Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

DỌN NHÀ















Tôi vừa đuổi một vài nic vào trang FB của mình.
Vẫn biết mạng xã hội cần kết bạn giao lưu. Nhưng kết bạn không đúng, sẽ gây khó chịu cho mình, cho những bạn bè tốt. 
Biết vậy, nhưng thời gian qua,"mình cứ tạm để yên xem sao" và cũng để qua đó thu thập thông tin những mặt trái xã hội, cũng cố thêm chính kiến của mình.
Thế là cáo vẫn là cáo và đã lòi đuôi cáo, khi bất kì việc gì của Đảng và Nhà nước ta làm, hắn và một số tên đều chống đối, phỉ báng và nói xấu. Thế thì cho vào nhà làm gì, mà không thẳng tay tống nó ra khỏi cửa?
Ở đời kẻ ranh ma, cơ hội phải là kẻ lập lờ đúng sai, nửa thật nửa hư, nửa dơi nửa chuột may ra còn có kẻ nhẹ dạ ngộ nhận. Còn hắn, hắn ra rả chửi tràn với những lời cay cú và tục tỉu...
Như Đảng ta đã công khai thừa nhận và phương tiện thông tin đại chúng đã nêu về nạn tham nhũng, tiêu cực xã hội, tệ chạy chức chạy quyền, công tác tổ chức cán bộ yếu kém, sự thất thoát tài chính mờ ám của các doanh nghiệp hiện nay và còn bao điều nhức nhối đang làm cho cán bộ đảng viên, dân tình lo lắng.
Cả họ làm quan, cha bổ nhiệm con, chồng bổ nhiệm vợ. Sự hãnh tiến vô lối, vội vàng, thiếu sự tôi luyện của một số cán bộ trẻ và sự tha hoá đạo đức xã hội lan tràn, tham nhũng đủ thứ, ăn không từ thứ gì. Lãng phí cùng tham nhũng đi đôi với nhau, có cũng lãng phí, không có thì đi vay, nợ bạc tỉ cũng vậy chỉ vì cái tôi cá nhân vung tay quá chán. Những thiếu sót, khuyết điểm, kể cả sai lầm của một bộ phận không nhỏ cán bộ lãnh đạo Từ TW đến địa phương đã làm dư luận bức xúc, xói mòn niềm tin của nhân dân.
Trước tình hình đó, với trách nhiệm của mình, những người lãnh đạo của Đảng, nhà nước, như Tổng Bí thư, tập thể BCT, TW Đảng, Chính phủ.... đang trăn trở lo lắng cho sự tồn vong, mất còn của chế độ và đang tìm mọi giải pháp, quyết liệt đấu tranh với giặc nội xâm, ngăn chặn, đẩy lùi và xoá bỏ chúng.
Những vụ việc tiêu cực, những vụ tham nhũng, bước đầu đang được đấu tranh, được điều tra và đem ra xét xử như ở Dầu khí, ở Ngân hàng, ở BCT. Những Vũ Huy Hoàng, những Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, Ngô Văn Tuấn..., những ông to bà lớn, dù bình che, lộng đỡ, vương tội tham nhũng, có chui nhủi hay cao chạy, xa bay cũng không tránh khỏi lưới trời
Tuy còn nhiều thiếu sót khuyết điểm như chưa làm rõ được nhiều vụ việc, có vụ việc làm chưa thật quyết liệt. Sự vào cuộc của các Tỉnh, Thành và cả cấp Huyện chưa mạnh, thiếu chủ động, biểu hiện tư tưởng trông chờ ở Trung ương, ở cấp trên, triển khai còn chậm và chưa đồng bộ. Đặc biệt có việc tìm ra thủ phạm nhưng chỉ đạo xử lí chưa đúng mức, kiểu phủi bụi...làm cho nhân dân băn khoăn, kẻ xấu lợi dụng xuyên tạc
Tuy vậy nhân dân ta, bạn bè ta và những người Cộng sản chân chính luôn quan tâm theo dõi, phấn khởi với những kết quả bước đầu và tin tưởng ở sự thắng lợi trong cuộc chiến chống giặc nội xâm đầy cam go quyết liệt này.
Thế mà một số kẻ chúng đi ngược lại nguyện vọng của dân tộc.
Miệng chúng rên rỉ kêu la, ra vẻ lo lắng cho đất nước, to mồm la lối, đổ lỗi cho Đảng và nhà nước để xảy ra tiêu cực, tham nhũng. Nhưng khi Đảng và nhà nước quyết liệt chống tham nhũng thì chúng không có một ý kiến đóng góp xây dựng gì? Các vụ việc phạm pháp kể cả kẻ phạm tội là ủy viên TW, ủy viên Bộ CT, kể cả đương nhiệm hay đã nghỉ hưu đều được đưa ra xét xử, không có vùng cấm cho kẻ tham nhũng, thì chúng lu loa " Nội bộ, phe phái đang thanh trừng lẫn nhau"
Từ chỗ các vụ tiêu cực không được đấu tranh, không dám đấu tranh, nay bị báo chí phanh phui, nhân dân tố cáo, phát hiện, thì chúng rêu rao " Càng chống càng thấy tham nhũng, chỗ nào cũng tham nhũng". Chúng gieo rắc sự hoài nghi "Nhiều thế xử sao hết..." và kêu gọi đòi thay sự lãnh đạo của Đảng, thay chế độ !
Thế là rõ ! Quanh co, vòng vo mãi, cuối cùng cái đuôi cáo cũng đã lòi ra, lộ rõ bộ mặt phản động, bộ mặt cáo, chồn của chúng.
Đảng ta không dấu diếm khuyết điểm và trách nhiệm, khi để " một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên thoái hóa biến chất"và để tiêu cực tham nhũng thành quốc nạn
Một đảng dám chỉ ra những khuyết điểm của mình là một đảng mạnh và đấu tranh không khoan nhượng, loại bỏ những biểu hiện, những hành vi đi ngược lại mục tiêu lí tưởng của đảng, càng thể hiện bản lĩnh chính trị vững vàng của một đảng cầm quyền.
Trước những việc TW đảng và nhà nước đã và đang làm, ai có suy nghĩ gì tuỳ họ. Nhưng riêng tôi, tôi tin và hy vọng ở sự lãnh đạo của Đảng, ở ngọn lửa công lý và ở người đốt lò, giữ nóng thiêu cháy tất cả các loại củi, kể cả củi mục củi tươi, mang lại môi trường trong sạch cho đất nước này.
Tôi tin điều đó sẽ đến trong niềm vui chung của đất nước trên con đường chống giặc nội xâm gian khó, cam go nhưng nhất định thắng lợi này
26/12/2017

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

DÒNG SÔNG BI HÙNG



Hôm nay về thăm đồng đội
Bồi hồi nhớ lại năm nào
Trẻ trung, xanh cùng màu áo
Đời bao hy vọng khát khao

Vượt sông tiến vào Thành Cổ
Diệt thù giải phóng đồng bào
Đôi bờ Thạch Hãn kiên trung
Mãi ghi chứng tích bi hùng

Lớp lớp quân tràn như sóng
Đạn thù vãi kín mặt sông
Đồng đội không rời tay súng
Xác chìm, máu đỏ dòng sông

Bom dội, nước sôi, lửa bỏng
Không ngăn nổi trái tim hồng
Bao người thân yêu ngã xuống
Lớp lớp không ngừng vượt sông

Cái chết hồi sinh sự sống
Hoá thành bất tử anh hùng
Lưu danh Cổ Thành ngày ấy
Đáy sông bạn vẫn nằm đây
***
Tượng đài chung tay xây dựng
Hồn thiêng giữ nước non này
Thạch Hãn 
16/9/2017

Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

MÙA THU YÊN BÌNH











Ngày xưa quân đóng Nam Giang
Tên xã thì nhớ, tên làng lại không 
Nhớ cầu Neo bắc qua sông
Nhớ bến tắm giặt, bê tông phẳng lì
Đôi bờ nhộn nhịp người đi
Quân, dân màu áo khác gì của nhau(*)
Tây Hồ chẳng Hồ Tây đâu(**)
Phố Chua(**) cứ ngọt, thấm sâu nước dừa
Thế rồi thấm thoát thoi đưa
40 năm, ngỡ như vừa đây thôi
Vùng quê tình đất, tình người
Vẫn còn in đậm, dấu thời xa xưa
Thăng trầm qua những nắng mưa
"Cái đêm hôm ấy..." mãi chưa nguôi lòng (***)
Bị cung, nên sợ cây cong (****)
Giao mùa mà sợ tận cùng của thu(*^)
Mong nhanh tan bóng mây mù
Để Nam Giang một mùa thu yên bình
14/8/2017
(*) Nơi đóng quân, dân ăn mặc như bộ đội
(**) Một vài địa danh thuộc Thọ Xuân
(***) Phùng Gia Lộc "Cái đêm hôm ấy đêm gì "
(****) "Thiếp như con én lạc đàn
Bị cung, giờ sợ cả làn cây cong..."(ND)
(*^) Mùa thu hoạch, thu nộp...)

NÊN CŨNG LƯU TÂM
















Từ ngày Hà Nội đồng lòng
Giảm 700 tỉ tiền công dọn đường
Giảm luôn biên chế ăn lương
Bám theo từng mét cung đường Thủ Đô
Ngân sách đỡ một khoản to
Dành để tiết kiệm chăm lo hạ tầng
Bộn bề nhưng cũng đã mừng
Trên 700 tỷ, ấy chừng việc thôi
Còn bao nghịch cảnh các nơi
Ăn thì ăn thật, làm chơi dài ngày
Nhưng giờ cây lá ken dày
Cảnh quan, hạn chế sợ này giao thông
Mong đừng đại khái chung chung
Cho tỉa, đừng để thành rừng đó nghe
28/9/2017

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

COI CHỪNG TOI CÔNG











Nắng lên chớ vội ra đồng
Vãi đạm, phun thuốc toi công, tốn tiền (*)
Bao ngày nước ngập triền miên
Nắng lên nước rút, héo liền cây thôi
Tưởng rằng cây vẫn còn tươi
Nhưng sẽ nhủn gốc khi trời nắng trang
Một ngày thôi, lá úa vàng
Thêm tý phân đạm lại càng chết mau
Ai ơi xin nhắc nhủ nhau
Tháo nước, sới đất, diệt sâu hãy cần
Khoan khoan xin hãy bón phân
U rê, hoá học... chưa cần giờ đâu
Cung đoạn này, sẽ làm sau...
Kinh nghiệm nho nhỏ nhắc nhau mà mần...
Ôi nông dân, hỡi nông dân
Trời hành để khổ muôn lần nông dân...!
14/10/2017
(*) Sau lụt, nắng lên, một số hộ nông dân xót xa thấy ngô, ớt, màu vụ động vàng lụi... nên vội vàng đem đạm, ka li và thuốc kích thích sinh trưởng ra vãi, một việc làm không cần thiết lúc này.
Tốt nhất, tiếp tục khơi tháo hết nước, sới gốc cho đất nhanh khô.(Chú ýđừng để đứt rễ cây). Khi cây xanh lại, phát triển rễ,  có khả năng hấp thụ mới bón phân. Tốt nhất dùng phân chuồng để bón gốc, vừa cải tạo đất khi bị mưa rửa trôi.

NHƯ HỒI XUÂN XANG











Mưa trút nước, khi bão tan
Ngoài đồng nước trắng, trong làng ngập sâu
Mưa hàng tuần chứ ít đâu
Chỗ cao giờ cũng ao sâu mất rồi
Khổ người, sướng chỉ cá thôi
BOT thì xả trạm, chúng bơi vẫy vùng
Đang riêng, bổng hoá của chung
Người người rỗi việc, đi lùng cá chơi
Rau xanh giờ hiếm hoi rồi
Cả làng thịt cá như hồi xuân xang
Một cân đành đạch mười ngàn...
Cá ăn đã ngán, cả làng hấp phơi...
16/10/2017

BIẾT BUỒN HAY VUI








Thế là nước đã rút rồi
Nỗi đau còn đó chưa nguôi mọi nhà
Nghe đâu đây vọng tiếng loa
Cứ như muối sát xót xa lòng người
Trưởng thôn thông báo thay mời
Họp bàn tiếp nhận các nơi giúp mình
Thâu đêm bàn cãi ngoài đình
Nhà nhiều, nhà ít, thanh minh sự tình
Mặt bằng chung: Mọi gia đình
Chớ nhẹ hàng xóm, nặng mình nhà ta
Ưu tiên: Hoàn cảnh, người già...
Công tâm xem xét thật là nghiêm minh
Phân chia có lí, có tình
Lũ đi, khéo lại mất tình đó đây
Lá lành, đùm rách xưa nay
Làm sao cho tốt việc này trong thôn
Xin đừng so tính thiệt hơn
Kiểu này chẳng biết là buồn hay vui
16/10/2017

TẢN MẠN SAU TRẬN LỤT









Về quê
Trung tuần tháng Mười
Đứng giữa đồng, nghe sóng dội
Hương đồng gió nội còn đâu
Chỉ thấy cái mùi lạ hoắc
Mùi cỏ thối.
Mùi bùn đen
Đục ngầu
Mùi xác côn trùng và cây vụ đông ngập nước
Lẻ loi phía trước
Con chuồn chuồn ớt nhao trên sóng nhấp nhô
Chẳng thấy bờ
Chẳng thấy mùi hoa sữa thơm nồng trong câu ca xưa cũ
Lặng lẽ
Những người phụ nữ
Mặt xạm đen
Đôi mắt đầy nhữ ghèn, thiếu ngủ
Chẳng có hoa tươi
Thiếu cả nụ cười và ít lời
Bước chân đi qua lũ
20 tháng 10 đến rồi...
17/10/2017

THĂM LẠI LAM KINH




















Ta về thăm lại Lam Kinh
Sau cơn cuồng thủy, bình minh lên rồi (*)
Đi qua lũ ngập tơi bời
Lá gai (*) đã biếc, mía thời đã xanh
Một trời êm ả thanh bình
Chí Linh mây quyện, nặng tình Lũng Nhai
Ngày xưa cứu chúa Lê Lai (**)
Lá lành bọc rách, thiên tai bây giờ
Quên mình, gương của người xưa
Để hồn thiêng dựng cơ đồ hôm nay
28/10/2017
(*) Một loại lá nguyên liệu làm bánh đặc sản nổi tiếng vùng Tứ Trụ Thọ Xuân
(**)Trận mưa gây ngập lụt lịch sử cuối tháng 10/2017
(***) Lê Lai đổi áo bào hy sinh cứu Lê Lợi chống quân Minh. Truyền thuyết 21 Lê Lai, 22/8 âm lịch Lê Lợi là trời mưa

VỀ MIỀN KỈ NIỆM


 


Cho về kỉ niệm thôi em
Nhắc làm chi nữa, con tim khổ rồi
Đã bên kia dốc đường đời
Dẫu vinh hay nhục một thời đã qua
Chỉ còn dấu ấn gọi là
Chỉ trong kí ức để mà tơ vương
Lối mòn xưa đã nên đường
Bản Mường giờ đã phố phường lầu cao
Tìm đâu lối nhỏ thuở nào
Bê tông chìm khối, lối vào lặng thinh !
Cầu mới thay bến hữu tình
Chỉ sông còn nhớ bóng mình soi chung...
28/10/217

NGƯỢC CHIỀU











Lúc nhỏ cần răng, chẳng mọc cho (*)
Bao nhiêu lời chúc, bấy nhiêu quà
Nhìn cái phong bì, lòng vô cảm
Thấy ti của mẹ, mặt như hoa

Bây giờ khi tuổi đã về già
Thích ăn thích nhậu, kiếm chẳng ra
Cái lúc ta cần mày chẳng mọc
Giờ cần thứ khác, bám chẳng tha

Ngược chiều cuộc sống sao mà lạ
Mười thang Minh Mạng chửa gọi là
Không làm vẫn cứ ngày ba bữa
Của đầy thiên hạ, ngắm cho qua
02/11/2017
(*) Lúc nhỏ cần răng thì mọc tóc...
Khi già cần tóc...lại còn răng ! Tiếc !

RĂNG- RỨA LÀM SAO ?








Không ở được thì chia li
Níu kéo làm chi
khổ cho nhau liệu có ích gì ?
Để cơm chẳng ngon, canh thì chẳng ngọt
Hành hạ nhau, nỗi lòng day dứt
Đau đớn này tê buốt, nuốt vào trong(*)
***
Nào còn đâu
những ngày xưa răng trắng, lợi hồng
Những chăm chuốt,
những kem thơm sài bóng
Bạn hữu khen, miệng cười mở rộng
Yêu thương
môi, răng
gắn bó,
mặn nồng
***
Hơn nửa đời người,
bỗng ruột rỗng, móng long (**)
Lợi tụt, hại
Ra nha khoa phòng khám !
Nhổ thì tiếc.
Khoan tủy rồi lại trám
Đau tái tê lòng
Tan vỡ rồi
Còn gì nữa mà mong
***
Của giả bọc ngoài
Che cái xấu bên trong !
" Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.."
Chủ, tớ lâu nay mà đâu đã thật lòng
Lừa nhau cả, thông đồng chơi của giả...!
3/11/2017
(*) Thứ nhất đau mắt, thứ nhì dắt răng
(**) Tụt lợi, làm răng số 8

