Thứ Tư, 21 tháng 8, 2019

CÓ THẤU ĐẾN TRỜI !





















(Viết cho Y- P- N- M)
Là con đầu, bố yêu, mẹ quí
Nội ngoại thương, chị lại có em 
Đời cứ tưởng ấm êm là thế
Như lẽ đời, như sự tự nhiên
***
Mười tuổi rồi vẫn còn nũng mẹ
Nhưng yêu thương, dành cả cho em
Đi học về, ba lô sách nặng
Mồ hôi đầm đìa, đến cửa gọi em...

Hai chị em như hai thần tiên
Chị học bài, em vần theo chị
Em lên ba, bi bô đọc chữ
Chị dứt câu, em nói theo liền

Giờ bố mẹ đưa em nằm viện
Tan học về chị vắng bóng em...
Gian nhà thiếu tiếng cười vui vẻ
Thiếu tình thương của mẹ của cha
         * * *
Chị chững chạc lên, đúng là chị cả
Học hành ngoan, giúp việc ông bà
Chị quét nhà, nấu cơm rửa bát
Nhưng nét mặt chị buồn, tiếng hát lặn vào trong

Dấu ông bà, khi học bài xong
Chị làm nơ hồng, cắt chong chóng giấy...
Tay chị làm, mắt dòng lệ chảy
Đồ chơi cho em... Gửi kịp thứ 3 này
Ông ngoại ra thăm 
Chị gửi tặng em đây
     * * *
Bắt gặp cảnh này ông đã thức trắng đêm
Nhìn chị, nhớ em, 
trái tim ông đau nhói
Điện thoại đến, hay mỗi lần ông gọi
Cháu trộm nghe, nước mắt ướt thềm

Thôi thì thương bố mẹ, thương em...
Cháu nén lòng, gắng học thêm cho giỏi
Ông mang quà vào
mừng vui em gọi : 
"Quà Chị gửi ra..."
rồi em nói em cười ...
      * * *
Cả buồng bệnh vui... Mà lệ cứ chực rơi
Nỗi lòng đau có thấu đến trời...
Rồi một ngày kia, hạnh phúc đến rồi
Em mạnh khỏe cả nhà vui đoàn tụ
***
Đã qua đi những ngày sóng gió
Ơn đất trời... trong đó có cháu  tôi
          3/4/213
Những ngày lo âu của cả đại gia đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét