Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2020

Chuyện quê HOÀ CẢ LÀNG























Họ là anh em thúc bá
Cây xoan mọc giữa bờ rào, ranh giới hai nhà
Thuở ấy quê chưa lên nông thôn mới, chưa có chính sách ưu đãi hộ nghèo, cận nghèo... nên chưa có mẹo ghép hộ nghèo để làm thành tích. Họ nghèo như nhau, trong một cái làng nghèo.
Đất xó quê, chó ỉa, rẻ như bèo.
Thế nhưng cây xoạn lại là quí, với bao toan tính của cả hai nhà. Bởi vậy hai nhà đều đánh tiếng, cây soan là của nhà mình và đã không ít những cuộc khẩu chiến, hờn dỗi, thậm chí nhiều năm không thèm nhìn mặt nhau.
Năm tháng qua, cây xoạn đã thành cổ thụ, to lớn, thẳng tưng. Gì chứ dùng làm cột, làm chếnh nhà hoặc xẻ ván thì giá trị phải biết.
Hôm ấy, ông anh đi chợ huyện, chỉ bà chị dâu ở nhà. Thời cơ đến, ông em thúc bá vác dao ra chặt cành, vác rìu ra chặt gốc...Gần trưa cây đổ đến rầm, thì cũng là lúc ông anh đi chợ về.
Hỡi ôi! Cuộc chiến huynh đệ tương tàn, cả cải lương, hát chèo, vũ ba lê, kích nói, cả song ca, cả dàn hợp xướng, cả múa rìu qua mặt nhau, chủ đề về cây soan đào có đủ !
Quá ngọ, sang mùi, loa yếu pin, tiếng đã rè. Chiều tà bóng ngã về tây, mà cuộc chiến vẫn không phân thắng bại, quân, tướng bám trụ không rời. Trận địa ngổn ngang cành lá. Chiến lợi phẩm thì không ai dám đụng, cứ đứng đó dòm ngó, hầm hè
Việc đến tai trưởng thôn. Ông ta đến ngó nghiêng một lúc, đằng hắng mấy cái, nghe hai bên thi nhau, nhiều mồm, to tiếng, bên nào cũng nhận đúng về mình.
Không cần chờ chỉ đạo cấp trên, không mớm cung, không chơi hối lộ, ông phán:
-Hai nhà là anh em hả. Cây mọc bờ rào, đất công thổ quốc gia. Cây chả ai trồng, tự nó lớn. Xử hoà cả làng !
Bảo vệ đâu? Khiêng cây vứt ao đình, ngâm đó, tính sau ...
Thế là xong! Chẳng thẩm phán, chẳng án phí, chẳng luật sư... án thi hành ngay, chẳng tốn hao gì sất.
Lạ thay, tuy chẳng rõ bên nào đúng, sai ra sao, ai bị hại, ai là nghi phạm. Cũng chẳng rõ họ ấm ức hay mãn nguyện, ai đúng chính tội hay oan sai. Hoặc nữa sự tranh dành đã quá mỏi mệt, dân trí thấp, chẳng hiểu mô tê, sợ quan trên mà im de ưng chịu. Kể cả sau này, chẳng rõ cây xoan đó mất đi đâu, ai lấy, ai dùng cái tang vật ấy làm gì nữa !
Mấy chục năm đã qua, chứ không phải 12-13 năm gì đó đâu, nhưng chẳng thấy ai kháng nghị, kháng cáo... để điều tra hay xét xử lại...Lâu lâu, cứt trâu đã hoá ra bùn.
Chuyện thời chưa có 4.0, chưa có Covit, chưa có chuyện đền bù oan  trái... chẳng rõ đúng hay sai đến đâu, im rồi, lặng rồi, chẳng ai muốn bới lại nữa. Nhưng có điều chắc chắn, những người đương thời, thế hệ thúc bá và con cháu họ có lẽ chẳng bao giờ quên.
Nay mảnh đất hương hỏa xưa của cả hai nhà, bờ rào gai được thay bằng tường rào đá, làm biên giới cho cây khỏi mọc. Con cháu hai nhà lớn lên, đi làm ăn xa. Nhà cũ, đất cũ, chẳng cháu nào ở cả. Nơi xa, mong họ làm ăn thành đạt, khỏe mạnh, hạnh phúc. Lúc nào đó có dịp, mong họ suy tư, rút ra cái gì đó thiết thực cho cuộc sống hiện tại, khi phải bán anh em xa mua láng giềng gần. Riêng đối với trưởng làng, họ rút được kinh nghiệm gì qua vụ cây xoan, khi xử hoà cả làng mà được dân đồng tình đến thế ?
4/6/2020

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

MUA GÌ CHO CON






















Mùng 1 tháng 6 đến nơi
Trẻ con mẹ sắm đồ chơi những gì ?
Tốt nhất tắm biển cho đi
Công viên, siêu thị rồi thì xem phim
Chớ dại mà mua bim bim
Đồ chơi phát sáng có in chữ Tàu
Chúng nó thâm độc hiểm sâu
Trẻ em chúng muốn từ lâu diệt nòi
Muốn con khỏe mạnh ai ơi
Dùng đồ nội địa đừng chơi đồ Tàu .
 25/5/216
  

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

PHỐ LẦU VÀ ĐỒNG ĐỘI











Những người lính năm xưa
Họ đã sống một thời máu lửa
Cũng có kẻ đớn hèn
Có người anh hùng
Và bao người không còn nữa
Họ nằm lại nơi đây...
đất đã thành đất ở !
***
Đã qua rồi, một thuở thương đau
Trận địa năm nào, thành nhà lầu mới mọc
Bãi dừa nước, nơi lục bình, sình, đất
Vùi những xác trai
Giờ hoá thân hàng chục tầng lầu !
Đồng đội tôi
Trong cuộc chiến đi đầu
Nhưng ở nhà lầu, lại đến sau ?
Dù chẳng cần, dẫu chỉ một tầng lầu để ở ?
Chỉ mong sao, trong những tầng lầu đó
Còn có người nhớ đến nơi đây 
Một thời đạn bom, máu lửa
Mặc đời gió mưa.
Họ vẫn còn nằm lại nơi đây 
Mà sao chẳng được vào ở Phố Lầu ...
29/2/2012


Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2020

HÀ NỘI THĂM CON

























Một tuần Hà Nội thăm con
Vui ngày hai lượt Mầm Non đi, về
Thủ đô, sao ngày dài ghê
Không nhanh như ở nhà quê, ngắn nguồn
Việc làm, phần hết các con
Thể thao không đụng, bụng tròn rượu bia
Đêm thì thức rõ là khuya
Lướt Fay nhoè kính, ngày thì ty vi
“Nhàn cư vi... “, biết làm gì ?
Ngay Đền Lừ, vẫn ngại đi dạo hồ
Cuối tuần, nghe chúng nhỏ to :
“Nhà xem còn đạn, nổ cho thầy về...”
Ối trời! Thành Cổ đã ghê
Súng đạn chi khiếp...! Bắt xe thầy chuồn!
Quê nhà bà lão đang buồn
Rủ thằng cháu ngoại về luôn mấy
ngày...! 
12/9/2019

