Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

VƯƠNG NỢ CẢ ĐỜI















Thuyền và biển

Đành lòng mang gánh nợ thôi
Hỏi ai sống ở trên đời không vương
Nợ muôn thứ, nợ đủ đường
Nợ tiền, nợ gạo chuyện thường xưa nay
Phận nghèo Nam Bắc Đông Tây
Nợ nần truyền kiếp năm này, năm kia
Nợ chồng lên, nợ ê chề
Năm hết, Tết đến, bốn bề nợ quây
Rồi ra giật gấu vá vai  
Đáo hạn, chịu lãi gấp hai ba lần 
Cả nể ôm lụy vào thân
Thế chấp cho bợm cù lần nhờ vay
Nợ ân, nợ nghĩa, cao dày
Sinh thành chưa trả, chẳng ngày nào khuây
Nợ tình khó trả, dễ vay
Nợ đề, cá cược ... trốn ngay khó lùng 
Nợ công tiền thuế nai lưng
Nợ đời, số kiếp não nùng duyên chung 
Nợ thân, đứt gánh giữa chừng 
Khổ mình dang dở, những cùng khổ con
***
Nợ nhiều như lá trên non
Đến như Chúa Chổm cũng còn chịu thua 
Nhân gian vương nợ như bùa
Muôn nghìn kiểu nợ, chẳng chừa kiểu chi
Đời người, nợ đến nợ đi
Còn ta, nợ mối tình si cả đời.
16/2/2017



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét