Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

VỀ LẠI PHỐ NEO











Phố Neo xưa rmảnh đất nghèo
Con đường đất đỏ lèo tèo nhà tranh
Vắt lòng nuôi những chiến binh
Khổ lao gắn bó mối tình quân dân
Một thời mưu sống xa gần
Bao người phiêu bạt chẳng lần lại qua

***
Trở về sau tháng năm xa
Hỏi thăm ngơ ngác " Đây là Phố Neo..."?
Đông vui tấp nập sớm chiều
Lầu cao thay mái nhà xiêu thuở nào
Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao
Lạ trong lối cũ thuở nào từng quen
Bồi hồi kí ức trong tim
Neo day dứt nhớ, về tìm để Neo
Mắt buồn theo áng mây chiều
Mà hồn lắng một niềm yêu trọn đời...!
29/9/2017


Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

NỖI ĐAU CÒN ĐẾN BAO GIỜ











Đất nước này bạt ngàn nghĩa trang
Từ Bắc vô Nam
Đài liệt sĩ nơi nào cũng có
Nhưng còn đó
Nơi rừng xanh núi đỏ
Dãy dãy, hàng hàng bia mộ chưa biết tên
Và những liệt sĩ trong lòng đất chưa ai biết đến
Những ai nhớ ai quên
Chỉ có những người mẹ đêm đêm lệ chảy
Ngày ngày lưng thêm còng, mắt mọng đỏ chờ mong
Nhưng nỗi đau còn đọng đến bao giờ...
22/9/2017

Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

RỪNG QUI ĐỊNH NÚI QUY TRÌNH











Như Dân Trí : "Về công tác cán bộ, chúng ta có cả “rừng” quy định, cả “núi” quy trình tưởng chừng rất chặt chẽ nhưng lại dễ dàng bị không ít người có chức quyền biến thành cái “đũa thần” để nhấc “người nhà” dù không có tài cán hay cống hiến gì nổi bật lên những nấc thang danh vọng với tốc độ thăng tiến chóng mặt. Có trường hợp muốn con làm lãnh tụ một đoàn thể, chỉ cần bố bỏ tiền xây cho ông Sếp một cái nhà thờ vài ba tỷ thế là con trong một đêm đã thành lãnh đạo, cho dù năng lực yếu kém nhưng có tài uống rượu. Khi dư luận xì xào bàn tán, đoàn nọ, đoàn kia vào cuộc thì cái kết luận mà ai cũng có thể biết trước là “đúng quy trình” hoặc cùng lắm cũng chỉ là…”nghiêm túc rút kinh nghiệm”!
Câu chuyện một người trẻ được bổ nhiệm chức giám đốc sở khi chưa đủ tiêu chuẩn, hay chuyện mẹ bổ nhiệm con, chồng quy hoạch vợ… khiến dư luận sôi sùng sục rốt cuộc cũng chỉ như “ném đá ao bèo”.(theo Dân Trí)
 Về biên chế bộ máy
Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan nói: “Bộ máy nhà nước của chúng ta hiện nay có khoảng 2,8 triệu cán bộ, công chức (CBCC), viên chức. Nếu cộng cả đối tượng nghỉ hưu, các đối tượng khác hưởng lương, trợ cấp từ ngân sách nhà nước (NSNN), con số này lên tới 7,5 triệu người, chiếm 8,3% dân số cả nước”.
“Còn nếu cộng toàn bộ số người hưởng lương và mang tính chất lương thì con số này lên tới 11 triệu người. Đất nước 90 triệu dân, 11 triệu người hưởng lương thì không ngân sách nào nuôi nổi bộ máy ăn lương lớn như vậy".
Nước Mỹ có diện tích lớn xấp xỉ 30 lần nước ta, dân số gần gấp 4 lần, nhưng đội ngũ công chức của họ chỉ có 2,1 triệu. Nhìn sang Trung Quốc thì chúng ta thấy đội ngũ công chức của họ cũng chỉ chiếm 2,8% dân số.
Như vậy, chúng ta thấy 160 người dân Mỹ chỉ nuôi một công chức, trong khi đó 40 người dân Việt Nam phải nuôi một công chức.
Đó là chưa kể người dân chúng ta phải gánh chịu tình trạng quan liêu, sách nhiễu, vòi vĩnh, tham nhũng của một bộ phận không nhỏ trong số 2,8 triệu công chức này.
 Đối với các tổ chức hội, đoàn thể:
Viện nghiên cứu kinh tế và chính sách (VEPR) công bố:
- Tổ chức Hội, Đoàn thể Tổng sơ bộ cả nước 338.000 người.
Tổng chi phí kinh tế của xã hội chi cho các tổ chức quần chúng trong hệ thống công, dao động trong khoảng 45.670 tỷ đồng đến 52.700 tỷ đồng, ước bằng 1,7% GDP của cả nước (năm 2014). Trong đó, khoản tiêu tốn từ ngân sách Nhà nước khoảng 14.023 tỷ đồng.
- Nhóm các tổ chức này bao gồm Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và 5 tổ chức chính trị - xã hội, còn gọi là đoàn thể (Hội Phụ nữ, Hội Nông dân, Đoàn Thanh niên, Công đoàn, và Hội Cựu chiến binh), cùng 28 hội đặc thù. Các nhóm tổ chức này, do mang tính quần chúng rộng lớn và có bản chất chính trị gắn với nhà nước, được Nhà nước hỗ trợ toàn phần hay một phần kinh phí hoạt động.
Hàng năm trung bình chi thường xuyên của Việt Nam ở mức 68-69% tổng chi ngân sách, có lúc lên đến 72% tổng chi ngân sách.
Năm nay Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa ký phê duyệt chi thường xuyên có ít hơn đôi chút, nhưng vẫn ở con số 65%. Khoảng 30% dùng để trả nợ. Đầu tư cho phát triển năm nay chỉ vào khoảng 17%.
Những nội dung trên nêu lên để mọi người suy ngẫm,  làm việc có hiệu quả, xứng với đồng lương và cần phải làm gì, góp phần vào xây dựng một Hệ thống chính trị vững mạnh, một Chính phủ trong sạch không tham nhũng.
V V L

QUAN DẠI XƯA











Đâu phải là quan dại ?
Nhưng dại vì quá tham
Có tiền ham tiền nữa
Việc nào cũng dám làm

Quan lọc lõi, khôn ngoan
Tay nhúng, chẳng dính chàm
Cái miệng nói khéo lắm
Nhưng bụng toàn dao găm
***
Quan khôn, nước chừa cặn
Phúc cho dân được nhờ
Còn hơn bao kẻ khác
Uống cả cặn, không dơ

Thế nhưng điều nên nhớ
Quan tham có bầy đàn
Quan sẽ xơi đủ thứ
Tàn phá cả Việt Nam
***
Thì ra là như vậy
Quan đâu phải dại ngây
Tốt biết còn xấu hổ
Là mặt chưa quá dày .
3/9/216

Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2017

SAO CÒN Ở LẠI TÙNG ƠI



















(Dâng linh hồn Tùng còn nằm lại Trí Bưu)
Sao vẫn còn ở lại Tùng ơi !
Hoà bình lâu rồi
Thành Cổ giờ lặng yên tiếng súng
Kẻ xa người gần, tìm về quê xôm tụ
Mình mày không về, cứ ở mãi Trí Bưu

Trận ấy ngập ngừng chỉ giây phút thôi
Giặc cố thủ, trốn vào nơi Chúa ở
Đơn vị có B40 phun lửa
Nhưng không bắn nhà thờ...
Tùng trúng đạn hy sinh

Đơn vị hành quân
Đành để mày ở lại nơi đây
Trong khuôn viên nhà thờ
Mong Chúa lòng lành che chở
Tránh địch trả thù, tránh đạn, tránh bom...
Ngày chiến thắng
Đồng đội, người thân sẽ đến đón Tùng

Nơi mày nằm, khóm chuối một chiều mưa
Trong khuôn viên nhà thờ 
Nhưng giờ có ai tìm nữa ?
Bố mất.
Mẹ già
Vợ con chưa
Ai đợi !
Thôi! Ở lại đây.
Tuổi hai mươi, mày cứ trẻ cả đời !

Đồng đội cùng nơi, họ đã về rồi
Đất lại bị san bằng, qua mỗi lần đào bới
Liệu có còn ai nhớ mày không nữa..
Cỏ cứ mọc đầy sau mỗi trận mưa...

Chỉ thương mày, giờ vẫn cứ cô đơn
Nhỏ nhoi nấm mồ, trước nhà thờ lớn.
Đau đớn quá
Nghĩa trang bạt ngàn, mà bạn không có mặt
Nỗi niềm này cay khóe mắt, Tùng ơi !
***
Nhắc đến mày, giờ chỉ đồng đội thôi
Cái thằng Tùng…
"mắt nháy nháy, lời nói thường chậm giãi"
Đông bắc Cổ Thành, hè 72 năm ấy
Yên Định đại đội này, còn mày ở lại đây
         9/5/2014 

MÙA MƯA QUẢNG TRỊ










Mưa về
Day dứt nhớ ngày hành quân, dầm dề mưa Quảng Trị
Đêm tạm trú, lính cựa mình không ngủ
Sột soạt võng dù, tí tách nươc trên tăng
Mười chiếc võng, mười thằng giải phóng
Đêm trước đủ 10...
Nay năm chiếc võng không
Họ nằm lại, chẳng bao giờ dậy nữa
Tiếng sột soạt giờ vơi đi một nửa
Không dám cựa mình, 
đến võng cũng lặng thinh
Cái ghẻ cắn
Ngứa cong mình không dám gãi
Tỉnh lặng pháo bầy, đầy muỗi, vắt với mưa rơi

Quãng Trị cuối tháng 3 
vẫn mưa bụi kín trời
Như nén đợi một hè về đỏ lửa
Đỉnh Năm Bốn Bốn, Suối La La, Ái Tử...
Mai lại hành quân
những ai nữa sẽ không về
Để lại võng không...
Lạnh thêm lạnh tái tê
Trong giá rét, mưa dầm dề Quãng Trị
Vẫn cháy trong tim ý chí người chiến sĩ
Mà phút mềm lòng nhìn võng lệ chực rơi
***
Bốn Hai năm lặng lẽ đã qua rồi
Lòng vẫn quặn đau mỗi khi mùa mưa tới
Day dứt trong tim nỗi nhớ thương đồng đội
Nhớ mưa trắng trời năm đó Quãng Trị ơi !
   12/4/2014
Viết cho tháng Tư

Chủ Nhật, 3 tháng 9, 2017

BÀ THÀ ĐI NHẬN BẰNG KHEN























Bà Thà đi Tỉnh hôm qua
Được ăn, được cả gói to đem về(1)
Bằng khen Chủ tịch Tỉnh phê
Huyện nhà chiêu đãi, có xe đón đoàn
Gia đình hiến máu bao lần
Làm gương vận động nhân dân ấy mà
Tiếng lành, tiếng dữ đồn xa
Huyện, Tỉnh ghi nhận, thế là được khen
Để cho việc tốt nhân lên
Bằng khen hình thức động viên mọi nhà...
11/6/2017
(1) Được ăn được nói được gói mang về( ngạn ngữ)
Ý nói cả Bằng khen + Tiền thưởng

Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

ĐẬU TỐT NGHIỆP RỒI






















Một tuần vào ĐẠI HỌC Y
Thực hành tất cả chẳng gì thiếu đâu
Từ gót chân cho đến đầu
Tứ chi, ổ bụng, chọc sâu đại tràng
Cộng hưởng, cắt lớp, X quang
Siêu âm, sờ nắn từng trang kĩ càng
Ngoại khoa, ngắm nghía, lâm sàng
Lão gia đang độ đàng hoàng phong lưu
Luận án Tốt nghiệp loại ưu
"Thoái hoá đốt cổ, sống chung lũ rồi..."
Ra viện, về vợ nuôi thôi
Sinh, lão, bệnh, tử, ơn trời, rủi, may
BVĐHY Hà Nội
   13/7/2017

TRỜI CŨNG ĐEO SẦU















(Kính viếng hương hồn thân mẫu Đạo Lão Nông)
Thế là mẹ đã theo cha
Về miền cực lạc có bà, có ông
Biệt ly tan nát cõi lòng
Con mất cha, mẹ, cháu không ông bà
Nỗi nhà ngẫm những xót xa
"Sinh lão bệnh tử "... biết là vậy thôi
"Phúc bất trùng lai" trên đời
"Họa vô đơn chí "... mấy người !
Hỡi ôi !
Bão số 2 vừa qua rồi
Hoàn lưu, nước mắt xụt xùi mưa ngâu
Bà đi trời cũng đeo sầu
Chung cùng gia cảnh nỗi đau thương này
21/7/2017

CÁI RA CÁI VÀO


























Hôm trước khám bảo đặc xương
Hôm nay lại nói bình thường không sao
Bệnh viện hết ra lại vào
Chỉ tiền ra, lại không vào ví cho
Có tuổi, đủ thứ âu lo
Nhưng mà trên hết vẫn trò ốm đau
Tâm lí "thuốc tra, ma cầu"(*)
"Tứ phương lạy vái", mong sao an toàn(**)
Phong thái vẫn phải đàng hoàng
Vui mình, con cháu họ hàng đỡ lo
21/8/2017
(*) Thuốc tra, ma cầu mằn tất, may khỏi bệnh
(**) Có bệnh vái tứ phương

VĨNH BIỆT EM





(Tiễn biệt em con cậu 28/7/2017)
Thế là em đã đi rồi
Lụi tàn, tắt một kiếp người từ đây(*)
Thông minh, học đã nên thầy
Vùng cao, cô gái đất này bén duyên
Tưởng "trai hùng, gái thuyền quyên"!
Công danh, sự nghiệp, gia đình ấm êm
Nào ngờ số phận thấp hèn
Con ngoan, vợ đẹp,... trời ghen đoạ đầy
Xót thương xen lẫn đắng cay
Con côi, vợ goá... đất dày thấu chăng ?
Người đi vào cõi vĩnh hằng
Đời còn Mạnh-Quí (**) còn chăng phúc phần
Nơi xa, đau bút mấy vần
Gửi em, mong bớt một phần xót thương
29/7/2017
(*) Em là giáo viên, bệnh đường huyết, cầm cự lâu ngày...
(**)Tên 2 con của em


NỬA MỪNG NỬA LO
























Vừa rồi xương đã an toàn
Hôm nay ngũ tạng được mang ra bàn
Thực quản, dạ dày, tá tràng
Tụy, phổi, lá lách rõ ràng bờ cong
Đại, trực tràng...polip không
Cật, Tim, Gan...tốt, đỏ hồng hậu môn
U sơ tiền liệt hơi buồn
Tưởng mần cho gọn mổ luôn. Bảo đừng...
Bệnh nào đây? Còn dè chừng
Béo phì, máu mỡ... xin đừng chủ quan
Tiềm ẩn bao bệnh đang còn
Già yếu, quy luật ngọn nguồn đắn đo
Khám mà chẳng rõ bệnh cho
Ấm ớ, để bọ nửa lo, nửa mừng...
23/8/2017

LƯỚI TRỜI LỒNG LỘNG


 


..."Thanh ơi !
"Đầu thú " thật rồi sao (*)

Mười tháng qua, bao nhiêu chuyện tào phào
Khen Thanh giỏi, làm sao mà bắt nổi
Bởi ong nuôi tay áo trong
Lại núp bóng bình phong nào...!
***
Tưởng để lâu lâu
Phân trâu lại hoá bùn
Nước người, tiền lắm cứ ung dung
Nào ngờ quyết liệt chống tham nhũng
Lưới trời lồng lộng chẳng nơi dung
***
Tình thế này đây
Bước đường cùng
Gia đình, bè bạn, tội và công ?
Khuyên Thanh muốn sống ra đầu thú
Tội mình
Sao cả nhóm chúng ung dung ?
***
Thanh về, chắc nhẹ nhõm trong lòng
Trốn lũi quê người, đáng sống không ?
Thôi! Chẳng tìm đường đi phản quốc
Thì về khai báo lũ gian thương
***
Ta hiểu vì sao chuyện bình thường
Lưu vong, liên kết lũ bất lương
Phao tin, suy đoán... mong điều xấu
Chuyển lửa xứ người, đốt quê hương
***
Trận chiến tham nhũng như chiến trường
Lợi ích nhóm còn trăm kế với nghìn phương
Nhưng lò nóng rồi, tươi cũng cháy(**)
Ý Đảng, lòng dân chớ xem thường
4/8/2017
(*) Nhại thơ bác Thọ, khi Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú 31/7 tại BCA Việt Nam
(**) Lời TBT


Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

HẠ TÀN TRÀNG AN





















Nằm nghe se lạnh Tràng An
Trăng xuông khô khốc, hạ tàn chuyển canh
Lầu cao gió giật bức mành
Ngâu rơi tiếng bấc tiếng thanh bồng bềnh
Vạn vật như phép hồi sinh
Giao thoa trời đất gợi tình đêm mưa
Hà nội 23/8/2017

CỦA HIẾM MỘT KIẾP NGƯỜI














Tôi đi tìm em giữa biển người
Nào đâu người ấy của riêng tôi
Thủy chung son sắt lời ước hẹn 
Lúng liếng mắt huyền, thắm bờ môi

Tôi tìm kiếm em giữa dòng đời
Đâu người con gái thuở xa xôi
Vô tư, đau khổ hay hay buồn tủi
Vẫn đắm mê yêu, vẫn rạng ngời... 

Cứ thế tôi tìm, tìm khắp nơi
Này đây váy, áo rộn tiếng cười 
Bicsi, Siêuthi, rồi Commac
Du lịch xa gần... thỏa chí chơi

Chắc phải tìm em đến cuối trời
Đáy biển mò kim giữa trùng khơi
Kiếm tìm chung thủy nơi phồn thị
Lẻ loi của hiếm một kiếp người

Còn đây, nào tìm kiếm xa xôi
Ngụp  lặn đâu xa giữa dòng đời
Chùa nhà xưa thế, nay vẫn vậy(1)
Hạnh phúc cận kề, kiếm khắp nơi...
26/8/2017
(1)Bụt chùa nhà không thiêng

Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

ĐỪNG BUỒN NHÉ DÂN










Năm năm cả một nhiệm kì
Ở nhà mấy buổi, đi vì mánh mung
Nhân sự điều chuyển lung tung
Tiêu sài thỏa chí, nợ chung kệ đời
Nghĩ mẹo, lo việc ăn chơi
Và lo sắp xếp ghế ngồi cháu con
Dọn nhà, mặt chuột rõ hơn
Khuân giường, bàn tủ cái gương chẳng từ
Cái áo chẳng thành thầy tu
Nam mô cửa miệng, bụng bồ dao găm
Nhìn mặt càng rõ nội tâm
Đầy tớ thế đó, đừng buồn nghe dân !
7/8/2015 

Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

SINH NHẬT NGẪM MÌNH













Lại một sinh nhật nữa rồi
Khoảng cách gần đất xa trời ngắn thêm
Phim đời chiếu lại từng đêm
Trắng trong là tuổi thần tiên học trò
Tuổi trẻ, máu, lửa và hoa
Bút nghiên xếp lại để ra chiến trường
Thoát chết, hai lần bị thương
Chuyển ngành, ngán cảnh quan trường đua tranh
Với Đảng một dạ trung thành
Không lẫn trốn lính, gian manh, kết bè
Tốt, xấu ... để đời khen chê
Hết quan, cởi áo, dân về với dân
Có phúc, ắt sẽ có phần
Tham nhũng, khuất tất, không thân bao giờ
Mơ gì biệt thự Thủ đô
Tiền do lừa đảo, có thờ chẳng thiêng!
Ngẫm đời, mấy kẻ vì tiền 
Đã có sau, trước, khi lên chức quyền
(Không toại nguyện, nói xấu liền
Dù xưa cùng cảnh, anh em một thời)

Thói nịnh bợ, ghét chẳng chơi
Dù Sếp hay kẻ một thời với nhau
Kết bạn, chẳng chọn sang, giàu
Trọc phú, gian xảo, còn lâu mới gần...
Con, cháu cho đến người thân
Chẳng tiền cho cá, cho cần tự câu
Thương để dạ, nhiều lời đâu
Bực xong, quên đó, giữ lâu nặng mình. 
Tù và vác, thổi tận tình
Việc nhà đôi lúc giận mình bỏ bê
Thôi mặc, kẻ thích, người chê
Mong hai 5 chục để về Tổ tiên! Kk !
19/7/2017

Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

ĐỪNG TƯỞNG




Hình minh họa 


 (Sưu tầm có chỉnh lý)
Đừng tưởng cứ núi là cao.. 
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. 
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. 
Cứ nhiều là được, cứ tiền là xong
Đừng tưởng im là đồng lòng
Không nghe là điếc, không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư.. 
Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ sáng choe chóe, là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ rượu là say 
Cứ chân là bước, cứ tay là sờ

Đừng tưởng xưa họ cậy nhờ
Sau này họ sẽ tôn thờ mình đâu
Đừng tưởng, mang nặng đẻ đau
Về già chúng sẽ cháo rau nuôi mình
Đừng tưởng giúp họ tận tình
Nhận vào, giao việc, phân minh kỉ càng
Đương đầu mang cả tiếng oan 
Đừng tưởng họ sẽ nể nang sau này
Đừng tưởng không uống, không say !
Cứ liêm là chính đời đầy nhân văn
Đừng tưởng tâm mài ra ăn 
Mà lợi ích nhóm chia phần đó thôi

Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. 
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân.. 
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. 
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên..
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn... 
Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng

Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. 
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa.. 
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve.. 
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. 
Bao nhiêu mơ ước con đường tình yêu.

Đừng tưởng cứ thích là yêu.. 
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều mà kinh
Đừng tưởng vua là anh minh.. 
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình nhọ nhem
Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. 
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần.. 
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.

Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. 
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười.. 
Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. 
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. 
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần

Đừng tưởng nắng chẳng đến thân
Là đời tươi sáng ngàn lần hoàng cung
Đừng tưởng góp sức là chung.. 
Nhiều tiền là mạnh đồng lòng vững tin
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. 
Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. 
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. 
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng

Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. 
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
***
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…
5/2017
Sưu tầm có chỉnh lí

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

LẤN CHEN











Ồn ào, vội vã, lấn chen
Hớt hơ, hớt hãi, lạ, quen chẳng chào
Mở cửa người vô ào ào
Xe để ngang, dọc thấp cao giữa đường
Vào ra chặt kín cổng trường
Mạnh ai nấy được, chẳng nhường nhịn nhau
Buồn cười, nào có gì đâu !
Chỉ là đón trẻ để mau được về...
7/10/2016



Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

CHO AI VỘI VÀNG




Vội vàng chi hỡi vội vàng
"Dục túc, bất đạt", vội vàng mà nên
Vội vàng chi, để lấn chen
Cứ như đón trẻ trước thềm Mầm Non
Vội vàng, hứa biển thề non
Để niềm day dứt mãi còn theo ta
Vội vàng chi, người đi xa
Chẳng an trong dạ, vào ra thẩn thờ
Vội vàng, đi, đến, bất ngờ
Vội vàng để lại ngẫn ngơ... vội vàng
***
Đã dành nhau chút thời gian
Mà như sợ lỡ đò ngang hỡi người?
Vội vàng chi, vội vàng ơi
Cái tình chưa thỏa, cả đời tơ vương!
1/5/2017
Cho người vội vàng


KHỔ NGƯỜI CHĂN NUÔI
















Nghe nói lợn rẻ như bèo
Mà dân quê đói, vẫn nghèo thịt ăn ?
Giá 65 ngàn, thịt chặt ngang
Còn nói giá tựa khoai lang, buôn lời
Chắc là tiếu lâm cho vui
Giá đâu có rẻ, dễ xơi dễ mời
Ép giá chỉ chết người nuôi
Những ai được lợi mọi người biết thôi
Muốn ăn, dân chọn cách chơi
Chung nhau, mua thịt lợn hơi mổ nhà...
3/5/2017