ÔNG NHƯỜNG
















Bọn trẻ bận việc cơ quan
Bà vui, sớm, tối cháu, con quây quần
Liên cơ nhà trẻ xa gần(1)
Già nay bận gấp mấy lần thuở xuân
Bà chung, 4 cặp xứ quân (2)
Đứa nào cũng cứ xía phần" bà ta ..."
Bế đứa nhỏ, đứa khác la
Đang chơi, thấy vắng bóng bà chúng kêu
Trêu nhau, cười, khóc đủ điều
Lớn, bé cứ thích bà yêu riêng mình
Đi đâu như trôm, lặng thinh
Chúng phát hiện được, thanh minh bằng thừa
Trai, gái ngang bứa chẳng vừa
Nghịch cứ như giặc, có chừa chuyện chi
Bật quạt, vặn nước, ti vi...
Tường chúng cũng vẽ, chẳng gì chúng tha
Đi đâu bà sắm tí quà
Phân chia không tốt, mở toà xử đi
Đứa ưng, đứa lại suy bì
Vỗ về không chịu, lại khi, lại hờn !
Mệt lòng cho chúng ăn cơm
Đánh vật với cháu mệt hơn đi cày
Bận bịu với cháu cả ngày
Mà như quên mệt, quên ngay tuổi già
***
Niềm vui mỗi tháng năm qua
Các cháu khôn lớn, quí bà là chung
Đến như ông cũng vui lòng
Bà của các cháu
Phần ông, ông nhường !
12/01/2017

SỢ SUỐT CẢ ĐỜI














(Ai sợ thì sợ, mình ...cũng sợ )
Sợ là vốn dĩ trên đời
Sợ này đã có từ thời xa xôi
Sợ lắm lắm, hỡi người ơi !
Sợ đủ mọi thứ trên đời bủa vây
***
Sợ không may lỡ hẹn này
Sợ bỗng nhiên bệnh, sợ ngày mưa giông
Sợ tàu xe, lỡ hàng không
Sợ nhanh, sợ chậm, kẻ trông người chờ
Sợ bao nhiêu cái bất ngờ
Sợ nơi đất khách bơ vơ đêm dày
Sợ những vạ gió tai bay
Sợ nhà có chuyện, những ngày đi xa
Sợ kẻ xấu lợi dụng qua
Sợ khi vắng bóng, mẹ già buồn mong
Sợ cả khi chợ không đông
Sợ cả Nam, Bắc, Tây, Đông miền vùng
Bao nhiêu sợ chẳng nản lòng
Chỉ sợ tình nghĩa, nhạt không mặn mà
Sợ không dám ra khỏi nhà
Lại càng thêm sợ tuổi già lắt lay
Sợ khác nói khẽ dưới đây ?
Bồ mang con trả, lộ ngay chuyện này !
14/1/2017

ĐẦU BẢNG












Ngày xưa trời đứng thứ nhì
Đến nay thay đổi, tôi thì nhất đây
Nếu vợ giận, bỏ đi ngay
Phía sau nhà nghỉ còn đầy phòng không !
Mắt xanh mỏ đỏ lượn vòng
Giữ không giữ, dễ mất chồng như chơi
Cho nên hễ vợ lắm lời
Có cớ gây chiến là tôi đi liền
Ngày xưa còn báo Chính quyền
Nay thì đổi mới, khỏi phiền anh em
Vào nhà nghỉ cứ tự nhiên
Quản tôi, may chỉ túi tiền mà thôi
Nên nay bà xã sợ rồi
Không dễ bắt nạt như thời xa xôi
Từ khi lắm nhà nghỉ ngơi
Tôi đứng đầu bảng, còn trời thứ hai !
20/12/2016



Thứ Ba, 10 tháng 1, 2017

XUÂN NÀY MỪNG THỌ CHỊ TÔI






















Năm nay chị tuổi bảy hai
Như người xưa nói cổ lai hy rồi
Quê Thanh lấy chồng xứ người
Bởi lời hẹn ước từ thời đạn bom
***
Bao năm, chờ đợi mỏi mòn
Tim như hoá đá, mong còn rủi, may
Chiến trường đạn lạc tên bay
Ở quê vò võ, tháng ngày chị trông
Việc bên ngoại, việc nhà chồng
Việc làng việc nước, việc chung họ hàng
Thanh niên, phụ nữ đảm đang
Kế toán hợp tác, (của làng cấp cao)
Tham gia công tác phong trào
Lớp đảng viên trẻ, tự hào chị tôi(1)
Vô tư, giữa bão cuộc đời
Thật thà, sợ cả của rơi trên đường
Yêu gia đình, yêu quê hương
Tin vào Đảng, Bác học gương của Người
Công việc trách nhiệm đến nơi
Khó khăn, vất vã, không lời kêu ca
***
Hoà bình thống nhất nước nhà
Theo chồng, về đất Nam Hà, (Trực Ninh)
Niềm vui hạnh phúc gia đình
Đoàn Anh Hùng(2), đó chị sinh cháu đầu
Huy, Hiệu (2)mang nặng đẻ đau
Huân chương Ba cháu, trước, sau trưởng thành
Những mong"Ở hiền gặp lành..."
Chân chất khoai, lúa, phúc dành cháu, con (3)
"Cá chuối đắm đuối vì con "(4)
Đầu xanh để trẻ, mẹ còn tóc đâu 
Sĩ quan Quân đội, con đầu
Cơ yếu Chính Phủ, tiếp sau, trai nhì
Thứ ba, Thạc sĩ, danh ghi
Tiếp nối truyền thống tư duy, nếp nhà
Thời thanh xuân, khi về già
Vẫn chăm lao động, chẳng xa ruộng đồng
Ô tô, máy bay dững dưng
Thích sau xe máy, anh Hùng chở đi
Định xui đi chuyến Hoa Kì (5)
Ngại xa, mời tốt, chắc gì chị ưng !
***
Mừng thọ, con, cháu chúc mừng
Vui cứ như Tết, tưng bừng chị nghe!
10/01/2017
(1) Lớp Đảng viên HCM
(2) Huy, Hiệu là tên các con chị, Huy hiệu cũng là biểu tượng như một thứ Huân chương 
(3) Chân chất như hạt lúa củ khoai. Trồng cây Đức để Phúc cho cháu con
(4) Ngạn ngữ
(5) Đoàn Quốc Huy công tác ở cơ quan ĐSQVN tại Hoa Kì

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017

XUÂN NÀY TRỞ LẠI












Về thăm quê Đạo Lão Nông
Thanh bình, yên ả, chiều đông nắng vàng
Bê tông rãi thảm đường làng
Xóm nghèo, giờ đã khang trang lên rồi
Đồng xanh trãi đến chân trời
Thôn nay lên phố, đông người, nhiều xe
Đô thị hoá một miền quê
Độc canh phá thế, say mê đa nghề 
Phố lầu thay thế luỹ tre
Vẫn bâng khuâng dạ khi nghe giao mùa
Mai vàng, sớm nở hồi trưa
Đào hồng xứ Bắc, nụ vừa đầy cây
Bạn mừng, tay nắm chặt tay
Niềm vui nén lại, sợ đầy tràn li...
Ước gì vẫn như mọi khi
Cả cha, mẹ khỏe, còn gì vui hơn
Mẹ đau, con cháu quây quần
Ngoài vui xôm tụ, bồn chồn trong tâm
Nắm tay... xoa nhẹ vài lần
Con về... 
Hẹn trở lại thăm xuân này
9/1/2017

Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

KHÔNG ĐI HỌC ĐÂU





Ba tuổi, đi Mầm non thôi
Cháu ngoan cháu nhé, nhớ lời mẹ cha
Lâu nay quanh quẩn ở nhà
Cục cưng, nội ngoại ông bà chăm lo
Ngày đầu bộ thích ra trò
Mặt cứ hơn hớn như hoa rạng ngời
Thế nhưng được một ngày thôi
Đến mai quyết liệt, một lời trước sau:
"Cháu không đi học nữa đâu ..."
Dỗ ngon, dỗ ngọt, hờn lâu chẳng vừa
Từ nhà đã khóc như mưa
Đến chiều ông đón, mặt chưa hết buồn
Từ bữa đó, biếng ăn cơm
Ông bà nạt, dọa đến trường lại ăn
Thôi thì thương cháu bội phần
Vì cái sự học... nịnh dần cháu xuôi
Nay cháu chịu đi học rồi
Riêng ông bà vẫn chưa nguôi nỗi niềm!
11/10/216


NỖI NHỚ XỨ THANH






Nơi xa lòng cứ ngẩn ngơ
Chập chờn giấc ngủ, đêm mơ mơ màng
Rưng rưng tôi nhớ đến làng
Bờ tre, giếng nước với hàng dừa xanh
Cồn cào nỗi nhớ xứ Thanh
Cầu Chày, Sông Mã... hiền lành uốn quanh
Bờ tre trùm bóng mát lành
Bẹ măng ai khéo làm thành quạt tay
Cánh diều lơ lửng tầng mây
Trưa hè gió mát ắp đầy tiếng ve
Bờ sông tiếng cuốc vọng về
Nghe sao da diết, tái tê lòng người
Võng trưa kẽo kẹt ru hời
Thiu thiu chỉ có à ơi, ơi à
Mẹ ru em bé trong nhà
Tiếng khoan tiếng nhặt như là xa xăm
***
Gối tay bờ cỏ tôi nằm
Lim dim đôi mắt thì thầm tiếng quê
Đã lâu chưa được trở về
Cồn cào nỗi nhớ đến tê tái lòng.
 ĐN 11/2016