Có một ngôi trường như thế
Dân quê gọi "Trường tình thương"!
Chẳng biết từ khi nào, có tên gọi đó
Chỉ một điều: ai, ai cũng rõ
Học “hai năm, ba lớp”, xoá mù
***
"Lớp cán bộ", thành phần có đủ
Đương chức, kế cận, dự nguồn…
Và có cả cô chiêu, cậu ấm, cháu con
Lập danh sách, xét hồ sơ…
Không cần thi tuyển !
Những học viên, chức, quyền đều có
Năng lực siêu nhân.
Nên học chẳng chuyên cần
Lên lớp thiếu…
Nhưng kỳ thi thì đủ
Mà thi cử, có gì là khó nhỉ?
Máy photo
In, rồi ném bài vô…
Ào ào, tùm lum
Dù bài ném vô lẫn cả giấy bán bò…
***
Bằng Trung học, từ nay đã có
“Chuẩn hoá mà”!
Và lò cho ra, những quan nhỏ, quan to
Thẳng bước tiến, đường trường vui hoan lộ.
Chủ không phải lo… !Đầy tớ thông minh.
Dân chắc chắn được nhờ
Dẫu trong mơ
Bạn chung lớp mà không nhớ nổi
Quên tên thầy, cô đã từng dạy dỗ
Chẳng nhớ ngày khai trường hân hoan vui phấn, bảng
Chẳng luyến ái chia tay, trong ngày bế giảng
Chẳng kỷ niệm lớp, chẳng có ban liên lạc
Chẳng tự hào, như bao trường khác
Chẳng rõ vì sao, chẳng hiểu thế nào
Mà sao dễ quên
Quên tuổi thơ học trò
Lẽ ra ai ai cũng nhớ
Quên cả công lao những người lái đò
Nơi bến sông này
Dìu họ vượt sóng, giúp bay cao…
7/1997
Kỷ niệm những kì thi