VỀ NHÀ QUẶN NHỚ MẸ TA
Bao năm mưu sống phương xa
Quê hương, giờ mới lại nhà Xuân nay
Trào dâng nỗi nhớ vơi đầy
Quặn lòng thương mẹ tháng ngày nơi đây
***
Mẹ ta vóc hạc, hao gầy
Gian lao đọng lại, bàn tay chai sần
Ruộng đồng, níu lệch đôi chân
Nắng mưa, bạc phếch áo quần đen thâm
Thương con phiêu bạt xa gần
Mắt mờ, bởi lệ bao lần đẫm khăn
Chiều chiều, đăm đắm ngõ sân
Lặng yên, đơn bóng, bần thần chờ con
Nhớ thương, lòng mẹ héo mòn
Đợi chờ, khắc khoải, thân còm, xác ve
Phòng đơn, giường mẹ chiếu tre
Bao đêm trằn trọc, tái tê nỗi sầu
Tường vôi, vương đỏ cốt trầu
Đêm nhai nỗi nhớ, ngày đau nguyên còn
Cả đời, chưa được miếng ngon
Chỉ quen khoai, sắn, chuối non góc vườn
Tảo tần, gom nhặt yêu thương
Khổ lao mẹ nhận, sướng nhường phần con…
***
Chốn xưa đầy ắp vui buồn
Cúi đầu, thắp một nén hương dâng người
Hãy yên lòng nhé, mẹ ơi !
Trong con có mẹ, cả đời không quên!
10/10/2021
MẸ ƠI
Gần hai mươi năm vắng mẹ rồi
Lòng con nỗi nhớ chẳng hề nguôi
Đi đâu về cửa như muốn gọi
Mẹ ơi
Như mẹ vẫn trên đời
***
Bữa ăn chẳng còn mẹ để mời
Trầu cau để héo chẳng ai sơi
Miếng ngon vắng mẹ, con như nghẹn
Nuốt lệ vào tim những ngậm ngùi
***
Con đi đây đó bốn phương trời
Nỗi nhớ trong lòng chẳng hề vơi
Cô đơn
Đau khổ
Trong hoạn nạn
Vẫn tiếng xé lòng gọi Mẹ ơi !
8/5/216
Ngày Hiền Mẫu
NẮNG TỪ TÓC MẸ
Cuộc đời lam lũ mẹ tôi
Ra đồng gà gáy, mặt trời chưa lên
Khi về đường ngõ nhá nhem
Dăng dăng sướng muối, sáng đèn đầu thôn
Mồ hôi bạc trắng áo sờn
Nắng từ tóc mẹ đêm còn tỏa lan
Còng lưng, để thẳng con nằm
Hồng hào con, mẹ trán nhăn, đa vàng
Vì con mẹ chịu cơ hàn
Vì con mẹ chịu muôn vàn đắng cay
Nắng mưa chai sạn bàn tay
Bão giông để dáng hao gầy, lưng cong
Giọt mồ hôi mẹ trên đồng
Yêu thương của mẹ vun trồng nên con.
8/3/2012
VU LAN NHỚ MẸ.
Vu Lan này
con nhớ mẹ, mẹ ơi
Nhớ thời lầm than
bát cơm chan mồ hôi mẹ ...
Sao ngày ấy con ngây ngô đến thế
Cái bụng đói ăn
ôm chân mẹ con đòi
Hạt lúa mẹ làm...
Nhưng ăn chỉ sắn khoai
Thèm cơm trắng
Mẹ thương con ...
tiếng thở dài nén lặng
Con lớn lên ...
Những trắng đêm mẹ thức
Với bóng đèn khuya lặng lẽ một mình
Vá áo cho con, vá nhọc nhằn cơ cực
Để mai con vào đời, với áo lành của mẹ trên lưng
Mẹ thế đó
Năm chị em còn nhỏ
Bố làm thuê, đốt gạch, nung lò
Thi thoảng mới về, tay nải ít sắn khô...
***
Năm tháng qua
Dẫu cố quên lại càng thêm nhớ
Hình bóng mẹ suốt đời lam lũ
Con vẫn cứ vô tư
Rúc nách mẹ đêm đêm
Miệng ngậm vú, tay sờ...
Nuôi con lớn thành người,
mẹ xương loãng, sữa khô…
Vun đắp cho con, như vun đắp cơ đồ
* * *
Con lớn lên và vào bộ đội
Canh cánh bên lòng
Nỗi nhớ mẹ khôn nguôi
Mắt mẹ lệ rơi...
Quảng Trị, Cổ Thành xưa
Mẹ tưởng con đã mãi mãi đi rồi...
Ngày con trở về
Mẹ cười trong nước mắt
Giữa ban ngày sự thật vẫn như mơ
Ánh mắt mẹ hân hoan còn đọng mãi đến giờ
***
Con lại đi !
Kiếm tìm chi những mong ước dại khờ
Dù đã lớn khôn có việc làm, có vợ
Mẹ vẫn trong đèn
Đêm lặng im đợi cửa
Trong lòng mẹ già, con vẫn cứ trẻ thơ
Con có đâu ngờ
Một ngày kía mẹ bỗng ra đi
Lặng lẽ
bình yên
không lời dặn lại gì!
Mẹ thế đấy
Sống yêu thương là vậy
Thanh thản về trời, như trái chín cây
Để lại nhớ thương ngày mỗi thêm dày
***
Vu Lan năm nay
Ngày báo hiếu
Tuy ở nơi xa chắc lòng mẹ hiểu
Nỗi lòng con muốn nói bao điều
Nhừng bận làm mẹ buồn ...
con ân hận biết bao nhiêu
Con cúi đầu xin mẹ
Hãy tha thứ cho con!
Hỡi người mẹ kính yêu
25/8/212
CHA ĐI HOẢ TUYẾN
(KN về cha kính yêu)
Tháng Năm
Nhớ nôn nao kỷ niệm
Ngày Cha đi hoả tuyến
Phục vụ chiến dịch Điện Biên
Hôm lên đường
Cha lúi húi cả đêm
Đôi quang gánh, mấy sợi mây Cha bện
Hai thúng gạo đầy
cứ đặt xuống nâng lên
***
Trong làng, Cha là người có xe đạp đầu tiên
Chiếc Stac linh không gác dbu, dxenl
Không phanh, chuông, trần truồng đôi bánh.
Cha quý lắm, đầy tự hào kiêu hãnh
(Mà xe trong nhà, cốt dành để cho oai
Nào ít tiền đâu, khi đó cả gia tài)
Mai đi chiến dịch dài
Thồ bằng xe?
Hay hai vai quang gánh?
Cha vào ra
sờ vành, nắn bánh
Băn khoăn
Đôi mắt đăm chiêu:
"Chở bằng xe chắc chắn sẽ được nhiều...
Nhưng..."
Thế rồi...
Cha mang chiếc xe theo
Cùng đoàn dân công ra tiền tuyến
Đi dọc biên giới Việt Lào
Thồ gạo đến Điện Biên
Con cún Vàng chạy theo trước tiên
Quát cho về vẫn không nghe lời chủ
Đêm Mai Châu
ngủ quanh đống lửa
Cún Vàng sủa vang, đánh thức cả đoàn
Có động.
Rừng khuya
Tiếng hổ gầm vang
Nhưng gần sáng Vàng không sủa nữa
Còn lại vết hổ vồ,
đỏ vệt máu loang...
***
Mùng 7 tháng 5
Điện Biên giải phóng
Cha về
Chân tập tểnh
Tay không
(Xe bị bom nằm lại dưới sông)
Toàn thắng vui chung
Buồn riêng mất xe
Cha dấu tận đáy lòng
***
20 năm, sau ngày cha mất
40 năm ngày chiến thắng Điện Biên
Thực hiện "Pháp lệnh người có công" trong kháng chiến
Mẹ làm hồ sơ đầu tiên
Thủ tục khó như là đi hoả tuyến
Rồi Cha được khen Huy chương
Kèm Chín trăm ngàn tiền thưởng...
Dành tiền, Mẹ mua một "Phượng Hoàng xích hộp"
Làm móc treo lên tường
Thắp nén hương kính cáo...
Thương Cha bao nhiêu
Càng thương nhiều người có công trong Kháng chiến
Cống hiến thật
Nhưng không cần thưởng
Đâu như kẻ"chạy chất độc da cam"
Thương tật giả"
Tham lam mà được hưởng?
***
Quê hương
Phố phường
Giờ xe máy ào ào
Lại nhớ ngày nào
Xe đạp cùng Cha ra hoả tuyến
29/4/14
TƯỞNG NIỆM
Mùng Mười tháng Mười huý kỵ cha
Bốn ba năm ấy, người đi xa
Năm tám tuổi xuân trong vất vả
Trí lo trị quốc, trọng tề gia
Sống chẳng cho mình, cho tất cả
Việc chung cách mạng với việc nhà
Trở về cõi Phật lòng thanh thản
Để niềm thương nhớ mãi về Cha !
7/10 2017Canh Dậu
ÂN HẬN
Ba tám năm mãi khôn nguôi
Mùng Mười và cũng tháng Mười Bảy Tư
Đông về, buốt giá, không mưa
Rét như cắt thịt lại vừa đầu trăng
Cha đi vào cõi vĩnh hằng
Vắng con, nội ngoại, xóm làng liệu lo...
Chống Mỹ đang lúc cam go
Thương con, đơn vi vẫn cho phép về
Ba ngày mới đến được quê
Nỗi đau như xé tái tê cõi lòng....
Còn gì đâu để mà mong
Tinh khôi nấm mộ giữa lòng đất thôi..
Vô hồn, con đào, con bơi
Như tìm đồng đội ở nơi chiến trường...
Chưa nguôi đau, phải lên đường
Viếng cha, xin mẹ ...chiến trường lại đi..
Ba tám năm ..dạ khắc ghi
Ăn năn không gặp lúc đi của Người..
Cúi đầu tạ tội Cha ơi
Nỗi niềm ân hận cả đời con mang
Huý kị con thắp nén nhang
Mong Cha Mẹ dưới suối vàng thứ tha!
Huý kị lần 38 của Cha
10/10/1974
THÁNG BA NÀY
Tháng Ba này
Giỗ ông bà ngoại tôi
Hai Cụ rủ nhau đi
Cùng tháng, khác năm, ngày lẻ
Bà ngoại mất
Lúc đang còn khỏe
Tuổi 75. Sới cỏ đậu bên Nghè
Cơn tai biến
Các con không còn mẹ...
***
Ở lại một mình
Ông ngoại buồn lặng lẽ...
Vào ra quạnh quẽ, đơn côi
Lẩm bẩm mình nghe
Chẳng to tiếng, nói cười
Căn bệnh xưa
Tưởng lui rồi, lại phát
Một năm, sau khi bà ngoại mất
Tuổi 83
Ông ngoại lại đi xa
Cũng tháng Ba
Cách có mấy ngày...
***
Thương cả đời lam lũ cấy cày
Mẹ về trời, cái cuốc vẫn trên tay
Bố đen bạc
Lính Vệ quốc đoàn.
Thương binh không loại
Thời chống Pháp
Huân chương, Bằng khen...Treo đầy vách
Về với Tổ tiên
Nhà rách, chẳng bạc tiền...
***
Ba bảy năm, giải phóng miền Nam
Sáu bảy năm Việt nam độc lập
Sáu năm sau, kể từ ngày mất
Ông bà được các con"sang cát"(1)
Bình an
Mát mẻ
Khang trang...
Cháu đích tôn lao động bên Hàn
Làm thuê. Gửi tiền về xây nhà mới.
***
Năm nay khách mời ăn giỗ
Hân hoan, tấp nập nói cười
Chắc ông bà ngoại vui
Mơ cùng cháu được sang nước người
Làm thuê kiếm tiền
Đổi đời nơi Chín suối...
15/3/2016
10 năm ngày Huý Kị nhạc mẫu
9 năm huý kị nhạc phụ
(1) Ông bà được cải táng cùng ngày.
Thanh Minh
TẢO MỘ MẸ CHA
Con về tảo mộ sáng nay
Rưng rưng mắt lệ, lòng đầy vấn vương
Tay run, thắp một nén hương
Mà tim như xé, đoạn trường tâm can
Âm, dương cách trở đôi đàng
Vắng cha mẹ, để muôn vàn nhớ thương
Ngày còn ở mãi chiến trường
Bố đi xa, chẳng nén hương tiễn người...
Rồi khi mẹ cũng về trời
Việc công bận, chẳng chăm Người ốm đau
***
Bây giờ cha mẹ còn đâu...
Chỉ mong còn có kiếp sau đáp đền...
3/3/ Thanh minh