Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

ĐỪNG BUỒN NHÉ DÂN










Năm năm cả một nhiệm kì
Ở nhà mấy buổi, đi vì mánh mung
Nhân sự điều chuyển lung tung
Tiêu sài thỏa chí, nợ chung kệ đời
Nghĩ mẹo, lo việc ăn chơi
Và lo sắp xếp ghế ngồi cháu con
Dọn nhà, mặt chuột rõ hơn
Khuân giường, bàn tủ cái gương chẳng từ
Cái áo chẳng thành thầy tu
Nam mô cửa miệng, bụng bồ dao găm
Nhìn mặt càng rõ nội tâm
Đầy tớ thế đó, đừng buồn nghe dân !
7/8/2015 

Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

SINH NHẬT NGẪM MÌNH













Lại một sinh nhật nữa rồi
Khoảng cách gần đất xa trời ngắn thêm
Phim đời chiếu lại từng đêm
Trắng trong là tuổi thần tiên học trò
Tuổi trẻ, máu, lửa và hoa
Bút nghiên xếp lại để ra chiến trường
Thoát chết, hai lần bị thương
Chuyển ngành, ngán cảnh quan trường đua tranh
Với Đảng một dạ trung thành
Không lẫn trốn lính, gian manh, kết bè
Tốt, xấu ... để đời khen chê
Hết quan, cởi áo, dân về với dân
Có phúc, ắt sẽ có phần
Tham nhũng, khuất tất, không thân bao giờ
Mơ gì biệt thự Thủ đô
Tiền do lừa đảo, có thờ chẳng thiêng!
Ngẫm đời, mấy kẻ vì tiền 
Đã có sau, trước, khi lên chức quyền
(Không toại nguyện, nói xấu liền
Dù xưa cùng cảnh, anh em một thời)

Thói nịnh bợ, ghét chẳng chơi
Dù Sếp hay kẻ một thời với nhau
Kết bạn, chẳng chọn sang, giàu
Trọc phú, gian xảo, còn lâu mới gần...
Con, cháu cho đến người thân
Chẳng tiền cho cá, cho cần tự câu
Thương để dạ, nhiều lời đâu
Bực xong, quên đó, giữ lâu nặng mình. 
Tù và vác, thổi tận tình
Việc nhà đôi lúc giận mình bỏ bê
Thôi mặc, kẻ thích, người chê
Mong hai 5 chục để về Tổ tiên! Kk !
19/7/2017

Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

ĐỪNG TƯỞNG




Hình minh họa 


 (Sưu tầm có chỉnh lý)
Đừng tưởng cứ núi là cao.. 
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. 
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. 
Cứ nhiều là được, cứ tiền là xong
Đừng tưởng im là đồng lòng
Không nghe là điếc, không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư.. 
Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ sáng choe chóe, là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ rượu là say 
Cứ chân là bước, cứ tay là sờ

Đừng tưởng xưa họ cậy nhờ
Sau này họ sẽ tôn thờ mình đâu
Đừng tưởng, mang nặng đẻ đau
Về già chúng sẽ cháo rau nuôi mình
Đừng tưởng giúp họ tận tình
Nhận vào, giao việc, phân minh kỉ càng
Đương đầu mang cả tiếng oan 
Đừng tưởng họ sẽ nể nang sau này
Đừng tưởng không uống, không say !
Cứ liêm là chính đời đầy nhân văn
Đừng tưởng tâm mài ra ăn 
Mà lợi ích nhóm chia phần đó thôi

Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. 
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân.. 
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. 
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên..
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn... 
Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng

Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. 
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa.. 
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve.. 
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. 
Bao nhiêu mơ ước con đường tình yêu.

Đừng tưởng cứ thích là yêu.. 
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều mà kinh
Đừng tưởng vua là anh minh.. 
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình nhọ nhem
Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. 
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần.. 
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.

Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. 
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười.. 
Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. 
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. 
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần

Đừng tưởng nắng chẳng đến thân
Là đời tươi sáng ngàn lần hoàng cung
Đừng tưởng góp sức là chung.. 
Nhiều tiền là mạnh đồng lòng vững tin
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. 
Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. 
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. 
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng

Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. 
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
***
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…
5/2017
Sưu tầm có chỉnh lí

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

LẤN CHEN











Ồn ào, vội vã, lấn chen
Hớt hơ, hớt hãi, lạ, quen chẳng chào
Mở cửa người vô ào ào
Xe để ngang, dọc thấp cao giữa đường
Vào ra chặt kín cổng trường
Mạnh ai nấy được, chẳng nhường nhịn nhau
Buồn cười, nào có gì đâu !
Chỉ là đón trẻ để mau được về...
7/10/2016



Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

CHO AI VỘI VÀNG




Vội vàng chi hỡi vội vàng
"Dục túc, bất đạt", vội vàng mà nên
Vội vàng chi, để lấn chen
Cứ như đón trẻ trước thềm Mầm Non
Vội vàng, hứa biển thề non
Để niềm day dứt mãi còn theo ta
Vội vàng chi, người đi xa
Chẳng an trong dạ, vào ra thẩn thờ
Vội vàng, đi, đến, bất ngờ
Vội vàng để lại ngẫn ngơ... vội vàng
***
Đã dành nhau chút thời gian
Mà như sợ lỡ đò ngang hỡi người?
Vội vàng chi, vội vàng ơi
Cái tình chưa thỏa, cả đời tơ vương!
1/5/2017
Cho người vội vàng


KHỔ NGƯỜI CHĂN NUÔI
















Nghe nói lợn rẻ như bèo
Mà dân quê đói, vẫn nghèo thịt ăn ?
Giá 65 ngàn, thịt chặt ngang
Còn nói giá tựa khoai lang, buôn lời
Chắc là tiếu lâm cho vui
Giá đâu có rẻ, dễ xơi dễ mời
Ép giá chỉ chết người nuôi
Những ai được lợi mọi người biết thôi
Muốn ăn, dân chọn cách chơi
Chung nhau, mua thịt lợn hơi mổ nhà...
3/5/2017

CANH HẸ













Hẹ đây chính hiệu của nhà
Lí giải sao để các bà yêu ta (*)
Ao nhà, chẳng đánh bắt xa
Canh hẹ bà nấu, ngon là cứ chơi
Một lời khuyên với mọi người
Trồng hẹ, rau thuốc mà sơi hàng ngày
"Thuốc lào, chồng hút, vợ say
Thằng bé cầm đóm lăn quay ra nhà.."
Rau hẹ hiệu nghiệm đó nha
Dùng đi và hỏi các bà ra sao ?
3/5/2017
(*)Báo Mới "Rau hẹ - vị thuốc rẻ tiền giúp quý ông kéo dài 'cuộc yêu"!