GIÀ TẬP LÀM THƠ










Thất ngôn tứ tuyệt đã thử rồi
Thất ngôn bát cú cũng đã chơi
Lục bát sáu trên, đè tám dưới
Bậc thang
Lên
       Xuống
                   Cũng đã
                                    Xơi
Tự do, ba chữ hay năm chữ
Thơ vần, văn ngược với là xuôi
Tất cả công lao nhờ FBuc
Giao lưu, hay dở... nhớ đừng cười...
4/11/2017
Cảm tạ cả làng ta


TÌM VỀ CHỐN CŨ





















Ta về chốn cũ chiều nay
Lối xưa ngõ vắng, sân đầy lá rơi
Thương người góc bể chân trời
Cánh chim lẻ bạn buông lời bi ai
Cổng kia cửa đóng then cài
Hàng cau nở bẹ, chùm xoài đung đưa
Oi nồng trời sắp có mưa
Lửa tâm đã nén, lại vừa bùng lên
Tưởng rằng năm tháng nguôi quên
Ai ngờ đầy ắp duyên em đến giờ
Dõi tìm dạ những ngẫn ngơ
Chốn xưa nào có ai chờ ai đâu...
5/2013

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

RA NGÕ NGẬM NGÙI










"Ra ngõ ấy mấy trông...ra ngõ mà trông ..."
Nào ai duyên mới có biết không
Chị tôi tủi phận khô nước mắt
Nhớ một ngày xưa thuở má hồng

Ngày ấy anh về trong gió đông
Ánh mắt anh trao ấm lửa lòng...
Lời mới ngỏ thôi ... anh đi mãi
Chị như hoá đá mỏi mòn trông

.."Ra ngõ trông ra ngõ mà trông..."
Câu ca nghe tan nát cõi lòng
Tình đã chết rồi trong thầm lặng
Chị còn gì nữa để mà trông

Cứ tưởng chị tôi tắt lửa lòng
Thuyền tình bỏ lái cõi hư không
Thế mà đau xé tâm can chị
Thiệp hồng ai đó ...mỗi sang đông

Cuộc sống vô tư vẫn xuôi dòng
Còn gì để nhớ một mùa đông
Chị tôi trầm cảm từ dạo ấy...
Xin đừng qua ngõ ...chị lại trông ...!

    Tháng 10 mùa cưới
        Duyên lỡ chị tôi

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

CHIỀU VỀ LỐI CŨ











Chiều về trên nẻo đường xưa
Oằn lưng đê gánh, lũ vừa ngập xong
Ngõ gần mà phải đi vòng
Bâng khuâng lặng nước, cánh đồng mênh mông
Cầu Khải nhộn nhịp người đông
Cá ngon cũng chỉ mươi đồng một cân
Xốn xang dạ những tần ngần
Lối xưa, chốn cũ bao lần có nhau
Bây giờ người ở nơi đâu
Cầu Chày còn lại nỗi đau đôi bờ...
14/10/2017

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

KÌ DIỆU THÁNG MƯỜI











Bổng nhiên thấy mẹ vui lên
Như là tìm thấy cái quên lâu rồi
Mắt buồn, còn dõi xa xôi
Long lanh ngấn lệ, khoé môi đã cười
Dịu dàng hơn với mọi người
Vài lần lén trước gương soi một mình
Thần kì, như được hồi sinh
Tác phong như lính công binh mẹ tường
***
Tháng mười, se lạnh hơi sương
Bồi hồi nhớ những cung đường Trường Sơn
14/10/2017

Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

BÀN CHO KĨ, NGHĨ CHO SÂU VỀ TĂNG TUỔI NGHỈ BHXH











Tăng tuổi nghĩ BHXH, đang cố làm bằng được !
Nếu tăng tuổi nghĩ BHXH nam 65, nữ 60, thi hãy qui định :”Nữ 50 nam 55 tuổi, chưa nghỉ hưu, thì bố trí làm việc khác, kiên quyết không bố trí làm lãnh đạo nữa". 
Nghĩa là không làm lãnh đạo cả đời. Thế là họ thôi, chẳng đề xuất nữa đâu. Khi ấy làm việc gì, thì khi hưu xơi lương việc ấy. Thế là thôi, khỏi ngồi vẽ làm gì.
Vẫn biết mọi thứ trên đời đâu phải là bất biến. Huống chi chế độ, chính sách là do con người đề ra, thì chính con người phải điều chỉnh cho phù hợp. 
Hãy đến nhà máy, hãy đến công trường mà xem, mà nghe mà lắng...
Nhưng lúc này tăng tuổi nghĩ hưu đã hợp chưa các vị ?
Mà sao không quy định là Phải 55 tuổi, đủ 30 năm công tác và đóng BHXH mới đủ điều kiện hưu? Cứ quy định cứng vậy đi ?
Bởi vì cứ cho khi đó 25 tuổi mới đi làm +30 năm công tác( làm 30 năm )= 55 tuổi nhỉ?Họ có sống, may ra  được 35 năm nữa, bằng số năm họ đóng BHXH, cũng là 90 tuổi, họ ăn của họ đóng góp, chứ có ăn của thằng nào mà lo họ sống dai. Ai đời chỉ mong họ nhanh chết để thừa quĩ BHXH mà tiêu sài ư 
Với những ai chưa đủ 30 năm công tác và đóng BHXH mà muốn nghỉ thì giải quyết cách khác, ví như quy định giảm mức % lương hưu, hay thanh toán một lần chẳng hạn...
Khổ lắm ! Người lao động lam lũ, lương thấp, chắt bóp chi tiêu, đóng BHXH rồi chỉ  mong từng ngày để về hưu.
Khi về, sức yếu mà nhiều việc phải lo từ đầu. Nhà cửa, cha mẹ già, con cái học hành
Có người bị toi, ngay khi vừa cầm sổ hưu.
Bình quân tuổi thọ tăng ư !
Đúng đó, nhưng chủ yếu ở lĩnh vực nào ? 
Chắc không  phải ở chỗ chị em vục mặt làm ở công trường, nhà máy, còn phải nai lưng làm như trâu ngựa khi vừa về đến cổng nhà
Thế mà chưa được sống yên !
Bệnh tật triền miên, ung thư ào ào, đụng chỗ nào cũng bệnh
Khám định kì, chữa bệnh thường xuyên ư ?
Lúc đau còn cố cày cho xong buổi, khi quị gối, mới vội mang vô viện
Bệnh viện nằm ư ?
Muốn hiểu nhân dân hãy đi viện một lần...
Viện phí, ốm đau, tiền đâu? Chết mau là cái chắc.
Con cháu thanh niên không việc làm... học xong không biên chế, đâu đâu cũng thấy kêu thừa
Nhà nông thì đang trả ruộng...
Thế mà ngồi lo "Vỡ quĩ BHXH" mà kéo dài tuổi hưu
Ngụy biện thôi.
Nếu quản lí kiểu ni, như bài học BHYT lùng nhùng có gì không hiểu nhỉ ?
Kẻ quyền chức ngồi phòng lạnh đặt bày
Lo giữ ghế cả ngày
Nghĩ cảnh về hưu mà lo ngay ngáy.
Ngoài năm mươi, thế phòng ngự nhiều hơn tấn công.
Chưa nói cuối đời thu mình trong vỏ ốc.
Kinh nghiệm ư ?
Già càng hay bảo thủ ! Mắt mủi nhập nhèm, bắt cái ven, đâm mũi kim còn trật ! 
Lãnh đạo quản lý ư ?
Chỉ chăm chú lo cho chuyến tàu vét, cuối chuyến đi
Tư duy, sáng tạo gì, khi hoàng hôn nhiệm kì chỉ lo thu vén
Tuổi tác cao, đa số mắt lờ đờ
Tác phong chậm chạp
Nhớ nhớ, quên quên.
Thằng cha mới gặp, nhớ mặt, nghĩ mãi mà không ra tên?
Cái bút đang cầm, có kẻ xin chữ kí, vẫn chìa tay hỏi bút.
Cái kính hai tròng, trợn mắt phát kinh
Đeo trên mắt mà sờ tìm không thấy.
Cái khoá quần mỗi lần đi tiểu tiện 
Quên kéo lên, cứ mở thế mà dông...
Già rồi, lẫn quá, nghỉ thôi ông.
Lớp trẻ đang còn không có việc.
Xin cứ hỏi lòng dân cả xã hội này sẽ biết.
Việc đề xuất này may ra chỉ mấy ông, bà
Lưu luyến ghế, muốn cứa sừng làm nghé .
Về hưu thôi, để lớp trẻ họ làm 
Già tỉnh tâm, nằm mà hưởng lộc cho xong !
Nói là nói vậy thôi
Tăng, giảm gì, mặc kệ các ông. Còn nếu hỏi, thì trả lời Không, tuổi nghỉ hưu cũ nhìn chung là hợp lý !