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2020

ĐẤT NƯỚC TÔI



















Núi Đồng Cổ

Đất nước tôi, trăm triệu con người.
Bắc- Trung- Nam, miền xuôi, miền ngược.
''Từ thuở mang gươm đi mở nước...''
Đoàn kết, đồng lòng gìn giữ non sông
***
Huyết thống chung trong bọc Lạc Hồng
Chung giỗ Tổ, chung đền thờ Thánh Gióng
Xâm lược đến, "Tướng, sĩ một lòng phụ tử"
Nước thanh bình
Tịch điền vui, chung cày ruộng Vua, tôi
Đấu cật, chung lưng, góp sức xây đời.
***
Đất nước tôi
Giữa thời nạn dịch Cô vi
Chung ý chí
"Diệt dịch như diệt giặc..."
Dẫu còn bao nhiêu khó khăn chồng chất
Vẫn nhân văn, như nhất nghĩa tình
Chấp nhận hy sinh kinh tế vì dân
Lành, rách đùm nhau
"Không bỏ ai lại sau...", không kể xa gần...
Bởi thương người, như thể thương thân
***
Diệt Cô vit, còn muôn phần quyết liệt
Nhưng nạn dịch rồi sẽ qua đi
Trả lại yên bình
Cuộc sống mới hồi sinh
Thế giới văn minh, sẽ rõ hơn trong một cách nhìn
Thấu tận tâm đen, lũ bá quyền nước lớn
Cùng chung tay, chặn lũ Corona bành chướng
Lọc lừa, gian dối, đê hèn
Lưỡi bò kia liếm biển, phá thuyền
Gây chiến láng giềng, ngay lúc nhân loại nan nguy
***
Thực hiện 5k, diệt chủng mới Cô vi.
Là ý chí của toàn dân Việt
Một thông điệp, cho bá quyền kia biết:
Đoàn kết
Sức mạnh quật cường của dân tộc Việt Nam
7/4/2021

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2020

NHẮN GỬI TÁO QUÂN














Hai ba tháng Chạp rồi ông Táo ơi
Sổ sách áo khăn để về trời
Tấu nhớ ít lời nhưng trung thực
Huyênh hoang, thành tích ít đi thôi
Mậu Tuất giữ nhà, đà hiệu quả
Đồng tâm chủ, tớ đã nơi nơi
Lò nóng, nhiệt cần thêm củi nữa
Thu tiền tham nhũng chớ buông lơi
Lãng phí nghe chừng còn xem nhẹ
Môi trường đây đó nặng mùi hôi
Kỷ Hợi, nhà nhà nên chọn giống
Cơ hội, bất tài... khổ dân nuôi
Cứ ngẫng cao đầu mà tấu nhé
Thảo dân tin cậy, gửi mấy lời...
22/1/2019

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019

NHẤT HÀNG QUAN THAM




(Hình chỉ mang tính minh họa)

Bao tiền đã cuỗm vào tay
Mà chưa thoả mãn dạ này tham lam
Doanh nghiệp, dự án, thuế quan
Rồi tiền xin việc, tiền, vàng đút cho
Tiền”bán ghế”, mới hời to 
(Bất nhân ở chỗ đút, đưa dễ dàng
Là quà, tiền, bạc hay vàng
Đưa là ông nhận, hứa han lại lờ )
Người đưa, thấp thỏm đợi chờ
"Khuynh gia"- T
hắng được là nhờ tiền hơn
"Bại sản", thua, ngậm bồ hoàn
Đòi tiền, liệu có bắc thang hỏi trời.
Dân dại, tiền mất, quan sơi !
Bao người đã phải ngậm ngùi đó thôi
Đấm với, trước khi hết thời 
Chợ chiều, bán chức cho người thích quan...!
13/ 6/215



Thứ Tư, 21 tháng 8, 2019

CÓ THẤU ĐẾN TRỜI !





















(Viết cho Y- P- N- M)
Là con đầu, bố yêu, mẹ quí
Nội ngoại thương, chị lại có em 
Đời cứ tưởng ấm êm là thế
Như lẽ đời, như sự tự nhiên
***
Mười tuổi rồi vẫn còn nũng mẹ
Nhưng yêu thương, dành cả cho em
Đi học về, ba lô sách nặng
Mồ hôi đầm đìa, đến cửa gọi em...

Hai chị em như hai thần tiên
Chị học bài, em vần theo chị
Em lên ba, bi bô đọc chữ
Chị dứt câu, em nói theo liền

Giờ bố mẹ đưa em nằm viện
Tan học về chị vắng bóng em...
Gian nhà thiếu tiếng cười vui vẻ
Thiếu tình thương của mẹ của cha
         * * *
Chị chững chạc lên, đúng là chị cả
Học hành ngoan, giúp việc ông bà
Chị quét nhà, nấu cơm rửa bát
Nhưng nét mặt chị buồn, tiếng hát lặn vào trong

Dấu ông bà, khi học bài xong
Chị làm nơ hồng, cắt chong chóng giấy...
Tay chị làm, mắt dòng lệ chảy
Đồ chơi cho em... Gửi kịp thứ 3 này
Ông ngoại ra thăm 
Chị gửi tặng em đây
     * * *
Bắt gặp cảnh này ông đã thức trắng đêm
Nhìn chị, nhớ em, 
trái tim ông đau nhói
Điện thoại đến, hay mỗi lần ông gọi
Cháu trộm nghe, nước mắt ướt thềm

Thôi thì thương bố mẹ, thương em...
Cháu nén lòng, gắng học thêm cho giỏi
Ông mang quà vào
mừng vui em gọi : 
"Quà Chị gửi ra..."
rồi em nói em cười ...
      * * *
Cả buồng bệnh vui... Mà lệ cứ chực rơi
Nỗi lòng đau có thấu đến trời...
Rồi một ngày kia, hạnh phúc đến rồi
Em mạnh khỏe cả nhà vui đoàn tụ
***
Đã qua đi những ngày sóng gió
Ơn đất trời... trong đó có cháu  tôi
          3/4/213
Những ngày lo âu của cả đại gia đình

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

CÁ SẤU TRÔNG CON
















Cá sấu mẹ đẻ trứng
Cá chồng đứng ngoài trông
Đẻ xong lấp cát phủ
Vợ chồng đứng canh chừng
Khi một sấu con nở
Bò khỏi tổ xuống sông
Tưởng là xong nhiệm vụ
Bỏ đi cả vợ chồng
***
Đi họp người có công
Một mình đi tắm sớm
Đồng hồ và đi động
Áo quần còn đóng phông
Gửi thì chả ai trông
Đành vo tròn để đống
Vừa tắm dài cổ trông

Nghĩ mà như cá sấu
Vừa tắm, vừa canh chừng
Giá có em trông áo
Chắc tắm còn lâu lâu
27/6/219

THỬ NHÌN THỬ XEM






Ở đâu Thủ trưởng công minh
Ở đó cán bộ nghĩa tình thủy chung
Ở đâu lãnh đạo bất công
Ở đó sai, đúng sẽ không rõ ràng
Ơ đâu Thủ trưởng tham lam
Ở đó quyền chức mang ban họ hàng 
Ở đâu Thủ trưởng đàng hoàng
Ở đó cán bộ siêng làm ít chơi
Ở đâu Thủ trưởng giỏi xơi
Vung tay quá trán, nợ thời khắp nơi
Sếp ham của lạ trên đời
Ở đó có cảnh ăn chơi rượu chè
Ở đâu hội, nhóm kết bè
Ở đó nội bộ chia phe tranh quyền
Ở đâu lãnh đạo thích khen
Ở đó có cảnh bọn chen nịnh thần
Ở đâu Thủ trưởng nghĩa nhân
Ở đó đạo lý muôn phần nhân văn
Ở đâu Thủ trưởng tài năng
Ở đó công việc băng băng chạy đều
Ở đâu lãnh đạo quan liêu
Ở đó cấp dưới còn nhiều kêu than
Ở đâu lãnh đạo khách quan
Ở đó cấp dưới hân hoan yêu đời
***
Như là chân lý đó thôi
Tiếc rằng lãnh đạo bao người đã xem
V V L
(Bài sưu tầm trên mạng, có chỉnh lý)

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2019

PHỦ NHÌ MÙA LỄ HỘI






Em có về lễ hội Phủ Nhì (1)
Khi hoa xoan rơi, tím đường, sẫm bãi
Cánh Đồng Phang, lúa qua thì con gái
Nhạt bóng nàng Bân
Chớm hạ, nắng lên rồi...

Da diết điệu chèo
Khúc hát văn dục dã khôn nguôi 
Phủ Nhì quê ta vào mùa lễ hội
Sông Cầu Chày ngọt lành bến đợi(2)
Dịu dàng, uốn lượn đường cong...

Thấm đẫm ân tình
Nguồn long mạch Lam Kinh
Hồ Cửa Đạt, tỏa khắp vùng mương tự chảy(3)
Bồng Nga đầy (4). Sức Lũng Nhai bừng dậy 
Dựng xây Định Hoà nông thôn mới từ đây

Em về đi
Lễ hội năm nay
Dâng hương Điện Thừa Hoa, Phúc quang Từ đường 
Cúng dường Chùa Thiên Phúc
Di tích quốc gia, mới vừa khôi phục 
Một quần thể tâm linh, hiền, đức rạng ngời
Đạo lý, nhân văn phù hợp lòng người 
Hoan hỉ đón mời
Nhớ về nhé em ơi !
20/3 Kỷ Hợi

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019

NẠ DÒNG TRẨY HỘI THÁNG BA





















( Tặng các bà làng tôi)
Mấy bà sồn sồn quê tôi
Nạ dòng, nửa đời hưng phấn
Thanh nhàn gì đâu
Suốt một đời lận đận
Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời
Từ khi quê nhà nông thôn mới
Xênh xang, đỏm dáng lên đời
Tháng Giêng ăn chơi
Tháng hai nhàn rỗi
Tháng ba lễ hội
Tung hoành, gậy, bị khắp nơi.
Cấy hái, nước nôi...thuốc diệt cỏ phun rồi
Phơi phới cuộc đời
Cả “Bản Hội “thuê ô tô
Đền, chùa nào, nghe nói thiêng là tới
***
Khăn gói lôi thôi
chỗ ngồi chặt ních
Ha hả những miệng cười, mắt tít
Ví căng phồng
Hội chứng chuyên tiêu tiền lẻ
Trăm cây số
trăm ngàn một người, khen rẻ !
Mấy mẹ hứng tình
lên xe liếc xéo.
Cấu véo nhau, cười ré...
Liếng thoắng chuyện nhà
Chuyện của riêng tư
Trên trời, dưới bể
Chuyện chồng, con xấu, tốt, khen chê
Cứ như bị bùa mê, hễ lên xe là tứ bề đem ra kể hết
Riêng "khoản ấy... "
như bệnh hay lây
Các bà tán không thấy mệt
Thế mới biết lòng sung, lòng vả
Bụng đàn ông, chung dạ đàn bà
***
Đang tiết Xuân, dịp mùng 8 tháng 3
Rủ nhau đi lễ.
Chỉ chờ thế, lấy cớ là chị em phắn
Mấy bố trẻ ở nhà vào ra, ngơ ngẫn
Sợ đến hãi hùng
Không hiểu một năm mấy lần mùng 8 tháng 3 ?
Còn các nạ dòng, cứ vô tư đến lạ
Quên tất cả, chỉ có cười ha hả
Đền, chùa thành tâm
Khấn vái mong ấm êm, hạnh phúc cả nhà
Không như cánh ta
Lặng lẽ khỏi nhà, nào biết ma ăn cỗ ?
Đền chùa khói nhang
Tâm vẫn tham sân si
Cầu không làm gì mà có đủ đầy tất cả !
Kha kha ! Mùng 8 tháng 3!
Những nạ dòng quê ta lễ hội...
3/2017

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

NGẪM NGHĨ KỶ HỢI




















Đất nước này dày đặc trạm B.O.T

Nhan nhãn đền phủ, chùa chiền...

Tham nhũng rửa tiền, làm từ thiện

Tiền nhiều rồi, giờ chuyển làm chính trị 

Những tỷ phú muốn thành văn nghệ sĩ

Thích cỏ non, trâu cưa sừng làm nghé 

“Dê cỏn buồn sừng (1)”.

Bạ đâu cũng đề thơ

Khắc biển, khoe danh... ngay cả chốn tôn thờ

Trọc phú, nhờ uống lậu xăng dầu, đêm cướp đồi, ngày cướp biển 

“Quan sở tại, mặc sơn hà nguy biến”.

Vô cảm, thản nhiên, ngậm miệng ăn tiền

Ba đồng bán danh  (2)

Vẫn nghênh ngang, cát cứ, lộng hành

Như vua con, một mảnh trời riêng...

***

Cuộc chiến chống nội xâm

Khi lò đã nóng lên (3)

Củi đã cháy, ánh bình minh đã rạng

Diệt tham nhũng, tăng niềm tin Dân- Đảng

Hy vọng ngày mai trời lại sáng thêm

Nhưng cớ sao trên động... dưới vẫn yên ?

Trong quyết liệt, vẫn đó đây không chuyển

Bao bất công vẫn ngày, đêm hiển hiện

Nặng nỗi ưu phiền...

Nhẹ như bấc, niềm tin.

***

Kỷ Hợi đà đất nước đi lên

Tiếp nhiệt thêm cho lò

Củi to, tươi cũng cháy !

Đạo lý nhân hòa, kỷ cương khơi dậy.

Lựa chọn nhân tài, giản tinh bộ máy

Để một Diên Hồng, đoàn kết, chung tay. 

Hy vọng Đại hội XIII này

Non sông Lạc Hồng, rạng rỡ từ đây...!

10/1 Kỷ Hợi

(1) Thơ Hồ Xuân Hương 

(2) Mua quan 3 vạn, bán danh 3 đồng

(3) Lò đã nóng thì củi tươi cũng cháy( Lời TBT- CTN)



Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

BÀ XÃ MỆT RỒI



















Mọi hôm bận việc luôn tay
Vườn tược, nhà cửa, tối ngày lo toan
Cơm, nước để con đi làm
Đánh thức cháu dậy, cho ăn, đến trường
Bao nhiêu công việc đời thường
Hôm nay bỏ đó, trên giường lặng yên
Màn đôi để lững cánh dèm
Khép hờ đôi mắt, thiếp chìm trong mơ
Còn bao nhiêu việc đang chờ
Ốm mà nào được phút, giờ thảnh thơi
Các con mỗi đưa mỗi nơi
Đầu tuần chúng bận, việc thời gấp đôi
Chăm nhau, giờ mỗi ta thôi
Đông con, khi ốm vẫn tôi với bà.. .!
09/11/2016

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2018

THOẢI MÁI PHƠI BÀY










Thoải mái nào hơn cái thời nay
Thật giả, điêu toa lẫn lộn, bày
Người sống sờ sờ phao tin, chết
Hình potosop bảo lườm đây !
Cóc cụ, nịnh đời khen nhau, đẹp
Chán phèo, đũa lệch vẫn khen, hay
Chém gió ào ào, lên Fay, nổ
Ghét yêu, thật giả lắm kiểu, hay
8/10/218

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

VÀO VỚI TRUNG ĐOÀN





Ta vào với Quảng Trị thôi
Về chiến trường cũ, về nơi bạn nằm
Về miền quê đã bao năm
Gắn bó, tình nghĩa quân, dân sâu dày
Bên đài chứng tích mới xây(*)
Viếng thăm đồng đội đất này máu, hoa
Thăm dòng Thạch Hãn hiền hoà
Một thời chiến địa chói loà đạn bay
Thắp tâm nhang, bạn nơi này
Thân xây Thành Cổ, máu đầy nên sông
Tám mốt ngày đêm, hoá anh hùng
Quân thù một tấc chiếm không nổi thành
Nằm lại đây, mãi tuổi xanh
Trái tim bất tử hoá thành lời ca(**)
45 năm đã đi qua
Mười ngàn chiến sĩ
Máu là hoa dâng đời
13/9/2017
(*) 15/9/2017 khánh thành Đài chiến tích bên dòng Thạch Hãn Kính dâng linh hồn đồng đội đã hy sinh của Trung Đoàn 48 Quang Sơn,  và các đơn vị bạn
(**) bài "Ru anh ngàn năm"của Đặng Ngọc Thăng !

Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018

KHAI MAN HỒ SƠ LÀM THƯƠNG BINH GIẢ, BỆNH BINH GIẢ ĐỂ HƯỞNG CHÍNH SÁCH LÀ SỰ THAM NHŨNG CHẾ ĐỘ ƯU ĐÃI CẢ ĐỜI


















THẬT VÀ GIẢ

Các nơi hay mình quê tôi

“Chạy hưởng chế độ ” được rồi (1), sướng ghê!

Thế nhưng không khí nặng nề

Phân chia cũ, mới-hai phe rõ ràng.

"Thương binh, bệnh binh da cam"...

Trước, trong đổi mới, hai làn khác nhau:

Liệt sĩ, xác còn nơi đâu.

Thương, bệnh binh thật, ốm đau đời sầu.

Giả, chiến trường biết gì đâu

Có người nhập ngũ mãi sau hoà bình

“Chạy để được thương, bệnh binh”.

(Da cam, chất độc, tiểu đường, thần kinh…)

Đồng đội, dân, không đồng tình...

Các nơi có thế, hay mình quê tôi ?

Chiến tranh hy sinh thiệt thòi

Nhưng bất công quá mọi người buồn thôi.

Da cam giả, vui ăn chơi

Thương, bệnh binh thật, quê tôi vẫn nghèo . 

***
Gần đây, tình trạng làm hồ sơ giả về Thương binh, bệnh binh, nạn nhân chất độc da cam... để hưởng chế độ ưu đãi người có công với cách mạng lan rộng, khiến dư luận bất bình. Một số nơi cơ quan quản lý nhà nước đã phải vào cuộc, thanh tra, xem xét và xử lý.
Dân tộc Việt Nam, với đạo lý uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây... đã thành truyền thống quí báu. Đặc biệt những người vì Tổ Quốc, vì nước vì dân mà cống hiến, hy sinh thì càng được nhân dân tôn vinh và đời đời ghi nhớ công ơn. Truyền thống cao đẹp đó, luôn được Đảng, nhà nước ta gìn giữ phát huy
Những năm qua, mặc dù còn nhiều khó khăn do chiến tranh để lại. Nhưng Đảng, Nhà nước và nhân dân ta đã cố gắng làm tất cả những gì có thể, trong việc xem xét, quyết định công nhận các đối tượng người có công và trong thực hiện chế độ chính sách đãi ngộ của Nhà nước.
Đã có trên 9 triệu người được công nhận là người có công. Trong đó có gần 1,2 triệu liệt sĩ, 500.000 thân nhân liệt sỹ, trên 640.000 thương binh, 497.000 bệnh binh, chất độc da cam...
Hiện cả nước có trên 1,4 triệu người đang hưởng trợ cấp ưu đãi hàng tháng
Qua mấy chục năm thực hiện chính sách xã hội. Các đối tượng người có công cơ bản đã được Nhà nước xem xét công nhận. Chế độ chính sách ưu đãi được tổ chức thực hiện tích cực, nhân dân đồng tình hưởng ứng. Đây là một cố gắng lớn của Đảng, nhà nước và nhân dân ta.
Lợi dụng tính ưu việt đó, một số người vụ lợi, tuy không đi chiến trường, không chiến đấu, không bị chất độc da cam, thậm chí không bị thương, đã móc ngoạc với kẻ có chức quyền thoái hóa,dùng tiền lo lót chạy chọt để làm hồ sơ giả thương binh, bệnh binh
Việc làm hồ sơ giả, lập đường dây chạy làm hồ sơ giả thương binh, bệnh binh, chất độc da cam, để hưởng chế độ ưu đãi, làm bất bình trong nhân dân, chia rẽ, phân biệt số cũ số mới, gây mất đoàn kết ngay trong nội bộ những người đang hưởng chế độ ưu đãi
Địa phương là nơi thực hiện chế độ chính sách cho người có công, anh em cán bộ cũng thiếu phấn khởi, vì đối tượng họ phục vụ có những người gian dối, không xứng đáng để họ phục vụ. Việc xã hội hoá trong quyên góp, ủng hộ, giúp đỡ người có công gặp nhiều khó khăn. Các doanh nghiệp, các nhà hảo tâm...thiếu phấn khởi, không muốn đóng góp tài chính. Sự tôn vinh của nhân dân giảm sút.
Như chúng ta đã biết: Chính sách xã hội là chính sách về con người. Sự gian dối, bất công trong xét duyệt, công nhận và thực hiện chế độ chính sách sẽ làm lòng người thiếu tin, bất an.
Làm giả hồ sơ để được công nhận thương, bệnh binh, chất độc da cam... Thực chất, đó là sự tham nhũng trọn đời chế độ ưu đãi của nhà nước. Chính là tham nhũng tiền thuế của nhân dân, mất công bằng xã hội trong hưởng ưu đãi, trong đóng góp nghĩa vụ, ưu tiên con cháu học hành và bố trí công việc, làm mất niềm tin của nhân dân đối với vai trò lãnh đạo của Đảng và sự quản lý của nhà nước.
Hơn lúc nào hết, dư luận trong cả nước đang cực lực lên án, phê phán hành vi gian dối thiếu đạo đức này và lên tiếng đề nghị Đảng, nhà nước, tiến hành tổng kiểm tra việc xét duyệt công nhận các đối tượng người có công. Nhất là đối tượng là Thương binh, bệnh binh da cam và thân nhân hưởng chế độ da cam.
Bóc trần đường dây chạy làm hồ sơ giả, xử lý nghiêm những cán bộ thoái hoá biến chất, ăn hối lộ, đưa hối lộ để làm và hưởng chế độ không đúng tiêu chuẩn. Thu hồi kinh phí trả lại ngân sách nhà nước, thiết nghĩ đó là việc cấp thiết, hợp với đạo lý và lòng người !
30/8/2018

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

HOÀI NIỆM













Nhớ Tết độc lập năm xưa
Làng quê sáng bừng cờ đỏ
Náo nức hân hoan mát từng ngọn gió
Vui cùng độc lập tự do
Đất nước ghi công ơn đức Bác Hồ
***
Tuổi ấu thơ đọng lại trong tôi
Cái Tết mới
"Gọi tên là Độc Lập..."
Không pháo nổ
Không bánh trưng bánh tét
Mà làng tôi nhộn nhịp tưng bừng
Bến sông quê
Dân chài về với phố
Nhà thờ ngân nga
từng hồi chuông đổ
Chợ chiều mấy mế địu con theo
***
Trẻ nít chúng tôi xem người lớn mổ heo
Sân Hợp Tác, sớm chiều Văn nghệ
Hội trại Thiếu niên tưng bừng đến thế
"Tết Độc Lập" vui như nhau
Không kể giầu nghèo
Tất cả chung vui
Náo nức cùng nhau buổi đầu lập nước
Không phân biệt đạo đời
Miền ngược miền xuôi ..
Độc Lập chung cho tất cả mọi người
Ôi !
Dẫu quá lâu rồi
Tết ấy mãi trong tôi
***
Đã bao năm qua
Quốc Khánh, người quên, người nhớ mãi.
"Tết Độc Lập "- nay ai người nhắc lại ?
Cuộc sống thương trường
Dòng đời mê mãi
Lớp trẻ biết gì đâu ?
Người lớn chỉ thở dài...
9/2012