Cây đời, nên nhiều chuyện quá
Ví như có một loại lá
Cứ bám chặt mãi vào cây
Và cũng có một loại cây
Chịu sự bám, đeo đến lạ !
Thân chuối, trời sinh nhiều lá
Chẳng rụng, bám cây đến già
Nghĩ rồi, chiếm phần thiên hạ
Bám đeo chẳng chịu rời ra ?
***
Cái cơ chế gì kỳ lạ
Trẻ, phải thay già kia mà ?
Xí phần, ấy “Hội cây chuối”
Bám ghế, chẳng chịu buông tha !
14/6/222
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét