Thứ Năm, 22 tháng 10, 2020

LỜI NGƯỜI XƯA



(Mình chỉ Liệt Kê lại lời thiên hạ thôi)

Ếch chết thường do miệng.Tiếng la dù có to. Dù có hay như chuông vàng. Âm vang như khánh ngọc. Tham gõ lắm thì tiếng cũng dè. Người uốn lưỡi ba lần mới nói, thì ít sai.

 Bé học nói. Lớn học ít lời. Biết lắng nghe là kiên trì và nghị lực. Ham nói thì hay mắc lỗi. Ác khẩu, ngoa ngôn, là hợm mình, khinh người. Bạ đâu cũng nói, thường vương vào tội vạ miệng.

 Cái tôi quá đề cao, nơi nào cũng khắc biển, khoe danh, thành tự phụ, kiêu kì. Khiêm tốn quá hoá ra tự ty. Tự ti, nhường nhịn nhiều, thành hèn yếu, bạc nhược. Thưởng, phạt không nghiêm. Phải, trái, đúng, sai, lẫn lộn, thành dĩ hòa vi quí, lại ngụy biện, vị tha, bỏ qua. Bỏ qua nhiều, công tội cào bằng. Công tội cào bằng, chẳng qua vị nể. Vị nể nhiều, hóa ra nhu nhược. Càng nhu nhược, càng mất kỷ cương. Càng mất kỷ cương, quản lý càng lỏng lẻo. Quản lý càng lỏng lẻo, thì quân hồi vô phèng. Quân hồi vô phèng thì kiêu binh, cơ hội mọc lên.

 Bọn cơ hội mọc lên mà lơ là, cho qua, thì sớm muộn sẽ thành tai hoạ. Bạo tàn lên ngai, người ngay bị diệt. Nhân tài bị bóp chết, ngu muội lên ngôi, lòng tin cạn kiệt. Lòng tin cạn kiệt, giặc ngoài, thù trong thì sự diệt vong tất đến.Bởi vậy phải thẳng tay trị ngay quân cơ hội và bọn tội đồ. 23/10/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét